Cho dù có thể xoay chuyển trong Ma Uyên ma pháp trận tự nhiên, nhưng ít ra hắn đã không phải là trấn quốc chi bảo gì nữa.
Nghe thấy một vị Huyền Binh Giả nói chuyện, mọi người mới biết nam tử thanh tú kia tên gọi Luyện Khinh Vũ, sinh ra ở trong một gia đình rất bình thường tỉnh Hoàng Vực đế quốc Huyền Binh. Thiên phú Huyền Binh của hắn cũng rất bình thường. Nhưng bởi vì trận pháp nhỏ kia, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã bị Huyền Binh Đại Đế tiếp kiến, cũng bắt đầu nghiên cứu. Đáng tiếc hơn mười năm trôi qua lại hoàn toàn không có chút tiến triển. Sau này ngẫm lại, có thể do thực lực của hắn không đủ. Có lẽ sau khi thực lực của hắn tiến bộ, có thể phát huy châm trận tới mức cường đại hơn, thậm chí còn có thể tự nghiên cứu. Cho nên đã ra sức lực bồi dưỡng huyền khí của hắn.
Châm trận tiến bộ thì có tiến bộ, nhưng tiến bộ đặc biệt chậm rãi. Khi còn bé hắn có thể tạo ra trong một thước không có nguyên tố. Nhưng hiện tại thực lực của hắn đã đạt được Thiên Binh Sư sơ đoạn, lại chỉ có thể đạt tới khoảng cách hai ba thước. Huyền Binh Đại Đế không tuyệt vọng mới là lạ.
Chủ yếu nhất là, hắn thiên phú bình thường, sợ rằng đạt được Thiên Binh Sư đỉnh phong chính là cực hạn.
Hắc, nếu không phải bởi vì được đế quốc toàn lực bồi dưỡng, cả đời hắn có thể đạt được Hoàng Binh Sư đã cám ơn trời đất. Bây giờ trực tiếp nâng hắn tới Thiên Binh Sư. Có thể thấy được đế quốc Huyền Binh đã bỏ ra bao nhiêu khí lực.
- Bất kể thế nào, Tiểu Luyện vẫn là ân nhân cứu mạng của chúng ta.
Hoàng Thăng Long nói.
Các Huyền Binh Giả đều gật đầu. Bọn họ không bởi vì hắn không có cách nào tiến bước mà khinh thường hắn. Thật ra nói nhiều như vậy cũng chỉ để cho đế quốc Ma Pháp đám người kia biết, không nên tùy tiện động vào hắn. Hắn không có tác dụng gì, không thể tiến bước, nhưng người khác cũng không cách nào học được cách phá trận của hắn.
Vu Nhai đương nhiên cũng không cách giải trận pháp này rốt cuộc là thế nào. Quá kỳ diệu. Thật ra, Luyện Khinh Vũ không chỉ có thể phá được ma pháp trận tự nhiên này. Các ma trận pháp khác cũng vậy. Thậm chí có trận pháp hay không cũng giống nhau.
Chính là ném châm trận ra, hai ba thước xung quanh nguyên tố thiên địa sẽ chạy mất. Hắn cũng chỉ có một châm trận như thế.
Nói cách khác, phía trước có trận pháp không, đối với hắn cũng không bất kỳ ảnh hưởng gì.
Thế gian thật sự không gì không có. Không trách được hắn nói hắn không có gì để trao đổi.
Lắc đầu, Vu Nhai mới chậm rãi nói:
- Tâm đắc của ta đối với ngươi không nhất định sẽ không có tác dụng. Phần lớn ta sử dụng chính là cảm ngộ. Địa Binh Sư gì đó, chắc hẳn ngươi cũng hiểu được tầm quan trọng của nó.
Bởi vì Luyện Khinh Vũ đạt tới Thiên Binh Sư, đối với Địa Binh Sư đã sớm hiểu rõ.
- Phương pháp phá trận của ta như thế này. . .
Vu Nhai cũng không giữ lại, bắt đầu giảng giải hắn phá trận thế nào. Trong đó đương nhiên phải nói tới những điều liên quan đến địa thế. Không chỉ Luyện Khinh Vũ, ngay cả những người khác cũng nghe nhập thần. Trên phương diện cảm ngộ địa thế, bất kể là đối với ma pháp sư hay Huyền Binh Giả, thậm chí là dân Cổ Duệ cũng vô cùng quan trọng. Đây là căn cơ. So với Thần Vương, kiến thức trên phương diện địa thế của Vu Nhai sợ rằng còn mạnh hơn.
Hắn có Thần Huyền Khí Điển dẫn dắt, lại đi qua quỹ tích Mệnh Hồng của Vu Thuấn. . .
Đương nhiên, kiến thức đối với địa thế đặc biệt hệ thống, cũng không có nghĩa là hắn mạnh hơn Thần Vương. Hắn còn cần đi một bước nữa. Chỉ có điều cảm ngộ địa thế của hắn chắc hẳn vững hơn so với lão Thần Vương và lão Thần Hoàng hiện nay.
Tương lai, chỉ cần hắn đạt được Thần Vương hoặc Thần Hoàng, so với cùng đẳng cấp, hắn sẽ có ưu thế.
Ban đầu Luyện Khinh Vũ có chút xem thường. đế quốc Huyền Binh phái cho hắn mấy lão sư đều là nhân vật trâu bò. Người thanh niên này đối với địa thế có thể cường đại tới mức nào? Nhưng càng nghe hắn lại càng kinh ngạc. Rất nhiều điều hắn cũng chưa từng nghe mấy vị lão sư trâu bò kia nói qua. Chỉ có điều bởi vì thiên phú có giới hạn, hắn đối với địa thế cũng không quá hiểu. Hắn nhất định không thể trở thành cường giả siêu cấp. Nhưng khi Vu Nhai nói đến chút kiến thức về phù văn trận và sát trận, sắc mặt hắn lại biến đổi:
- Chờ một chút, đại ca có thể nói chậm lại một chút hay không?
- Chậm lại một chút? Ngươi muốn nói tới cách bố trí trận pháp kỳ quái của ta sao?
Vu Nhai hỏi ngược lại.
Vu Nhai bây giờ là Ngụy Linh, đương nhiên sẽ không nói những thứ này là phù văn trận và sát trận. Thật ra hắn cũng không nhiều lời, chỉ nói một chút kỹ xảo bố trí mà thôi. Nhưng không nghĩ tới Luyện Khinh Vũ vẫn không thể nào cảm ngộ được, lại đột nhiên bảo hắn dừng lại.
Lẽ nào hắn có cảm ngộ đối với kỹ xảo nhỏ của mình? Đây chính là thứ của Thần Chi Nguyên Giới đấy.
- Đúng, đúng vậy. Ta muốn nhìn thấy rõ ràng. Không biết vì sao ngươi nói về những kỹ xảo nhỏ của trận pháp, ta nhìn thấy, tim có cảm giác đập mạnh. Thật giống như ta bắt được thứ gì đó.
Luyện Khinh Vũ khẽ nhíu mày nói. Từ trước đến nay cũng chưa từng phát sinh tình huống như vậy. Giờ này khắc này, hắn không có ngạo khí như lúc trước, thậm chí có chút khẩn trương.
Thoạt nhìn hắn chẳng qua là một trẻ vị thành niên còn chưa nhìn thấy được thế giới có bao nhiêu tàn khốc.
- Được, ta nói chậm một chút. Nếu có gì không hiểu có thể trực tiếp hỏi ta. Chỉ có điều phải trao đổi. Ngươi phải dạy ta tỉ mỉ xem châm trận của ngươi bố trí thế nào, dẫn động thế nào.
Vu Nhai gật đầu, hắn thật sự không ngại dạy chút kỹ xảo nhỏ này cho hắn. Hơn nữa, phù văn trận và sát trận của mình, không phải người nào cũng có thể học được. Cho dù là lão đầu Mê Thành, trước đây nhìn một góc nhỏ trong đó, cũng phải nghiên cứu gần chết mới có tiến bước, huống gì là người trẻ tuổi này.
Vu Nhai quả thực cũng cảm thấy hiếu kỳ đối với châm trận kia, muốn thử một lần. Nói không chừng thật sự có thể có đầu mối gì đó. Dù sao hắn nắm giữ hai loại trận pháp con mẹ nó, cũng rất khó khăn. Về phần châm trận rốt cuộc là cái gì, từ đâu đến. . .
Trời ạ, Huyền Binh Đại Đế đã dành ra vài chục năm còn không hiểu nổi, hắn đoán nhiều như vậy làm gì?
- Được, cái này căn bản không có gì. Ta dạy ngươi, ngươi cũng không học được.
Luyện Khinh Vũ chỉ cần nói đến châm trận của hắn, theo bản năng sẽ biến thành tự tin. Thật là, đế quốc Huyền Binh cũng bồi dường nam tử thanh tú này thành tính cách dị dạng. Chỉ có điều như vậy cũng không có gì không tốt. Hắn có tư cách để tự tin.
Cứ như vậy, hai người bắt đầu trao đổi về trận pháp.
Luyện Khinh Vũ đặc biệt giảng giải cặn kẽ về châm trận hắn, không chỉ cặn kẽ, hơn nữa còn thành thạo. Xem ra hắn đã từng giảng giải rất nhiều lần. Nhưng không ai nghe hiểu được, cũng không cách nào thực hiện được như thủ pháp của hắn. Dường như trời sinh cũng chỉ có hắn có thể làm được. . .
Lan Quân Hi nhìn hai người thảo luận không coi ai ra gì, lại nhìn đội ngũ Huyền Binh Giả và thiếu gia Tạp Đức.