Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Nhai thầm thở dài, nói thật lòng hắn không quá tin tưởng vào Độc Cô Cửu Thiên, không hoàn toàn xác định khi gã biết hắn là Vu Nhai kia có áy náy, tự trách không? Lần này Vu Nhai trở về Ma Pháp đế đô cũng có mục đích muốn xem biểu hiện của Độc Cô Cửu Thiên, nếu gã không hề áy náy hay có sát tâm với hắn là Vu Nhai sẽ tiêu diệt gã. Sự thật chứng minh Vu Nhai "Lấy đức thu phục người" rất có hiệu quả.

- Hừ! Ngươi còn dám nói? Đã nhiều ngày bặt vô âm tín hại chúng ta lo muốn chết.

Dạ Tình muốn lao vào lòng Vu Nhai nhưng xung quanh có người, nàng kiềm nén tình cảm. Nếu cứ tiếp tục nghẹn thế này Dạ Tình sẽ bị đau bao tử, Vu Nhai còn có quan hệ mập mờ với công chúa Nguyệt Lâm Sa, nàng tức muốn chết.

Dạ Tình có thể chấp nhận Thủy Tinh, Tiểu Mỹ, thậm chí là Nghiêm Sương, Vu Tiểu Dạ thì nàng sẽ không tức giận như vậy. Nhưng Nguyệt Lâm Sa là công chúa nước địch, còn là một nữ nhân khó chơi, hồ ly tinh biết dùng sắc đẹp, quyền lực bá đạo. Đặc biệt mới rồi công chúa Nguyệt Lâm Sa cướp 'bát cơm' của Dạ Tình, nàng nâng Độc Cô Cửu Thiên dậy rõ ràng là muốn làm cho Dạ Tình xem.

Vu Nhai vội giải thích rằng:

- Ta cũng không có cách nào, khi đó ta ở sâu trong di tích bị Cổ Duệ chi dân đáng sợ hơn buộc phải đào hố mới sống sót đi ra được.

Vu Nhai biết rõ Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ rất lo cho mình.

Dạ Tình ghen tuông nói:

- Không tin, ngươi và hồ . . . Nữ nhân này nói bye bye, ngươi không nói với ta!

Vu Nhai hoang mang hỏi:

- Bye bye? Bye bye gì? Lúc đó ta chỉ kịp nói một chữ cổ với công chúa Nguyệt Lâm Sa . . . A!

Vu Nhai nói xong hiểu ra, ngơ ngác nhìn Nguyệt Lâm Sa.

Nguyệt Lâm Sa không nói chuyện, kiêu kỳ đứng một bên, biểu tình đắc ý toát ra vẻ đẹp khác người, làm nam nhân rất muốn chinh phục. Bây giờ Vu Nhai rất muốn đi lên đè Nguyệt Lâm Sa xuống.

Dạ Tình chớp mắt, choáng váng, nhưng nàng dần hiểu ra.

Dạ Tình xoay người, ngơ ngác nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa, không biết nên nói cái gì.

Tiểu Mỹ mở miệng nói:

- Thì ra Nguyệt Lâm Sa tỷ tỷ sợ chúng ta lo nên cô ý nói siêu lừa đảo từng nói bye bye với ngươi để an ủi chúng ta. Nguyệt Lâm Sa tỷ tỷ, đa tạ ngươi. Tuy Tiểu Mỹ không hiểu nhưng chắc ngươi cũng rất lo cho siêu lừa đảo như chúng ta? Mấy ngày nay ngươi giấu trong lòng rất vất vả phải không?

Rõ ràng công chúa Nguyệt Lâm Sa đã rất bá đạo thầm nhủ nàng muốn nam nhân này, nhưng trước mặt nhiều nữ nhân khiến nàng thấy ngại ngùng.

Nguyệt Lâm Sa bản năng lấy cớ:

- Ai . . . Ai nói ta lo lắng? Cùng lắm là ta lo đồng bạn hợp tác tốt như vậy chết sớm.

Nói xong Nguyệt Lâm Sa rất tức giận.

Tiểu Mỹ cười tủm tỉm nói:

- Hì hì, trước kia Dạ Tình tỷ tỷ cũng thích tìm cớ như vậy, rõ ràng lo muốn chết.

Tuy Tiểu Mỹ không còn nhỏ nhưng cho người cảm giác trẻ con nói chuyện không biết suy nghĩ. Mặt Dạ Tình, Nguyệt Lâm Sa đỏ rần.

- Nếu ngươi và công chúa Nguyệt Lâm Sa là đồng bạn hợp tác chắc có nhiều chuyện cần bàn, ta . . . Chúng ta đi trước.

Dạ Tình không biết làm sao ở lại đối diện Vu Nhai, Nguyệt Lâm Sa lúc trước an ủi bọn họ còn mình thì chịu đau khổ. Dạ Tình kéo Tiểu Mỹ hồn nhiên rời đi, Nghiêm Sương thì là người qua đường nên tất nhiên cũng đi.

Sau khi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ rời khỏi, biểu tình Vu Nhai nghiêm túc nói với Nguyệt Lâm Sa:

- Đa tạ.

Vu Nhai không cản ba nữ nhân rời đi là vì như Dạ Tình nói, hắn có nhiều chuyện cần bàn với công chúa Nguyệt Lâm Sa.

Nguyệt Lâm Sa phất tay:

- Chẳng qua là tiện tay, không có gì ghê gớm.

Nguyệt Lâm Sa làm bộ dạng không chút quan tâm, khi bằng hữu không ở thì chăm sóc tẩu tử giùm. Nhưng Vu Nhai không chịu theo công chúa Nguyệt Lâm Sa, hắn vẫn nghiêm túc nhìn nàng, ánh mắt làm nàng hoảng loạn.

Nguyệt Lâm Sa hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi đừng nhìn ta kiểu đó, ta chỉ muốn khiến các nàng có hảo cảm với ta, ngày nào đó ta đột nhiên cướp ngươi đi đểc ác nàng trở thành quả phụ sẽ càng hận ta. Ta thích nhìn nữ nhân của ngươi đau đớn, buồn khổ . . .

Nguyệt Lâm Sa nói lung tung không chút đạo lý, lúc trước nàng không biết Vu Nhai còn sống thì sao lên kế hoạch khiến nữ nhân của hắn càng đau đớn, hận nàng khi nàng cướp hắn đi?

Nguyệt Lâm Sa biết mình nói chuyện linh tinh. Như Tang Ma Ma nói, đôi khi công chúa Nguyệt Lâm Sa chỉ giả bộ mạnh mẽ. Nguyệt Lâm Sa nói chuyện ngày càng nhỏ dần, nàng dốc hết sức để nói trọn câu. Đại sảnh yên lặng, ai đều nhìn ra lòng công chúa Nguyệt Lâm Sa rất lương thiện, nàng làm như vậy vì không muốn Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đau buồn.

Cũng vì Nguyệt Lâm Sa thật sự thích Vu Nhai, đám Dạ Tình là nữ nhân của hắn, nàng bản năng xem như tỷ muội.

Vu Nhai nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa một lúc lâu, hời hợt nói một câu:

- À, thì ra là vậy?

Nguyệt Lâm Sa ngạc nhiên ngẩng đầu lên.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Nếu là tiện tay thì ta không nói nhiều, chuyện chính quan trọng hơn.

Nguyệt Lâm Sa không kịp phản ứng:

- Ngươi . . . Sao ngươi . . .

Vu Nhai chớp mắt hỏi:

- Như thế nào? Chẳng lẽ công chúa muốn ta biểu lộ cảm tạ thực chất về chuyện nàng tiện tay giúp? Công chúa quá tham lam rồi, lần này ta ra sống vào chết mới kiếm được tin tức về Cổ Duệ chi dân.

- Ta . . . Tất nhiên không cần.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa muốn khóc, cái tên này làm sao vậy? Mới rồi còn nói chuyện bình thường, Nguyệt Lâm Sa cứ tưởng Vu Nhai sẽ tiếp tục tỏ vẻ cảm động muốn chết, nói vài lời làm nàng mặt đỏ, tim đập nhanh, không biết làm sao. Kết quả tên khốn kiếp này da mặt quá dày, thật sự không để bụng. Tiểu binh chết tiệt!

Nguyệt Lâm Sa mâu thuẫn như vậy đấy. Đôi khi Nguyệt Lâm Sa muốn được Vu Nhai an ủi, khi hắn không quan tâm nàng thì vô cùng buồn bực, muốn đánh hắn bầm mình. Nhưng vì mặt mũi, vừa rồi công chúa Nguyệt Lâm Sa đã nói chỉ là tiện tay, bây giờ nàng không thể nói ngược lại là ta rất quan tâm, rất lo cho ngươi nên mới thế này thế kia.

Nguyệt Lâm Sa càng không thể nói ngươi không biết nói câu nào dễ nghe sao? Nếu Nguyệt Lâm Sa nói vậy thì tiểu binh chết tiệt sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước. Bản thân Nguyệt Lâm Sa cũng không hiểu tại sao nàng an ủi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ. Đôi khi Nguyệt Lâm Sa thầm máng mình ngớ ngẩn.

Vu Nhai không cảm động, không cảm ơn còn xấu hổ thò tay đòi đồ:

- Vậy thì tốt, chúng ta nói việc chính ngay đi. Đầu tiên giao hai phần ma pháp, vật luyện kim lúc trước đã nói đây.

- Ngươi . . .!

Nguyệt Lâm Sa thật sự muốn băm Vu Nhai ra, lúc trước nàng còn lo cho hắn muốn chết.

Nhưng Vu Nhai không quan tâm, dường như hắn thật sự không thấy những gì Nguyệt Lâm Sa trả giá, chỉ muốn cảm ơn nàng 'tiện tay' an ủi Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, hoàn toàn không biết nàng lo cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK