- Chẳng những gia chủ tức giận mà Hoàng đế Huyền Binh đế quốc cũng sẽ giận. Khi đó không đơn giản liên lụy người Độc Cô gia, đám gia phó từ đế đô theo đàn gái gả vào như các ngươi cũng sẽ bị tai họa, bao gồm gia tộc các ngươi. Mới rồi ta nói diệt tộc không phải đùa, trong nhà nữ nhân này cũng sẽ chết khó xem!
Vu Nhai không ngừng nhấn mạnh điểm quan trọng, tất nhiên chuyện Tư Mã Tường được gia chủ cùng các đại các chủ mời đến là nói xạo, còn lại toàn là thật. Cảnh giới lừa người cao nhất là trộn lẫn thật và giả.
Đám người liên tục biến sắc mặt. Hoàng Phủ Nhàn câm nín, nhờ Vu Nhai nhắc nhở nên đầu óc nàng lại sáng ra. Người ta không biết mặt Tư Mã Tường nhưng Hoàng Phủ Nhàn thì có. Đúng như Vu Nhai nói, nếu Tư Mã Tường chết thì Hoàng Phủ Nhàn cũng sẽ tàn đời theo. Nhưng Hoàng Phủ Nhàn không cam lòng rút đi, nàng khó khăn lắm mới bắt được cơ hội này.
Còn hy vọng Dương nhi tu luyện trở lại.
Vu Nhai liếc mắt mọi người, bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi:
- Đến đây, ta đứng ngay đây, các ngươi cứ qua giết ta!
Vu Nhai vẫn theo thói quen chuẩn bị chuồn đi. Nếu Hoàng Phủ Nhàn bất chấp tất cả nổi khùng lên, không chạy chẳng lẽ chờ nhiều người đánh hội đồng sao?
Tiểu Thúy đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu có gì không ổn thì Vu Nhai sẽ để Tiểu Thúy nâng nguyên gian phòng bay đi, sau đó rống to: Có ngườim uốn vây giết kim bào Độc Cô gia!
Tin tưởng sẽ có người tốt bụng nghĩa hiệp cứu giúp.
Không ai biết suy nghĩ của Vu Nhai, nếu không sẽ có hàng đống ngón giữa chĩa thẳng.
Vu Nhai không biết rằng Độc Cô gia chủ đã nắm hết tất cả, gã tuyệt đối không để Hoàng Phủ Nhàn tùy ý đồ sát. Tức là xung quanh có người của Độc Cô gia chủ canh giữ. Nếu Vu Nhai biết chuyện này, có lẽ hắn đã ném các loại sát chiêu vào Hoàng Phủ Nhàn.
Không biết là lần thứ mấy Hoàng Phủ Nhàn biến đổi sắc mặt, nàng tức giận máu nóng dồn não.
Hoàng Phủ Nhàn tuyệt đối không thỏa hiệp trước Vu Nhai:
- Ra tay, bắt tiểu tử này lại, đừng đụng vào người khác!
Dù phải gánh tội vây công kim bào thì Hoàng Phủ Nhàn quyết tâm băm vằm tiện chủng ra nhiều mảnh.
- Tuân lệnh!
Lần này thuộc hạ của Hoàng Phủ Nhàn không còn lo gì nữa, xông hướng Vu Nhai. Người ra tay đầu tiên là thiên binh sư, bọn họ không quên bi kịch của thiên binh sư cầm trọng bảo bị hắn cắt miếng. Cả đám không dám coi thường Vu Nhai.
Tuy đám thiên binh sư chú trọng Vu Nhai nhưng không quá nặng.
Vu Nhai sắp bị mấy thiên binh sư xé nhỏ nhưng hắn chợt cười lạnh, chậm rãi nói:
- Không bị thương người khác, đây là lời ngươi nói!
Vu Nhai bỗng biến mất, bên tai nghe thanh âm kỳ dị:
- Hoàng Phủ Nhàn, uổng cho ngươi thừa dịp bóng đêm đánh lén ta!
Lòng mọi người lạnh lẽo, linh tính rất tệ nổi lên.
Mấy thiên binh sư cuồng kêu:
- Mau bảo hộ phu nhân ( quận chúa )!
Trong đó có vài thiên binh sư lao hướng đám người Độc Cô Chu, nếu quạn chúa bị gì ít nhất kéo vài người làm con tin để trao đổi.
Ngay lúc nguy ngập, một tanh âm cực kỳ chính khí vang lên:
- Đủ rồi, dừng tay lại hết! Các ngươi nghĩ nơi đây là đâu?
Khí thế xua tan bóng đêm.
Mọi người phản xạ khựng lại, cùng nhìn sang, không biết là lần thứ mấy cả đám biến sắc mặt.
Có mấy người phía cuối ngã tư đường chậm rãi đi tới, mặc trang phục Hình kiếm các, trong đó có một người là đại nhân vật của Hình kiếm các.
Đại nhân vật Hình kiếm các nói:
- Ta đã rõ ràng vụ việc, các ngươi đi theo ta hay chờ ta ra tay mang đi? Vị phu nhân này, hy vọng người đừng chống cự, nếu không ta mạo phạm sẽ rất khó xem.
Hoàng Phủ Nhàn sắc mặt âm trầm nói:
- Độc Cô Chiến U!
Lúc trước Hoàng Phủ Nhàn ở trong Hình kiếm các được chiêu đãi không mây thoải mái.
Độc Cô Chiến U thản nhiên nói:
- Đi đi.
Người Hình kiếm các khá cứng nhắc, không phải nói không có cảm xúc gì. Độc Cô Chiến U không chút hảo cảm với Hoàng Phủ Nhàn, gã thích Vu Nhai hơn, rất thưởng thức hắn.
Độc Cô Chiến U không thấy ai nhúc nhích, tiếp tục bảo:
- Hay các ngươi muốn tiếp tục ở lại đồ sát hết khu phố mới chịu đi theo ta?
Keng keng keng!
Độc Cô Chiến U dứt lời, có người trượt tay, huyền binh bản mệnh rơi xuống. Thì ra Độc Cô Chiến U biết hết tất cả.
Độc Cô Chiến U phớt lờ đám người Hoàng Phủ Nhàn, nói với bóng tối:
- Vu Nhai, ngươi định núp trong ngõ cụt đó bao lâu?
Một lúc sau Vu Nhai tiếc nuối đi ra. Nếu Độc Cô Chiến U không xuất hiện có lẽ Vu Nhai đã có cơ hội giải quyết Hoàng Phủ Nhàn.
Rất nhanh Vu Nhai cười toe nói:
- Hì hì, Chiến U thúc, đã lâu không gặp, gần đây thúc có khỏe không?
Hiếm khi Độc Cô Chiến U nói đùa:
- Còn khỏe, nhưng hôm nay gia chủ sai ta bôn ba một chuyến nên rất phiền.
Đám người Hoàng Phủ Nhàn không thấy buồn cười chút nào, vì gã đang nói với bọn họ là: Gia chủ phái người Hình kiếm các đến, gia chủ tuyệt không cho phép bọn họ làm gì Vu Nhai.
Độc Cô Chiến U không tán dóc với Vu Nhai lâu hơn, gã sai thuộc hạ áp giải đám người Hoàng Phủ Nhàn. Tuy bên Độc Cô Chiến U ít người nhưng không ai dám đánh lại. Hoàng Phủ Nhàn chỉ có thể mắt tóe lửa trừng Độc Cô Chiến U, Vu Nhai. Đánh mất cơ hội này là Hoàng Phủ Nhàn không còn cách nào lấy về trọng bảo thước đo.
Dù Hoàng Phủ Nhàn muốn điên cuồng cũng phải băn khoăn sức chiến đấu đáng sợ của Độc Cô Chiến U.
Độc Cô Chiến U vẫy tay với thuộc hạ:
- Mang đi đi!
Độc Cô Chiến U chuyển sang Vu Nhai:
- Phải rồi, gia chủ nhờ ta nhắn với ngươi là nếu có cơ hội đến ma pháp đế quốc hãy tìm cách âm thầm điều tra hai đế quốc muốn làm cái quỷ gì? Đương nhiên đây không phải nhiệm vụ mà chỉ nhờ ngươi giúp đỡ, nếu không thể làm hoặc ngươi không đi thì thôi.
Vu Nhai ngẩn ra, ngơ ngác gật đầu. Nếu Độc Cô gia chủ không bắt buộc thì cứ qua loa đi.
- Nếu có cơ hội vậy nhớ kỹ ám văn trên khối lệnh bài này, sẽ có người giúp đỡ, ngươi là người chỉ huy.
Độc Cô Chiến U ném một khối lệnh bài hình kiếm màu đen cho Vu Nhai, ý gã nói: Dùng ám văn liên lạc vài người trong ma pháp đế quốc, lệnh bài hình kiếm màu đen này là tượng trưng cho người chỉ huy.
- Nếu ngươi không có cách đi ma pháp đế quốc thì lệnh bài kia là vật kỷ niệm.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng, Độc Cô gia chủ có ý gì?
Độc Cô Chiến U nhìn ra ý nghĩ của Vu Nhai:
- Đây là nguyên văn lời gia chủ nói, ta cũng không biết có ý gì.
Độc Cô Chiến U đổi đề tài:
- Đừng trách Chiến U thúc, mới rồi dù ngươi không thành công ra tay, Độc Cô Cửu Dương có cao thủ U linh kiếm các theo bên người, bên cạnh Hoàng Phủ Nhàn cũng có. Bây giờ ngươi giết người sẽ có nhiều rắc rối, chờ khi nào ngươi có thực lực này thì ta tuyệt đối không xen vào, không ai có thể nhúng tay.
Mắt Vu Nhai sáng rực liếc bốn phía, có cặp mắt sáng nhìn hắn chằm chằm. Tim Vu Nhai rung lên.
Độc Cô Chiến U không nói nhiều, gã gật đầu với Vu Nhai sau đó xoay người cùng thuộc hạ mang theo đám người Hoàng Phủ Nhàn giận xì khói rời đi.