Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- A, Tiểu Mỹ tại sao muội đã trở lại rồi? Không phải bảo muội đi lấy nước sao?

Đúng lúc này, có một nữ nhân hỏi. Không đợi tiểu nha đầu trả lời, ánh mắt các nữ nhân lại rơi xuống trên người Vu Nhai nói:

- Hắn là ai?

- Nguy rồi, ta quên lấy nước. Không đúng không đúng. Nguy rồi nguy rồi. Rõ ràng nói cho ngươi len lén liếc mắt nhìn Dạ Tình tỷ là được rồi, ngươi sao có thể xuất hiện, để các tỷ tỷ đều thấy được. Cái này phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Vu Nhai không nói, nhìn tiểu nha đầu trước mắt, trong lòng có chút hổ thẹn. Mình không phải là người thật sự tà ác. Tại sao lại muốn đi lừa dối một tiểu quỷ mơ hồ như vậy chứ?

Chỉ có điều cũng may mắn là quỷ mơ hồ. Nếu không sợ rằng mình không nhanh đến được nơi đây như vậy. Sợ rằng mình trực tiếp bị nàng đá bay. Nữ nhân thấy thân thể của nam nhân, nữ nhân đều chịu thua thiệt. Cũng chỉ có tiểu nha đầu trước mắt này mới cho rằng Vu Nhai bị hại.

- Cái gì mà từ xa liếc mắt nhìn Dạ Tình tỷ? Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi vào bằng cách nào? Ngươi không biết nơi này là nơi nam tinh binh không thể vào sao?

nữ tinh binh trước mắt không thể cũng mơ hồ giống như tiểu nha đầu bên cạnh.

Keng một tiếng, nàng rút đao lao tới!

- Ta là Vu Nhai, không phải là người của Tham Lang Doanh các ngươi. Là thần nữ Tham Lang các ngươi mời ta tới!

Vu Nhai cũng không tiếp tục che giấu nữa. Trong lòng càng không hiểu những người bên ngoài xông tới khiêu chiến với mình như vậy có đúng là do Dạ Tình cố ý gây khó dễ cho mình nên bày ra hay không.

- Ngươi chính là tên vô sỉ dâm tặc Vu Nhai kia sao?

Các nàng thét lên một tiếng kinh hãi.

Vu Nhai cảm thấy phiền muộn.

Thật sao? Thoáng cái mình từ đồ vô sỉ biến thành vô sỉ dâm tặc. Thăng cấp thật sự quá nhanh. Nếu như tu luyện có thể nhanh như vậy thì tốt rồi.

Hắn lại nghe có một người kêu lên:

- Ngươi vào bằng cách nào? Ai cho ngươi vào? Tiểu Mỹ, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Tiểu Mỹ trợn trừng mắt, nhìn chung quanh một chút. Nàng lại càng cảm thấy mơ hồ hơn, nào biết chuyện gì xảy ra.

- Tất nhiên là đánh vào. Không thấy được những vết thương trên người ta sao? Được rồi, nhanh đi thông báo một tiếng, nói Vu Nhai ta đáp ứng lời mời đến đây.

Vu Nhai không nói nhảm nữa, nhìn lướt các nàng một cái nói.

Chỉ có điều bọn họ vẫn thờ ơ, hình như vẫn đang suy nghĩ điều gì. Mắt nhìn vào thôn nhỏ trước mặt một chút, Vu Nhai đột nhiên tụ khí hét lớn:

- Thần nữ Tham Lang, Vu Nhai đáp ứng lời mời đến đây, xin gặp!

Âm thanh truyền về phía xa. Một thân ảnh từ bên trong thôn bắn ra. Không ngờ chính là thần nữ Tham Lang. Nàng tới thật là nhanh. Khi nàng nhìn thấy Vu Nhai, thấy những vết thương trên người hắn, trên mặt rõ ràng có chút biến hóa, kinh ngạc nói:

- Ngươi sao lại tới nơi này?

- A, ngươi nói ngươi đáp ứng lời mời đến đây? Ngươi không phải nói ngươi muốn len lén liếc mắt nhìn Dạ Tình tỷ một chút sao?

Đúng lúc này, Tiểu Mỹ rốt cuộc mới có phản ứng, đỏ mặt chỉ vào Vu Nhai kêu lên:

- Ngươi gạt người!

...

- Ta có thể bảo đảm, ta tuyệt đối không xui khiến bất kỳ kẻ nào ngăn cản ngươi. Muốn gặp ta rất đơn giản. Ngươi chỉ cần thông qua giáo quan hoặc đến bộ lạc Tham Lang trong chợ tìm gặp nữ tinh binh bên trong trước, ta sẽ rất nhanh nhận được tin tức.

Hương trà thơm tràn ngập xung quanh. Căn nhà gỗ kiên cố được trang trí cũng không quá sang trọng thậm chí có chút mộc mạc. Chỉ có điều, vẫn có thể thấy được khí tức nữ nhân nồng đậm. Đặc biệt không thiếu những vật trang trí đáng yêu không hợp với binh doanh. Nơi này dĩ nhiên không phải là khuê phòng của Dạ Tình, mà là phòng khách của các nữ tinh binh trong Tham Lang Doanh.

Vu Nhai cùng Dạ Tình ngồi đối diện nhau. Nói dĩ nhiên chính là thần nữ Tham Lang Dạ Tình.

- Ngươi sao không nói sớm? Nói vậy, chuyện lúc trước ngươi dám nói ngươi cảm thấy hứng thú đối với ta không phải là muốn gây thù chuốc oán cho ta sao?

Vu Nhai đảo mắt. Y phục trên người hắn vẫn rách rưới. Đây chính là nữ binh doanh, làm gì có y phục cho hắn thay. Nhưng thật ra trên người hắn đã được bôi không ít thuốc mỡ.

Nữ hài tử đúng là nữ hài tử. Ngay cả thuốc mỡ cũng biến thành mùi hoa thoang thoảng, mà không phải vị thuốc khó ngửi.

Vừa nói chuyện, Vu Nhai cũng cẩn thận quan sát người yêu trong mộng của tất cả nam tinh binh trong tiểu đoàn Tinh Binh. Hắn chỉ thấy ngoài trang phục gần giống với lần gặp trước ra, váy chiến màu lam sậm bị đổi thành màu đen, càng giống như một đóa hoa sen đen.

Ngay vừa nãy, khi Vu Nhai bôi thuốc, nàng cũng đi tắm một hồi. Hiển nhiên khi vừa xuất hiện ở cửa thôn, nàng còn đang tiến hành huấn luyện với cường độ cao. Vời vì trên người nàng lấm tấm mồ hôi sẽ, tất nhiên không tiện xuất hiện ở trước mặt nam nhân.

Trước kia Vu Nhai không biết hoa sen đen nổi trên mặt nước là thế nào. Hiện tại cuối cùng hắn cảm nhận được vẻ đẹp điềm tĩnh động lòng người này.

- Ta thừa nhận khi đó ta quả thực muốn thử thực lực của ngươi một chút, tôi luyện cho ngươi một chút. Dù sao Sương tỷ đã khen ngợi ngươi nhiều lần. Ta dù sao cũng phải thử một chút xem nam nhân có thể lọt vào mắt Sương tỷ ta thế nào. Ta chỉ không nghĩ tới ngươi không ngờ lại dễ giận như vậy, vô sỉ như vậy.

Dạ Tình bĩu môi cười, cũng không tức giận, nhưng lại giả vờ có vẻ tức giận, khiến Vu Nhai thoáng nhìn liền ngây người.

Dại lục Thần Huyền à, ngươi có thể ít yêu tinh hơn chút nữa không được sao?

Chỉ có điều lòng dạ nữ nhân này thật là rộng rãi. Chuyện hắn nói biết bí mật riêng tư của nàng với mọi người, nàng vẫn có thể không tức giận?

Không đợi Vu Nhai phản ứng, Dạ Tình mỉm cười:

- Nếu không phải ngươi vô sỉ, sao có thể gặp sự ngăn cản lớn như vậy. Chỉ có điều đáng khích lệ chính là, ngươi vượt qua sự kiểm tra. Nếu có thể đánh cho Đoạn Giáp tàn phế, ta thừa nhận lúc trước ta quả thực đã xem thường ngươi.

- Vượt qua kiểm tra? Thật thú vậy. Vậy ta có cơ hội theo đuổi theo nàng sao?

Vu Nhai nghĩ đến kiếp trước có vài mỹ nữ rất thích đưa ra thử thách.

Trong lúc Dạ Tình đi tắm, nàng có thể tìm hiểu được chuyện xảy ra bên ngoài cũng không có gì là kỳ quái. Trời ạ, nữ hài tử tắm có người nào không cần thời gian rất lâu? Tùy tiện tìm một người ra ngoài hỏi thăm một chút không phải là rất rõ ràng sao.

- Ách, theo đuổi ta sao? Vậy phải đánh bại ta trước rồi nói sau. Dựa vào thực lực của ngươi bây giờ, không được.

Dạ Tình tràn đầy tự tin nói.

Điều này hoàn toàn nằm trong sự suy đoán của Vu Nhai.

Chỉ có điều, nàng đột nhiên cảm thấy người trước mắt này thật thú vị. Chí ít không giống như nam nhân khác ở trước mặt nàng giả vờ thân sĩ, nói cái gì cũng nói ra khẩu. Hoặc nói gia hỏa này chính là miệng chó không nhả ra được ngà voi. Đã rất lâu nàng không gặp phải loại nam nhân chân chính như vậy. Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Sương tỷ có thiện cảm với hắn sao?

Dạ Tình cũng không biết Nghiêm Sương căn bản không tiếp xúc với Vu Nhai nhiều. Duy nhất chỉ tiếp xúc một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK