Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại ta cho ngươi cơ hội này. Chỉ cần ngươi đột phá Hoàng Binh Sư, chúng ta đỡ thêm của ngươi một kiếm. Nếu như chúng ta thật sự chết ở dưới kiếm của ngươi, không truy cứu chuyện ngày hôm nay nữa. Chúng ta chết cũng không có gì để nói. Nhưng nếu không nhận tội đi.

Mọi người ngơ ngác nghe hắn nói.

Đây là ý gì?

Trong lúc nhất thời, mọi người còn chưa suy nghĩ ra được.

- Hiện tại ta cho ngươi một giờ, đột phá Hoàng Binh Sư!

Độc Cô Cửu Tiên có chút đắc ý nói.

Một giờ đột phá Hoàng Binh Sư. Hắc hắc, sao có thể như vậy được. Cho dù đạt được đỉnh phong cũng không có khả năng. Hoặc là nói tỷ lệ này thấp tới mức đáng thương. Huống hồ hiện tại Vu Nhai rõ ràng còn rất yếu ớt. Dưới tình huống huyền khí không đủ, hắn đột phá như thế nào?

Vô sỉ, quá vô sỉ. Từ lúc nào Độc Cô gia biến thành vô sỉ như vậy?

Lúc này mọi người bắt đầu hiểu ra được ý tứ của Độc Cô Cửu Tiên.

Ta nhổ vào. Lấy gia pháp làm chỗ dựa, sau đó còn nói đây là cho Vu Nhai cơ hội, giống như các ngươi giỏi lắm vậy. Nhưng vừa rồi bọn họ là ba người liên thủ, mà vẫn thất bại.

Đương nhiên, nếu quả thật muốn vô sỉ như vậy, thật ra cũng không sơ hở gì. Vu Nhai quả thật có tội trạng. Ba người bọn họ liên thủ bắt tội nhân như vậy cũng không có gì đáng trách. Ví dụ như quan binh bắt người, sẽ không cần một đấu một, trực tiếp xông lên.

Chỉ có điều làm tinh anh ngân bào của Độc Cô gia, loại chuyện như vậy cũng làm được, thật không thể khiến người ta thưởng thức. Đặc biệt là dưới tình huống vừa rồi mới một đấu một bị thua.

Điều khiến cho người ta tuyệt vọng chính là, hắn trả lại cho Vu Nhai một điều kiện, có vẻ như là điều kiện rất hậu đãi, nhưng một giờ phải đột phá Hoàng Binh Sư. Ngươi tưởng ngươi uống mãnh dược gì vậy?

- Thật sự không nghĩ đến trong Độc Cô gia lại có người như vậy.

- Cuối cùng ta xem như đã biết tại sao Độc Cô gia lại sừng sững không đổ. Đệ nhất gia tộc trong thiên hạ, hay cho chữ đệ nhất.

- Đáng thương cho họ Vu kia. Kinh tài tuyệt diễm như vậy, lại bị người ta đùa bỡn. Không trách được hắn muốn rời khỏi Độc Cô gia. Nếu như là ta, ta nhất định sẽ trốn đi thật xa. Chờ tới lúc nào trở thành Thần Binh Sư sẽ đánh Độc Cô gia thành cặn bã!

Những lời bàn luận không ngừng vang lên. Độc Cô Cửu Tiên cố gắng không lộ biểu tình ra ngoài. Nhưng hắn đã quyết tâm phải giết chết Vu Nhai.

Vu Nhai đã là Linh Binh Sư đỉnh phong. Một kiếm vừa nãy hắn cũng đã lĩnh hội qua. Nếu quả Vu Nhai thật sự đạt được Hoàng Binh Sư, nói không chừng hắn thật sự không đỡ nổi một kiếm đó. Hơn nữa ngày hôm nay bị mất mặt trước đông người như vậy, nếu không giết được Vu Nhai, khó giải được mối hận trong lòng hắn.

- Các vị nghe ta nói một lời. Ba người bọn họ không có nghĩa là Độc Cô gia ta. Gia tộc lớn như vậy sẽ luôn có kẻ bại hoại.

Độc Cô Cửu Tà không nhịn được nói, đồng thời nhìn về phía Vu Nhai:

- Độc Cô Nhai, ngươi yên tâm. Ngày hôm nay ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi. tội trạng gì đó, bên trong khẳng định có mờ ám. Ta đã thông báo với chấp sự Hình Kiếm Các ở gần đây, nhất định sẽ trả lại công đạo cho ngươi. Đến lúc đó, ngươi thậm chí có thể mặc lên ngân bào.

- Đa tạ Cửu Tà huynh. Công đạo ta nhất định phải đòi lại. Về phần mặc vào ngân bào gì đó thì thôi đi. Ta không phải là họ Độc Cô.

Vu Nhai lắc đầu nói. Không đợi Độc Cô Cửu Tà khuyên hắn tiếp, hắn đột nhiên nhìn về phía Độc Cô Cửu Tiên:

- Được. Trong vòng một canh giờ đột phá Hoàng Binh Sư. Đến lúc đó các ngươi không nên hối hận với lời vừa nói. Các ngươi chết cũng chỉ là cái chết vô ích.

- Cái gì? Hắn thật sự muốn đột phá Hoàng Binh Sư trong một giờ sao?

- Tiểu tử này là tự tin quá mức, hay đầu có vấn đề vậy?

- Chắc là giận quá đâm ra kích động thôi.

Lại là những tiếng nghị luận vang lên. Hạng Phi thiếu chút nữa xông lại đánh hắn hai quyền để hắn thanh tỉnh một chút. Thật vất vả mới thấy Độc Cô Cửu Tà lên tiếng, nhất định sẽ bảo vệ hắn. Tại sao hắn lại vọng động như vậy. Tranh đấu, cũng không phải là phương pháp tranh đấu như thế chứ.

Lưu Hàn Trạch vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt, mãi đến lúc này mới cười.

- Dạ Tình, Vu Nhai hắn...

Đám người Tiết tổ trưởng nói. Bọn họ là người đã đạt được Hoàng Binh Sư. Bọn họ biết đột phá không thể dễ dàng. Cho dù Vu Nhai là cực hạn cũng rất khó. Giống như Vũ Qua vậy, chỉ có thể xem như một trong một vạn người.

- Không cần. Cứ tin tưởng hắn là được.

Dạ Tình mỉm cười. Từ trước đến nay tiểu tử này sẽ không làm gì mà không có lý do. Mỗi lần khi ngươi cho rằng hắn sắp xong đời, hắn bao giờ cũng mang đi vô số niềm vui bất ngờ và chấn động cho ngươi. Ngươi phải tin tưởng tên trước mắt này là một con hổ khoác da heo.

Nghiêm Sương nhìn Dạ Tình một chút, lại nhìn Vu Nhai một chút. Nàng cảm nhận được một điều gì đó. Dạ Tình hình như thật muốn tiến vào.

Đối với Vu Nhai, Nghiêm Sương đã không còn hận nữa. Trong lòng vẫn chỉ có tức giận. Nhưng nửa tháng qua, sự tức giận cũng đã tiêu hao gần hết. Vốn cũng không phải là chuyện lớn gì. Nhưng bảo nàng mềm xuống, nàng vẫn chịu không nổi.

Đám người Lữ Nham cùng giống như Dạ Tình, tương đối hiểu Vu Nhai, chỉ lặng lẽ cầu khẩn mà thôi, không hề có biện pháp nào ra tay.

Hạng Phi đã chuẩn bị tốt tinh thần sẽ khiêng Vu Nhai bay ra khỏi Thiên Kết Quan.

Những người khác lại thờ ơ lạnh nhạt.

Vu Nhai trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp.

Hừ hừ, lão tử đã là 2099 đường huyền khí, chỉ kém một cái. Chẳng lẽ còn không phá được sao?

Vu Nhai vô cùng tự tin. Hắn chưa bao giờ đánh mà không nắm chắc.

Chỉ có điều... khi hắn phá tan 2100 đường lại gặp bi kịch. Dù hắn làm thế nào cũng không đột phá. Hắn vội vàng lấy Thần Huyền Khí Điển ra ra đối chiếu một chút. Sau đó hắn liền trợn mắt hốc mồm!

2120 đường. Con mẹ nó, chuyện gì xảy ra thế này. Đêm qua mình mới nhìn, huyễn ảnh rõ ràng vẫn chỉ có 2100 mà thôi. Tại sao giờ lại đột nhiên xuất hiện thêm 20 đường nữa. Đây không phải là bẫy người sao hả?

- Ách, hắn làm cái gì vậy? Tại sao biểu tình hắn trở nên cổ quái như vậy? Không biết là quên công pháp, nên tạm thời lấy ra xem lại một lần nữa sao?

Nhìn bộ dạng Vu Nhai, mọi người lập tức nghi ngờ. Độc Cô Cửu Tiên cũng phải cười phá lên:

- Tiểu tử, có đúng là xui xẻo bắt đầu xuất hiện hay không? Mới khen ngươi vài câu là thiên tài, ngươi tự cho mình là đúng sao? Nếu không sẽ cho ngươi them một giờ nữa. Ngươi thấy thế nào, ha ha!

- Cho thêm một giờ nữa, đây là do ngươi nói?

Vu Nhai ngoài dự liệu lại ngẩng đầu lên nói.

- Ách, không sai!

Độc Cô Cửu Tiên cũng cảm nhận được kẻ này thật vô sỉ. Nhưng lời đã nói ra, như bát nước hắt ra không lấy lại được.

Vu Nhai sẽ không bởi vì ngạo khí mà từ chối một giờ them này. Xuất hiện thêm 20 đường huyền khí a. Nếu như Độc Cô Cửu Tiên cho hắn một ngày đêm, hắn cũng sẽ không chút do dự vô sỉ mà nhận lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK