Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không, chờ trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực trở nên cường đại, hắn sẽ xong đời. Đây là một sự phiêu lưu...

Đúng vậy. Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực mấy nghìn năm mới yếu đi một lần. Hiện tại chính là thời kì yếu nhất. Chờ tới khi cường đại ngay cả Chân Thần bọn họ cũng không có cách nào xuất hiện ở đại lục Thần Huyền. Hắn lại để cho trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực rót vào trong Nguyên Giới của hắn, đó không phải là muốn chết thì là cái gì?

Hơn nữa hiện tại mục đích thực sự của Kinh Thiên Chân Thần cũng không phải vì vây khốn Vu Nhai, mà là muốn lấy người thân và bằng hữu của Vu Nhai để uy hiếp hắn.

Hắc hắc, ngươi không phải trọng tình trọng nghĩa sao? Chờ đến lão tử đưa tất cả người thân của ngươi tới đây, ngươi còn dám không giao ra Nguyên Giới mới sao?

Đồng thời, hắn còn có thể quan sát xem Vu Nhai thật sự có phương pháp giải được Huyền Nguyên Chi Lực hay không...

Nếu như hắn thật sự nhận được phương pháp mở ra trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực từ nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Đợi được tới trước đại quyết chiến, hắn nhất định sẽ dùng đến. Đến lúc đó không chừng có thể học được điều gì...

Đương nhiên, chính là có chút khó chịu cùng Đoạn Thiên và Huyền Thiên lại ký khế ước Nguyên Giới mới.

Đúng vậy, Đoạn Thiên và Huyền Thiên làm sao có thể để Kinh Thiên độc chiếm Huyền Binh Điển được. Bọn họ đương nhiên cũng muốn cùng Kinh Thiên Chân Thần ký kết khế ước với Nguyên Giới mới, muốn cùng hưởng Huyền Binh Điển. Nếu như không ký, như vậy Huyền Thiên và Đoạn Thiên sẽ trực tiếp không để ý tới Kinh Thiên, liền do Kinh Thiên một mình đi đánh nhau với ba thế lực lớn của Vu Nhai đi. Thậm chí không chừng bọn họ còn có thể giúp ba thế lực lớn của Vu Nhai.

Không có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có vĩnh viễn lợi ích.

Lại nói, mặc dù bọn họ không giúp nhóm thế lực của Vu Nhai, cũng có thể duy trì hiện trạng. Đến lúc đó trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực khôi phục lại sự cường đại, vậy chúng ta sẽ chờ mấy nghìn năm sau lại tái chiến. Dù sao ngươi cũng không phá nổi Nguyên Giới mới của Vu Nhai. Nói không chừng đến lúc đó Vu Nhai ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới của ngươi còn có thể làm ra chuyện gì đó. Dù sao Nguyên Giới mới và Vu Nhai đều cường đại thần bí...

- Vu Nhai, ngươi suy nghĩ thật kỹ một chút đi.

Cuối cùng, Kinh Thiên Chân Thần lại bỏ lại một câu nói như vậy, Sau đó dẫn theo các Thần Hoàng rời đi.

- Tiểu tử Vu Nhai, kế tiếp để xem ngươi có thể khiến Huyền Binh Điển trưởng thành trước khi trận đại quyết chiến bắt đầu, hoặc là giải được phiến đá thần bí.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thản nhiên nói, sau đó lắc đầu cũng biến mất...

Thôn Thiên Kiếm Linh cũng liếc mắt nhìn Vu Nhai, không nói một câu nào, đồng thời xoay người biến mất. Không ai phát hiện ánh mắt của nàng có chút phức tạp, có chút do dự. Hình như nàng đang quyết tâm làm gì đó...

- Vu Nhai...

Các Binh Linh cũng không đến làm phiền hắn. Còn lại cũng chỉ có một mình Tiểu Mỹ.

- Không có việc gì. Không phải còn có cơ hội sao? Ta khiến Huyền Binh Điển trưởng thành là được. Được rồi, ta phải bế quan. Kế tiếp nàng cố gắng chịu đựng cô đơn một chút. Chờ sau khi chúng ta rời khỏi đây, ta sẽ lại khi dễ nàng, khi dễ nàng cả đời luôn.

Vu Nhai nắm tay Tiểu Mỹ nói.

- Vu Nhai...

Tiểu Mỹ hiện tại không thể vẫn còn ngây thơ thuần khiết giống như trước đó nữa. Nàng làm sao có thể không nghe ra được tâm tình trong giọng nói giả vờ thoải mái của Vu Nhai.

Hắn không nắm chắc.

Có thể nắm chắc mới là lạ. Nếu như không đoán nhầm, muốn để Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành, vậy nhất định phải lĩnh ngộ tất cả phù văn của Huyền Binh Điển. Nhưng lĩnh ngộ phù văn nhất định phải có cảm giác đối với địa thế. Hiện tại ngoại trừ dựa vào địa thế trong trí nhớ ra, hắn vốn không có biện pháp nào khác. Nếu như còn không đoán nhầm, nếu như có thể cảm ngộ hoàn toàn toàn bộ đại lục và biển Thần Huyền, chắc hẳn có thể lĩnh ngộ được tất cả phù văn của Huyền Binh Điển. Vẫn là câu nói kia. Hắn không có cách nào ra ngoài cảm ngộ được?

Đương nhiên, Vu Nhai không chỉ có địa thế trong trí nhớ. Hắn còn có thế giới huyễn ảnh và thế giới bên trong Huyền Binh Điển. Nhưng những thứ này đều do hắn cảm ngộ và sao chép được từ ký ức. Nhiều nhất chỉ để cho hắn tham chiếu mà thôi.

Không tận mắt nhìn thấy được toàn cảnh đại lục Thần Huyền thậm chí là biển... À, lại là rõ ràng toàn cảnh, Vu Nhai căn bản không có biện pháp kích thích khiến địa thế tiến lên. Không có cách nào lĩnh ngộ càng nhiều phù văn hơn.

Có thể nói, để Huyền Binh Điển hoàn toàn trưởng thành, con đường này đi cũng không dễ, hoàn toàn phong bế.

Như vậy còn có biện pháp nào? Phiến đá thần bí sao?

Hình như so với Huyền Binh Điển, tỷ lệ lớn hơn một chút. Dù sao Vu Nhai đã có cơ hội đối phó với năm loại đồ án. Hiện tại chỉ còn lại chỉ có mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới mà thôi. Mà bây giờ hắn không phải ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới sao? Chỉ là để Huyền Binh Điển trưởng thành, khẳng định có thể giải được trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng giải được phiến đá thần bí cũng không biết... không biết thế nào.

Đương nhiên, khả năng còn có biện pháp thứ ba. Đó chính là thực lực hắn đạt được Thần Hoàng. Nhưng mặc dù là Thần Hoàng, hắn cũng cũng không nắm chắc.

- Bất kể như thế nào, tuyệt đối không thể buông tha...

Vu Nhai thì thào tự nói, sau đó tiếp tục lẩm bẩm:

- Đúng rồi, phù văn của ta đã cường đại hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới. Vậy chẳng phải là nói, ta đã có thể giải được phần hình vẽ của Đoạn Thiên Trên phiến đá thần bí này hay sao?

A, nếu như không phải tiến vào Thánh Thần Đô, Vu Nhai còn không có ý tưởng này. Nếu như không phải bị ép, Vu Nhai thậm chí quên mất. Hiện tại nếu như phiến đá thần bí có thể trở thành cọng rơm cứu mạng, Vu Nhai đương nhiên muốn đi làm.

Cứ như vậy, hắn lấy phiến đá thần bí ra, đánh phù văn vào...

Trong nháy mắt, bộ phận phù văn trên phiến đá thần bí chậm rãi biến mất. Cho đến khi Vu Nhai đánh vào góc phù văn thứ 168, một vòng đồ án đã hoàn toàn biến mất. Đúng vậy, hắn đã mở được phần phù văn Đoạn Thiên Nguyên Giới trên phiến đá thần bí.

- 168 góc? Không ngờ chỉ cần dùng 168 góc. Hiện tại phù văn của ta đã là 188 góc.

Đúng vậy, bốn tháng trôi qua, Vu Nhai lại lĩnh ngộ từ 184 góc tới 188 góc phù văn. Đã có tiến bước, nhưng rất thong thả.

Mặc dù Vu Nhai có suy nghĩ giải phần đồ án Đoạn Thiên Nguyên Giới này, nhưng thật sự không nghĩ tới có thể hoàn toàn mở ra được, càng không có nghĩ tới chỉ cần dùng 168 góc phù văn đã đối phó được. Nói cách khác, phù văn của hắn quả thực còn cường đại hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới.

- Đúng vậy. Thời điểm ở Thánh Thần Đô, Đoạn Thiên Chân Thần còn nói Binh Điển Thần Trận của ta cường đại hơn so với Huyền Thiên Binh Trận...

Trong mắt lóe lên tinh quang, Vu Nhai lại nhìn về phía phần hình vẽ binh trận của Huyền Thiên Nguyên Giới, bây giờ còn chưa có động tới nó.

Suy nghĩ một chút, Vu Nhai vẫn quyết định tạm thời không nên động tới nó. Dù sao hiện tại binh trận của hắn còn kém hơn so với phù văn trận rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK