Đáng tiếc, khoác hoàng bào, Vu Nhai căn bản đã không có đường lui. Thế cục và danh tiếng của hắn càng không cho hắn có đường lui. Muốn lui nhất định phải liều lĩnh đi tới. Chỉ khi thật sự nắm giữ thực lực không người nào địch nổi, mới thật sự là tự do.
Nếu đã lựa chọn, hắn cũng không vọng tưởng nữa. Cũng như Lan Quân gia chủ trước mắt, căn bản cũng không có ý định đứng lên.
- Tất cả còn không ra mắt Vu Nhai đại đế.
Không chỉ không đứng dậy, Lan Quân gia chủ vẫn hạ lệnh bảo tất cả mọi người của Lan Quân gia quỳ xuống.
- Ra mắt Vu Nhai đại đế.
Tuy rằng tất cả còn đang mê muội, tuy rằng vẫn rất khó có thể tiếp nhận, nhưng gia chủ cũng đã quỳ một gối, bọn họ còn có thể đứng sao? Mọi người làm theo. Chỉ có điều trên mặt vài người vẫn có phần có khí nhưng vô lực.
Đặc biệt là Lan Quân Hi. Trong chớp nhoáng này có thể nói là tư vị gì cũng thưởng thức qua.
Lan Quân Nhân không còn hai chân tất nhiên không có cách nào quỳ xuống. Nhưng nàng đã hoàn toàn không có quyền lên tiếng.
Đứng ở bên ven hồ Lan Quân gia trước cửa, Vu Nhai ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng dâng lên cảm giác khó tả. Tuy rằng hắn cũng nhận đãi ngộ tương tự từ các tộc của Bách Tộc Loạn Địa, nhưng không biết vì sao, cũng không có cảm giác nặng nề như lúc này.
Đúng vậy, chính là nặng nề.
Lúc ở Bách tộc, hắn chỉ muốn phải bảo toàn tính mạng, bảo vệ tính mạng của người thân và bằng hữu của hắn, muốn tìm ra đường sống trong cục diện rối loạn này. Nhưng bây giờ hắn dường như cảm giác được một áp lực nặng nề. Không chỉ tìm kiếm một đường sống nữa, còn cảm giác gánh vác một trách nhiệm lớn lao nào đó. Hoặc nói, hắn dường như có thể dự kiến được tương lai sẽ càng ngày càng có nhiều tính mạng của người khác nằm ở trong tay hắn. Có thể đó chỉ là một ý niệm của hắn.
Đúng vậy, cho đến lúc này, hắn mới có ý thức này, nhưng vẫn cảm thấy thực sự không quen. Ngay khi hắn cố gắng tiếp nhận trạng thái trước mắt, một thân ảnh chậm rãi hiện lên ở trong thức hải của hắn. Đó chính là Vu Thuấn. Vu Thuấn nói với giọng nói trầm thấp:
- Vu tiểu tử, ta cũng đã từng bị ép phải bước lên đế vị...
Ầm...
Chỉ là một câu nói của Vu Thuấn, Vu Nhai lại có cảm giác đi trong đầu có thứ gì đó phát nổ. Rất nhanh hắn đã nhận ra, đó chính là vương giả thánh đạo. Không, hiện tại phải nói là vương giả thần đạo. Trong nháy mắt khi Vu Thuấn vừa dứt lời, Vu Nhai lập tức nghĩ đến thời điểm hắn hóa thân thành Vu Thuấn, nghĩ đến tất cả những gì phát sinh trong Mệnh Hồng. Thời điểm đó Vu Thuấn cũng vậy.
Hoàng tộc Cổ Ma toàn diệt. Nếu như hắn không làm đại đế này, vậy Cổ Ma tộc lập tức bị diệt tộc. Hắn không có cách nào khác đành phải làm.
Mà muốn làm nhất định phải có bộ dạng của một đại đế. Vu Thuấn vốn chỉ là dũng tướng. Hắn chưa từng nghĩ qua, hắn có một ngày có thể lên làm đại đế Cổ Ma. Nhưng không từng nghĩ không có nghĩa là không thể phát sinh. Nếu đã phát sinh nhất định phải đi đối mặt.
Vu Thuấn dứt khoát đứng trên đế vị tối cao này, dứt khoát bao quát dân chúng toàn tộc, dứt khoát lựa chọn chiến đấu.
Lúc này, Vu Nhai cảm nhận được một thứ tương tự như vậy. Hắn trực tiếp phát ra khí phách vương giả chi đạo thành thần. Trong chớp nhoáng này, ở trong mắt người Lan Quân gia dường như không còn mờ mịt nữa, dường như đều trúng phải huyễn thuật của Vu Nhai. Trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ sùng bái.
- Vương giả thần đạo...
Lan Quân gia chủ thì thào tự nói. Chợt hắn thoáng cười vui mừng.
- Tất cả nhanh đứng lên đi. Liên minh bách tộc không quy củ nhiều như vậy. Ta rất hiền hoà.
Đúng vào lúc này, khí tức vương giả thần đạo trên người hắn đã biến mất, bộ dạng lại trở về tiểu tử thoạt nhìn có chút lưu manh bỉ ổi kia. Trong nháy mắt mọi người trong Lan Quân gia giật bừng tỉnh. Ánh mắt mỗi người nhìn Vu Nhai thực sự không tốt. Mẹ nó, tiểu tử này quả nhiên là vô sỉ. Không ngờ lại sử dụng huyễn thuật. Đáng chết.
- Cảm ơn Vu Nhai đại đế.
Lan Quân gia chủ đứng dậy, tất nhiên, những người khác cũng lập tức đứng dậy theo. Mẹ nó, nếu không phải gia chủ ra lệnh cho bọn họ, bọn họ làm sao có thể quỳ xuống được. Thậm chí mỗi người đều nghi ngờ nhìn gia chủ. Lẽ nào gia chủ không nhìn ra gia hỏa này sử dụng huyễn thuật hay sao?
- Lan Quân tiền bối, ta nghĩ ngài vẫn có rất nhiều chuyện cần nói cùng với mọi người trong gia tộc. Ta ở lại chỗ này cũng không thích hợp lắm. Ta sẽ tạm thời dẫn theo hoàng hậu tiền bối đi xung quanh đây nhìn ngắm một chút. Chỉ sợ hoàng hậu tiền bối cũng muốn xem quê hương này biến hóa thế nào.
Vu Nhai thoáng cười, chợt nói tiếp:
- Về phần chuyện sau này, khi nào có thời gian chúng ta lại từ từ nói chuyện.
- Tiểu Hi Nhi, cháu dẫn Vu Nhai đại đế, vị phu nhân này và cả hoàng hậu tổ tiên tới thăm quan trong tộc. Không quan tâm Vu Nhai đại đế muốn tới đâu xem, tất cả đều phải mở. Đi đi.
Lan Quân gia chủ gật đầu, sau đó ra lệnh Lan Quân Hi làm người dẫn đường cho Vu Nhai.
- Vâng, gia chủ gia gia.
Lan Quân Hi cắn môi một cái đáp.
Sau đó, Vu Nhai và Thủy Tinh dưới sự hướng dẫn của Lan Quân Hi tiến vào trung tâm tộc địa của gia tộc Lan Quân thần bí. Chỉ có điều không lâu lắm, Lan Quân Hi lại đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai nói:
- Vu Nhai đại đế thật đúng là có thủ đoạn tốt, chỉ nhẹ nhàng ra tay đã nhét Lan Quân gia chúng ta vào dưới trướng. Cũng không biết ngài đường đường là Vu Nhai đại đế, rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì đối với gia chủ chúng ta?
Đúng là quá đáng. Cho dù là ai nhìn thấy tình hình như vậy, đều sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Lan Quân gia chủ làm sao có thể trực tiếp gia nhập liên minh bách tộc được? Trước đó chỉ là nghi ngờ. Nhưng cuối cùng khi nhìn thấy huyễn thuật của Vu Nhai, Lan Quân Hi nghi ngờ, nhất định là Vu Nhai đã làm gì đó đối với gia chủ. Hoặc trước đó từng viết thư, gặp mặt vân.. vân.
Nói chung, người này thật sự quá thần bí. Chuyện gì phát sinh ở trên người hắn cũng không khiến cho người ta cảm thấy kinh sợ nữa.
- Điều này là do bản thân gia chủ đưa ra lựa chọn chính xác, không hơn.
Vu Nhai cũng có phần không giải thích rõ được. Mình tuy rằng nắm giữ vương giả thần đạo, nhưng cũng không có cách nào phát ra một khí tức bá vương, khiến người ta là cao thủ cấp Thần Vương chí ít đạt được trung đoạn chấn động cúi đầu quỳ bái chứ?
Đúng lúc này, hoàng hậu tiền bối lại đột nhiên hiện thân, ở trong Lục Thiên Thần Ấn một chút, nàng lại có thể đi ra. Chỉ có điều có lẽ thời gian ở lại bên ngoài ngắn hơn so với trước đó.
Nhưng sau khi hút lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới, Lục Thiên Thần Ấn bắt đầu tiến vào thời kỳ nhanh chóng chữa trị. Tin tưởng không bao lâu nữa, không cần ra ra vào vào như bây giờ, mà có thể giống như các Binh Linh khác.
Lan Quân Hi nhìn thấy hoàng hậu tiền bối, có phần sững sờ. Chợt nàng chỉ có thể dùng vẻ mặt đau khổ lại bái kiến, thậm chí không dám nhắc lại nghi vấn của mình.