Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu Thí Thần Ma Nhẫn không làm thịt Đan Diễm Tâm được thì Vu Nhai sẽ dùng tuyệt kỹ Thôn Thiên kiếm.

- Không thể nào! Ngươi . . . Ngươi là nhân loại bình thường . . .

- Nhân loại bình thường ta đây có thể giết các ngươi tự gọi là thần. Đệ nhất trảm!

ma pháp cầm Thí Thần Ma Nhẫn, chân đạp Thí Thần Tuyệt tà ảnh bộ, tà nhẫn thất trảm liên tục chém ra.

Sau thất trảm Vu Nhai lập tức đổi thành nghịch thất trảm, lúc này hắn đã hoàn mỹ diễn dịch ra nghịch thất trảm. Nhờ Thôn Thiên Huyền thân quyết nên Vu Nhai vận dụng nghịch thất trảm để lại di chứng nhỏ bé không đáng kể.

- Đệ thất trảm!

Nghịch tà nhẫn thất trảm đệ thất trảm chính là lực lượng tăng gấp sáu mươi bốn lần đệ nhất trảm. Vu Nhai cầm Thí Thần Ma Nhẫn, phù văn đen bay lượn. Lực lượng gấp sáu mươi bốn lần thiên binh sư ngũ đoạn chém Đan Diễm Tâm hồn phi phách tán. Đúng vậy, đệ thất trảm chém nát lực lượng lửa của gã rồi chém gã thành hai nửa.

- Đã chết? Đơn giản vậy?

Vu Nhai ngơ ngác nhìn cái xác Đan Diễm Tâm bị cắt thành hai khúc, hắn không tin được. Vốn Vu Nhai có rất nhiều hậu chiêu, hắn còn thôn thiên nhị thức, một đoàn thú thân thích của Xích Thố chuẩn bị công kích. Bây giờ Đan Diễm Tâm chết rồi?

Nói đơn giản chỉ là tương đối, nghịch thất trảm thêm vào thần binh, loại lực lượng này hỏi có mấy thiên binh sư chặn được?

Lúc trước Vu Nhai từ thú thân thích của Xích Thố yểm hộ xông ra, chiếm hết u thế, đột nhiên bùng nổ lực lượng rung động Đan Diễm Tâm khiến gã không trở tay kịp. Vu Nhai chém chết được Đan Diễm Tâm là kết quả tất nhiên.

Đang lúc Vu Nhai thở phào chuẩn bị rút vũ khí về thì Khắc Liệt Luân Tư hét to:

- Không đúng! Vu tiểu tử, hắn còn có hơi thở, cực kỳ mãnh liệt!

Vu Nhai ngẩn ra, khó tin nhìn Đan Diễm Tâm. Sao có thể? Bị chém thành hai khúc mà còn thở? Chuyện gì đây?

Vu Nhai cẩn thận cảm ứng, phát hiện Đan Diễm Tâm thật sự còn thở.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai khúc cơ thể dưới đất bỗng đốt cháy, chậm rãi dính liền khiến Vu Nhai nghĩ đến một từ ngữ, dục hỏa trọng sinh, đây không phải sự thật đi?

Vu Nhai không kịp xuất chiêu thì một hình người đỏ rực xuát hiện. Đan Diễm Tâm hiện ra trước mắt Vu Nhai, mọi vết thương trên cơ thể sắp khép lại, nhưng mặt gã trắng như tờ giấy.

Đan Diễm Tâm trầm giọng nói:

- Rất tốt, nhân loại bình thường, nhà ngươi buộc ta dùng thuật dục hỏa trọng sinh một lần. Tốt, tốt lắm, bây giờ ta không biết nên trừng phạt ngươi như thế nào đây, ta sẽ không để ngươi chết đơn giản, ta muốn khiến ngươi sống không bằng chết!

- Ngươi nói nhảm nhiều quá, Tà Nhẫn Thất Trảm!

Vu Nhai không rảnh rung động, rút Thí Thần Ma Nhẫn ra lại dùng cùng một chiêu. Nhưng lnà này không thuận lợi, tuy Đan Diễm Tâm 'đã chết một lần' nhưng lực lượng không hề yếu đi.

Mới rồi đã nói Vu Nhai trừ chính, nghịch tà nhẫn thất trảm còn rất nhiều hậu chiêu. Nhân dịp khí thế đang lên Vu Nhai giết Đan Diễm Tâm lấy lần, một lần không được thì giết vài lần, không phục thì áp đảo đến khi nào phục mới thôi. Đừng quên Thí Thần Ma Nhẫn có thể hút sức sống, năng lượng của sinh vật. Vấn đề bây giờ là Vu Nhai làm sao giết Đan Diễm Tâm một lần nữa.

Chớp mắt Vu Nhai, Đan Diễm Tâm đấu mấy trăm hiệp. Tuy Vu Nhai dùng lực lượng thiên binh sư ngũ đoạn đấu với Đan Diễm Tâm nhưng chỉ ngang ngửa nhau, nếu không có Thí Thần Ma Nhẫn thì hắn đã rơi vào thế yếu. Rất khó để giết Đan Diễm Tâm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Xung quanh vang tiếng nổ ầm ầm, núi rừng hầu như bị san bằng nhưng vẫn không giết Đan Diễm Tâm được, thế thì . . .

Vu Nhai đột nhiên bắt được cơ hội, kêu to:

- Các huynh đệ, tấn công!

- Grao!

Thú thân thích của Xích Thố nghe lệnh rầm rập xông hướng Đan Diễm Tâm. Hơn một trăm con ma thú lục giai, có thể tưởng tượng lực xung kích lớn cỡ nào. Thú thân thích của Xích Thố tấn công có tổ chức, Đan Diễm Tâm không đỡ nổi áp lực như vậy, dù ngăn được vòng công kích thứ nhất thì sao? Còn Vu Nhai thực lực ngang ngửa đứng bên cạnh rình rập.

- Ngươi có dục hỏa trọng sinh đúng không? Vậy giết ngươi thêm một lần. Quên nói cho ngươi biết tên của tuyệt kỹ này, nó tên là Thí Thần Tuyệt.

Vu Nhai giơ Thí Thần Ma Nhẫn lên chém xuống, "Thí Thần Tuyệt chi thiên thí trảm" cơ hồ băm nát Đan Diễm Tâm. Đáng tiếc dù có lực lượng Thí Thần Ma Nhẫn thì Đan Diễm Tâm trọng sinh ngay, Thí Thần Ma Nhẫn không đấu lại Đan Diễm Tâm được. Vu Nhai không rảnh nghĩ nhiều, tiếp tục tấn công, cùng kiểu công kích.

Vu Nhai giết Đan Diễm Tâm bốn lần, lần nào gã cũng trọng sinh.

Đến lần thứ tư thì Vu Nhai cảm giác Đan Diễm Tâm bắt đầu yếu ớt, gã thậm chí không nói lời uy hiếp.

Vu Nhai cảm giác không đúng, quát to với Đan Diễm Tâm:

- Như thế nào? Thần mà muốn trốn? Ngươi có thể trọng sinh đúng không? Đánh tiếp đi!

Mặt Đan Diễm Tâm đỏ rần, nhưng gã cố nhịn nhục nhã xoay người bỏ chạy.

Thuật dục hỏa trọng sinh cực kỳ nghịch thiên, hầu như đảo điên quan niệm của Vu Nhai về Thần Huyền đại lục. Nhưng thuật này không thể dùng nhiều lần, bất cứ thuật pháp nào đều có điểm yếu, nó không ngoại lệ. Đan Diễm Tâm không muốn chết thì chỉ còn đường trốn. Đan Diễm Tâm biết tốc độ đáng sợ của Vu Nhai, dù muốn trốn gã phải nuốt dược vật trước khi đi.

Đan Diễm Tâm xoay người lao hướng mặt biển, tốc độ nhanh hơn lúc truy sát Vu Nhai gấp mấy lần.

- Cha nó, sao tên này cái gì cũng nghịch thiên vậy?

Vu Nhai bị tốc độ của Đan Diễm Tâm hù giật nảy mình, nhưng hắn không thể để gã chạy thoát. Vu Nhai co giò đuổi theo.

Vu Nhai hét to:

- Các huynh đệ, cùng ta đuổi theo!

- Grao!

Tiếng gầm gừ, tiếng bước chân chấn động vùng đất táng long. Xung quanh không có ma thú trên bát giai, không ma thú nào dám đụng mũi nhọn. Tuy những thú thân thích của Xích Thố này không bay được nhưng tốc độ kế thừa thanh hồ kỹ vĩ thú nên rất nhanh.

Nếu có thể làm thành đội kỵ binh thì nghịch thiên.

Tạm thời Vu Nhai không nghĩ nhiều, hắn giơ Thí Thần Ma Nhẫn lên lao nhanh rượt theo Đan Diễm Tâm.

Cùng lúc đó, Độc Cô Cửu Thiên đang hoang mang tìm kiếm Vu Nhai, Đan Diễm Tâm. Người Độc Cô gia hễ kế thừa tinh thần của Độc Cô gia tức là không đạt được mục đích thề không bỏ qua, nếu đã đặt quyết tâm thì Độc Cô Cửu Thiên không bỏ cuộc.

Nửa canh giờ trước Độc Cô Cửu Thiên mờ mịt tìm người nhưng bây giờ gã có mục tiêu rõ ràng.

Hai người Độc Cô Cửu Thiên tìm nửa ngày không thấy đâu nhưng phương hướng đại khái đúng. Tuy Độc Cô Cửu Thiên đi hơi chệch một chút nhưng cách chỗ Vu Nhai, Đan Diễm Tâm đánh nhau không xa. Độc Cô Cửu Thiên cảm ứng được hai lực lượng cường đại liền leo lên một ngọn núi cao để quan sát.

Khi Độc Cô Cửu Thiên leo lên cao, gã trợn mắt há hốc mồm. Mới có một ngày mà Vu huynh đã đấu ngang sức với Đan Diễm Tâm?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK