Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành tỉnh nói:

- Trần đại nhân, chẳng lẽ chúng ta bỏ qua như vậy? Vệ tiểu thư bị . . . Người bán?

Trần kỵ sĩ không trả lời, gã nhìn hướng Dương Như Hóa:

- Dương đại nhân, hiện tại nên làm như thế nào?

- Hoàng Phủ đại tướng quân dù sao là người quyết định cao nhất Kiếm Sơn hùng quan, ta cũng bất lực, chỉ có thể làm theo lời hắn nói. Những chuyện khác từ từ bàn lại, còn Vệ tiểu thư thì ta nhất định sẽ tìm giúp ngươi.

Trong lòng Dương Như Hóa tức giận hơn cả Trần kỵ sĩ, vô tình lực lượng bị yếu đi, bị Độc Cô Anh cướp hỏi sao gã không tức? Nhưng bây giờ Dương Như Hóa phải nhịn.

Trần kỵ sĩ gật gù, gã rất muốn mang theo kỵ sĩ dự bị Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rút lui khỏi cuộc so tài. Nhưng Vệ Vi Vi không thể đại biểu nguyên kỵ sĩ dự bị, đặc biệt là . . . Trần kỵ sĩ liếc hướng một góc tối, nơi đó có vài người đứng cách biệt.

Trần kỵ sĩ trừng người dẫn đầu, nói:

- Vệ Hiên, lúc trước ngươi đã đi đâu? Thuẫn Lĩnh chúng ta xảy ra chuyện lớn như vậy, Vệ Vi Vi mất tích mà ngươi không xuất hiện?

Vệ Hiên nhún vai, gã chính là người được kỵ sĩ dự bị Liêm Châu hành tỉnh mời bàn chuyện hợp tác.

Vệ Hiên mở miệng nói:

- Ta không cho là trong đội chúng ta có người như Vệ Vi Vi sẽ mang đến ích lợi gì, ta còn phải cảm ơn vị Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị kia đã ném đồ bỏ đó ra.

- Ngươi . . .!

Vệ Hiên nói xong mặc kệ ánh mắt xung quanh, Trần kỵ sĩ nhìn gã như thé nào, xoay người bước đi. Mấy người sau lưng Vệ Hiên cũng rời đi. Những người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh khác nhìn nhau, trừ mười mấy người ban đầu theo đuôi Vệ Vi Vi còn lại đều đi hết.

- Vệ Hiên, ngươi nên nhớ các ngươi đều đại biểu cho Thuẫn Lĩnh.

Vệ Hiên huơ tay:

- Đa tạ Trần đại nhân nhắc nhở, ta biết rõ điều này. Nhưng tìm về vinh quang trên chiến trường là được. Mặc kệ trong Bắc Đẩu hành tỉnh có ai, chỉ cần ta không cho bọn họ có một người bước vào chính điện Huyền Thần điện là được.

Vệ Hiên mang theo thuộc hạ rời đi, gã thậm chí không để Trần kỵ sĩ vào mắt.

Vệ Hiên hơi biết ơn Vu Nhai, có mặt Vệ Vi Vi khiến gã khó làm vài chuyện.

Trần kỵ sĩ siết chặt nắm đấm. Vệ Hiên rất lợi hại, gã đúng là thiên tài nhưng không nghe lệnh làm Trần kỵ sĩ rất khó chịu. Trần kỵ sĩ nâng lên Vệ Vi Vi là vì Vệ Hiên không phục gã, tức là Trần kỵ sĩ khích lệ Vệ Vi Vi đối kháng với Vệ Hiên.

Dương Như Hóa nhỏ giọng nói vào tai Trần kỵ sĩ:

- Trần kỵ sĩ, thật sự ta có một cách khiến Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị chết không có chỗ chôn, thậm chí là . . . Chỉ cần ngươi ra chút sức. Không biết Trần kỵ sĩ có hứng thú tìm một chỗ bàn chuyện không?

Trần kỵ sĩ ngẩn ra, mắt sáng rực nói nhảm:

- Đúng là ta chưa có dịp ngắm phong cảnh hùng quan.

Cuối cùng mọi người đều đi như không có chuyện gì xảy ra, Vệ Vi Vi bị lãng quên. A không, trong vài trường hợp sẽ có người nhớ đến Vệ Vi Vi, vì nàng mất tích rất kỳ lạ. Nhiều người suy đoán nhiều cách nghịch thiên, hay Vệ Vi Vi giấu trong phủ của Hoàng Phủ đại tướng quân? Nếu không tại sao không tìm được?

Ban đêm.

Trong sân Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đang tổ chức tiệc tùng, uống rượu hát hò mừng thắng lợi hoàn mỹ hôm nay. Mọi người đều cho rằng hôm nay sẽ có một trận chiến, không chừng mất luôn danh hiệu kỵ sĩ dự bị, ai ngờ sẽ thuận lợi như thế.

Tất cả đều nhờ Hoàng Phủ đại tướng quân, ôm đùi là công việc có tương lai tươi sáng, đặc biệt là ôm thùng cơm. A không, không thể nói người ta là thùng cơm, mặc dù Hoàng Phủ đại tướng quân là một thùng cơm không tệ, có nghĩa khí, có tình cảm.

Mọi người đều nhìn ra Hoàng Phủ đại tướng quân không có quyền lực gì, chỉ treo tên.

Nhưng Dương Như Hóa không phải người duy nhất có quyền quyết định trong Kiếm Sơn hùng quan. Còn ba đại tướng. Không biết vị tướng quân vô danh kia thế nào nhưng còn Độc Cô Anh, có thể khoác da đại tướng quân hành sự.

Hoàng Phủ đại tướng quân còn chưa nhận ra gã không có quyền lực, còn tưởng đâu gã rất lợi hại.

Trong lúc nhậu Độc Cô Cửu Tà hỏi ra vấn đề nhiều người có hứng thú:

- Nói này Vu Nhai, nữ nhân ngực phẳng đó bị ngươi giấu đi đâu rồi?

Cả đám vãnh tai lắng nghe.

Vu Nhai ngơ ngác nói:

- Sao ta biết? Ta ném cho Bạch lão sư, quỷ biết hắn làm sao bốc hơi mất tích.

Vu Nhai có được U Linh kiếm ý, ám ảnh tiệt sát thuật giữa ban ngày ban mặt cũng không thể lặng lẽ biến mất, điều này chứng minh mượn kiếm huynh bí hiểm. Chỉ có hai khả năng mượn kiếm huynh biến mất, một là thực lực của gã siêu nghịch thiên, thứ hai là gã có lực lượng, thế lực bí ẩn.

Đương nhiên còn một khả năng khác, mượn kiếm huynh có quyển trục ma pháp truyền tống trận siêu quý giá, khả năng này bằng không.

Độc Cô Cửu Tà im lặng một lúc, chợt hỏi:

- Có cần ta tìm cách điều tra không?

Vu Nhai lắc đầu nói ngay:

- Không cần, mặc kệ Bạch lão sư có thân phận, mục đích gì thì hắn là ân nhân đã cứu ta mấy lần. Trực giác cho ta biết Bạch lão sư sẽ không hại ta, ít nhất bây giờ hắn vẫn đang giúp ta.

Độc Cô Cửu Tà nhún vai nói:

- Ừm! Dù sao ngươi là biến thái, không ai hại ngươi được.

Đám người tiếp tục uống rượu, hôm nay ai nấy vô cùng sảng khoái. Đầu tiên là bị người làm khó dễ trước cửa thành, Vu Nhai bùng nổ đánh Dương Tiên Tuấn rụng răng. Sau đó là chuyện Tiểu Mỹ, toàn hoàn thành chuyện hầu như không làm được.

Đến cuối cùng không bị truy cứu, ngẩng đầu ưỡn ngực rời đi, bây giờ để xem còn ai dám xem thường Bắc Đẩu hành tỉnh.

Đêm đã khuya.

Nhiều người uống say. Vu Nhai không say, không phải hắn không thích uống say mà từ khi đến thế giới này hắn thói quen không say. Say rượu thì lỡ lời, Vu Nhai có quá nhiều bí mật, hắn không dám thả lỏng, dù có say cũng giữ vài phần tỉnh táo.

Hôm nay Vu Nhai là người uống nhiều rượu nhất, nhưng hắn vô sỉ dùng huyền binh bài trừ rượu ra ngoài.

Dưới ánh trăng, Vu Nhai đứng giữa sân quạnh quẽ, nhớ lại từng hình ảnh chiến đấu. Không phải tình hình lúc Vu Nhai đánh Dương Tiên Tuấn thành đầu heo mà là khi hắn đối chiến với Vệ Vi Vi.

Trong trận chiến cùng Vệ Vi Vi nhìn như Vu Nhai không bị thương giải quyết vụ việc nhưng đánh rất vất vả, khó khăn hơn cả lúc hắn xách kiếm dùng U Linh kiếm ý truy sát Độc Cô Cửu Dương. Hai người cùng là địa binh sư nhất đoạn, cao hơn Vu Nhai bốn tiểu giai và không cùng đẳng cấp. Giữa địa binh sư và hoàng binh sư có một khe hở rất lớn, rất dài.

Trận Độc Cô Cửu Dương và trận Vệ Vi Vi khác nhau rất lớn, Độc Cô Cửu Dương là kiểu công kích, có nhiều sơ hở. Vệ Vi Vi là kiểu phòng ngự, huyền binh giả tấm thuẫn siêu mạnh. Vu Nhai vất vả hết sức mới phá được phòng ngự của Vệ Vi Vi.

Nếu không có huyền binh Thất Tinh Thần Kích thì Vu Nhai không một chút cơ hội nào.

Còn mười sáu nỗ tiễn, có thể nói đó là lần đầu tiên Vu Nhai dốc hết sức phát huy lực lượng Tinh Linh thần nỗ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK