Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiều cao của bọn họ giống nhân loại, mặt mũi cũng vậy nhưng da mặt trắng bệch, mắt hẹp dài, con ngươi đỏ rực, tai nhọn nhưng khác với Tinh Linh tộc nhân. Tai rất gần mép tóc, để tóc dài chút là có thể che phủ.

Miệng chúng khá rộng nhưng không khó xem.

Trừ điều này ra những thứ khác giống y nhân loại, tổng thể không khó coi, cho người cảm giác vừa yêu dị vừa bá đạo.

- Ủa? Không đúng, lưỡi của chúng dài hơn nhân loại gấp đôi.

Vu Nhai quan sát thấy hai người này lúc áp sát đột nhiên thè lưỡi ra, xem Vu Nhai như ngó món ăn ngon. Đây thật sự là con rối sao?

Keng!

Vu Nhai không kịp xác nhận đã va chạm với chúng, ta chúng cầm hai thanh đao một dài một ngắn. Dài là mạnh, ngắn là hiểm, tốc độ ra đao cực kỳ nhanh. Đặc biệt là đoản đao, vô cùng kỳ dị.

Khi vừa tiếp xúc Vu Nhai có cảm giác không chống lại nổi.

- Ủa? Hơi thở này là . . . Nhân tộc, là nhân tộc sao? Thí Thần, ngươi mang một nhân loại trở về, ngươi nhận nhân tộc làm chủ? Ngươi phản nghịch hoàn toàn như vậy? Dù ngươi chỉ là thần binh cũng là tội nhân của Cổ Ma tộc ta!

Khi Vu Nhai và hai con rối hình người tiếp xúc thì Diệt Thần Ma Nhẫn bỗng rống to:

- Dù ngươi muốn chọn chủ nhân mới cũng không nên chọn nhân tộc vô cùng yếu đuối, dù ngươi phản bội vẫn là sỉ nhục của Cổ Ma tộc ta. Ngươi sẽ bị các tộc khinh bỉ, Cổ Ma tộc ta cũng sẽ bị chế giễu!

Vu Nhai ngẩn người nghe. Nhân tộc vô cùng yếu đuối? Sỉ nhục?

Dù là lúc Tinh Linh tộc thống trị thì nhân loại không đến mức yếu đuối đi?

Keng keng keng!

Bây giờ Vu Nhai không có thời gian suy ghĩ nhiều, hai kẻ thù này khủng bố đến mức tận cùng, thực lực hiện tại của hắn càng đánh càng yếu thế. Đáng sợ nhất là hai con rối hình người có sát ý thành thánh, hai thanh đao dài ngắn xuất quỷ nhập thần làm Vu Nhai không đỡ nổi. Nếu Vu Nhai không sát ý thành thánh e rằng đã bị hai con rối hình người giết.

Diệt Thần Ma Nhẫn cảm ứng được thực lực của Vu Nhai, nó cười phá lên, không chất chứa bá đạo mà là cười càn rỡ:

- Ha ha ha ha ha ha! Thí Thần, ngươi đã sa đọa đến mức này sao? Chọn nhân tộc cường đại một chút đành thôi, lại đi chọn thứ yếu đến tội. Ngươi dựa vào hắn mà mơ phản bội ta? Ha ha ha ha ha ha!

Diệt Thần Ma Nhẫn không sợ nữa, bởi vì nhân loại này quá yếu, Thí Thần Ma Nhẫn không thể đấu lại nó.

- Đúng vậy! Nhẫn thể của ta bị thương, khá nặng. Nhưng bằng vào nhân tộc dơ bẩn này mà ngươi muốn phản bội ta? Quá buồn cười, chỉ dựa vào hai con rối là ta có thể diệt hắn. Huống chi ta có con rối càng mạnh hơn.

Lúc trước Diệt Thần Ma Nhẫn không cảm ứng được thực lực của Vu Nhai, bây giờ con rối hình người tiếp xúc với hắn khiến nó chẳng những nhận ra Vu Nhai là nhân loại, hắn còn là một nhân loại yếu đuối.

Vu Nhai càng đánh càng giật mình thầm nghĩ:

- Cha nó, Thí Thần Ma Nhẫn, có phải ngươi không phán đoán được? Ngươi nên chờ ta mạnh hơn rồi hãy dẫn ta đến. Hai người này quá đáng sợ, ngày càng mạnh hơn. Ta thật sự . . .

Nhưng Vu Nhai không đánh không được.

Ba bóng người va chạm nhau liên miên đằng trước cung điện sụp đổ, các loại thủ đoạn giết người kỳ dị, tình hình không quá rầm rộ nhưng nếu có ai thấy sẽ rợn gai ốc. Cái gì gọi là kỹ xảo giết người? Trước mắt phô bày đến tận cùng.

Vu Nhai thế mới biết thì ra hai người trước mắt hắn đúng thật là con rối.

Vù vù vù vù vù!

Thí Thần Ma Nhẫn đã nghe được tiếng lòng của Vu Nhai, và cả lời Diệt Thần Ma Nhẫn nói. Nhưng Thí Thần Ma Nhẫn không định thụt lùi mà càng kiên quyết hơn, huyền khí ma nhẫn trong tay hắn chính là ý chí hiện giờ của nó.

Xảm xúc của Thí Thần Ma Nhẫn truyền vào lòng Vu Nhai, ảnh hưởng nỗi lòng hắn.

Thí Thần Ma Nhẫn không thể đối thoại với Vu Nhai nhưng hắn biết ý của nó, vì cảm xúc đó giống y như hắn trước kia. Đó là cảm giác bất lực, không, cảm xúc càng phức tạp hơn, không chỉ bất lực mà còn sợ bẩm sinh.

Thí Thần Ma Nhẫn sợ hãi, kính sợ Diệt Thần Ma Nhẫn nhưng lúc này nó vô cùng kiên quyết phản kháng, phản loạn.

Vu Nhai lầm bầm:

- Phản kháng sao? Ngươi cảm giác ta nhất định làm được?

Vu Nhai như tự nói với mình rồi lại như nói với Thí Thần Ma Nhẫn.

Trong phút chốc mắt Vu Nhai bắn ra ánh mắt mãnh liệt, thanh âm kiên quyết nói:

- Nếu ngươi cảm thấy ta làm được thì chiến đi! Ngươi đã giúp ta rất nhiều, ta chưa giúp ngươi cái gì. Nếu ngươi đã tin tưởng ta thì sao có thể để ngươi thất vọng?

Vù vù vù vù vù!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi Vu Nhai nói xong, huyền khí ma nhẫn do huyền khí và ý chí của thiên binh sư ngưng kết ra rung động mãnh liệt. Trong đầu Vu Nhai lại hiện ra cái gì, không phải Thí Thần Tuyệt mà là các hình ảnh.

- Diệt Thần, đây là thần nhẫn chúng ta mới rèn ra, chính thức đặt tên là Thí Thần. Bây giờ hãy đem ý thức con rối mạnh nhất của ngươi biến thành binh linh, để nó kế thừa một phần lực lượng của ngươi.

* * *

- Từ giờ trở đi ngươi là Thí Thần Ma Nhẫn, là đao nhọn của Cổ Ma tộc ta. Ngươi sẽ bảo vệ tiền tuyến hàng đầu Cổ Ma tộc, ý chí của ngươi là chém xuống tất cả chủng tộc đối địch với Cổ Ma tộc ta.

* * *

- Thí Thần, ngươi phải nhớ ngươi là do ý thức một con rối của Diệt Thần Ma Nhẫn ta biến thành. Ý chí của ta là ý chí của ngươi, dù bây giờ ngươi tự mình thành một nhẫn thì vẫn là con rối của ta. Đi đi, ngươi vĩnh viễn ở Thí Thần ma điện đằng trước Cổ Ma tộc nhất. Đúng vậy, ma điện đặt tên ngươi, điện còn nhẫn còn, điện mất nhẫn mất.

* * *

- Đây là Thí Thần Ma Nhẫn, thần binh Cổ Ma tộc ta đúc ra. Tất cả kẻ thù của Cổ Ma tộc sẽ bị chém dưới nhẫn. Vui vẻ lên đi hỡi các tộc nhân Cổ Ma tộc, vui vẻ lên đi các tộc được Cổ Ma tộc ta che chở. Các ngươi sẽ trở thành chủ nhân thật sự của Thần Huyền đại lục do Cổ Ma tộc ta dẫn dắt.

* * *

- Từ hôm nay trở đi ngươi chính là chủ nhân của Thí Thần Ma Nhẫn, ngươi là chiến sĩ thiên tài trẻ tuổi nhất Cổ Ma tộc ta, trách nhiệm của ngươi là . . .

- Từ hôm nay trở đi ngươi chính là chủ nhân của Thí Thần Ma Nhẫn, chủ cũ Thí Thần Ma Nhẫn đã chết, ngươi đừng bao giờ để ta thất vọng.

* * *

- Vu Thuấn, bắt đầu từ hôm nay ngươi là chủ nhân mới của Thí Thần Ma Nhẫn . . .

- Tuân lệnh! Ta nhất định sẽ liều mình bảo vệ Thí Thần ma điện, tuyệt đối không rút lui. Điện còn nhẫn còn, điện mất nhẫn mất.

* * *

- Giết! Giết! Giết! Giết hết đám tự cho mình là thần các ngươi. Thần thì sao? Chúng ta là ma, trong tay ta cầm Thí Thần Ma Nhẫn. Ta có thể giết thần huống chi là hậu duệ của thần như các ngươi?

- Ngụy thần, đừng hòng có ai đạp qua Thí Thần ma điện một bước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK