Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khi Vu Nhai biến mất khỏi lưng Kiếm Điêu, mấy bóng người kỳ lạ xuất hiện bên cạnh con chim.

Bọn họ đứng trong không trung, một người sử dụng thuật pháp gì đó.

Người này trầm giọng nói:

- Xem ra hắn đã đề phòng từ trước, hoặc ngửi được mùi của chúng ta. Thực lực không tệ, nhưng hắn không chạy thoát được. Là hướng kia, đuổi theo!

Mấy người này chính là Cổ Duệ chi dân muốn ám sát Vu Nhai.

Mấy Cổ Duệ chi dân tin tưởng Vu Nhai có đề phòng hoặc phát hiện hơi thở của bọn họ nhưng vẫn vô cùng tự tin. Cùng lắm hắn gửi được hơi thở đáng ngờ, sẽ không bắt giữ được tung tích của họ. Bọn họ là sát thủ giỏi nhất Cổ Duệ chi dân, là sát thủ đỉnh cao trong Hắc Nguyệt thần tộc, sát ý thành thánh. Hắc Nguyệt đại quản sự tự tay bồi dưỡng bọn họ, truyền thừa sức mạnh hắc chú.

Lam Thương Tử cả Lam Sương thần tộc tặng cho bọn họ một "Kính tượng thuật quyển", Vu Nhai không chạy thoát được. Từ lúc Vu Nhai rời khỏi Độc Cô gia đã bị theo dõi, chẳng qua bọn họ không dám ra tay gần Độc Cô gia.

Hành động ám sát lần này do mấy thần tộc, cự long tộc ra lệnh, cố gắng bắt sống. Bọn họ nắm chắc chín mươi chín phần trăm chứ đừng nói là giết người. Bọn họ điều tra rõ thực lực của Vu Nhai, nếu ở trong Độc Cô gia hắn dẫn động kiếm ảnh trận có lẽ hơi rắc rối, còn bên ngoài đỉnh thiên binh sư có nghịch thiên cách mấy cũng không thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ.

Trong Độc Cô gia có người Cổ Duệ chi dân, tình báo rất rõ ràng, bao gồm Vu Nhai có thể cảm ngộ kiếm đạo cường đại.

Tình báo thì tình báo, bọn họ tự cho rằng hiểu biết Vu Nhai, nhưng năng lực tiềm hành, linh giác của hắn mạnh hơn trong báo cáo. Vu Nhai có binh linh siêu nghịch thiên, cảm ngộ địa diễn ngày càng sâu sắc, mấy cái này không điều tra được. Cảm ngộ địa diễn có ích cho Vu Nhai là hắn nắm giữ địa hình diễn biến hơn. Nhờ đó năng lực tiềm hành của Vu Nhai tăng gấp mấy lần, hắn nắm rõ biến đổi địa hình xung quanh trong lòn bàn tay.

Thủ lĩnh sát thủ đuổi theo hai canh giờ bỗng cảm thấy có điều lạ.

- A? Kỳ lạ, tại sao mãi mà không đuổi kịp hắn? Cẩn thận chút, hắn khó giải quyết hơn tình báo nói.

Thủ lĩnh sát thủ vẫn không mất niềm tin, lúc trước bọn họ hơi khinh địch.

Thời gian chậm rãi trôi, nửa ngày sau, bọn họ vẫn không đuổi kịp mục tiêu.

Bọn họ cảm giác cách mục tiêu ngày càng gần, công nhận năng lực tiềm hành của Vu Nhai rất mạnh nhưng có ích gì? Cuối cùng vẫn sẽ bị bắt. Bọn họ phá đoán khoảng ba, bốn canh giờ nữa sẽ đuổi kịp hắn.

Quả nhiên khoảng ba canh giờ sau bọn họ chạy tới một tòa thành thị.

- A! Cho rằng vào thành thị là thoát khỏi chúng ta truy sát? Tuy Kiếm vực hành tỉnh là thành lớn nhưng không phải Độc Cô Thần thành, không phải nơi có lực lượng trung tâm của đại gia tộc khác trong Kiếm vực hành tỉnh.

Bọn họ là sát thủ nên cần có kiên nhẫn, lúc này tâm tình bình tĩnh vì mục tiêu đã gần trong gang tấc. Cả đám vào thành.

Thủ lĩnh sát thủ nói:

- Đi, hắn ở trong ngôi nhà kia.

Bọn họ nhanh chóng xông vào căn phòng trông khá lớn mà bình thường, không phải ngang nhiên xông vào, cả đám lặng lẽ nhập nha. Bọn họ chưa kịp thấy rõ tình huống bên trong thì . . . Bi kịch.

Một tiếng hú vang lên từ góc phòng:

- Ta mới thấy bên kia có bóng đen!

Vài vụn gỗ không phải chộp từ đống tạp vật nào bay hướng bọn họ, nhắm rất chính xác. Các sát thủ tách ra nhưng gỗ vụn cực kỳ chính xác bay hướng bọn họ. Năng lực sát thủ nói cho bọn họ biết đã rơi vào bẫy, tuy là vụn gỗ nhưng không tránh được.

Không tránh được thì sao? Cứ đụng vỡ là xong. Đối với mục tiêu ám sát thì lén hay ngay mặt ám sát đều không khác gì, hắn chết chắc. Nếu đã bắt được tung tích của hắn vậy cứ thả tay giết.

Nếu ai dám ngăn cản xem như bọn họ xui xẻo.

Bọn họ là sát thủ, hiểu biết khá rõ về địa hình Thần Huyền đại lục, nơi nào có cao thủ, chỗ nào không bị bọn họ nắm giữ rõ ràng. Vừa rồi đã nói dù trong thành thị Kiếm vực hành tỉnh có cao thủ thì bọn họ dư sức đối phó, tiểu tử này cho rằng đã dụ được họ vào địa bàn cao thủ sao? Cho rằng Cổ Duệ chi dân chúng ta không biết gì?

- Ra tay, để ta đối phó tiểu tử kia, các ngươi cảnh giác cao thủ khác. Nếu dám rục rịch thì giết không tha!

Bởi vì người Cổ Duệ chi dân tự tin vào tình báo nên thủ lĩnh sát thủ ra lệnh, mệnh lệnh không khinh địch, gã cẩn thận đề phòng cao thủ được Vu Nhai dẫn đến đối phó với bọn họ.

Rầm!

Gụn vỗ vỡ, năm bóng người vọt ra trong gian phòng to lớn. Một bóng đen bắt giữ người mới hú lên là Vu Nhai, bốn bóng đen khác nhanh chóng tụ tập lại.

- Giết!

Thanh âm sắc bén ầm vang trong gian phòng.

Thủ lĩnh sát thủ lướt tới gần Vu Nhai, khóe mắt liếc bốn phía, rúng động. Xung quanh có khaỏng hai mươi người, mỗi người rất trẻ tuổi, đều phát ra khí thế cực kỳ sắc bén. Dù toàn là hơi thở đỉnh thiên binh sư nhưng không phải đỉnh thiên binh sư bình thường.

Thủ lĩnh sát thủ chợt nhận ra có điều lạ, nhưng tên đã trên dây không thể không. Thủ lĩnh sát thủ vẫn lao hướng Vu Nhai, may mắn các cường giả trẻ không định cản trở gã.

Làm mũi nhọn trong tay người ta? Cho rằng mọi người đều ngu ngốc sao?

Vu Nhai đứng trong đám đông, khóe môi cong lên:

- Không ra tay?

Keng một tiếng, tay Vu Nhai cầm thanh kiếm tối đen, là U Hoang kiếm. U Hoang sát kiếm kỹ vung lên, lúc trước huyền binh bản mệnh như máu thịt của Vu Nhai, bây giờ hắn kiếm đạo thành thánh thì kiếm kỹ cũng kết nối chặt chẽ.

- Ám ảnh minh sát!

Vu Nhai hét lên min hsát nhưng không khác gì ám sát.

Keng keng keng!

Tim Vu Nhai run lên, thực lực của thủ lĩnh sát thủ tuyệt đối cỡ thánh giai ngũ, lục đoạn, đấu đơn thì hắn khó đánh bại được. Trừ phi Vu Nhai cầm Thôn Thiên kiếm mới có cơ hội, so tài kỹ năng ám sát khó nói lộc về tay ai. Phe Cổ Duệ chi dân không chỉ có một thủ lĩnh sát thủ.

Nếu lúc trước Vu Nhai bị bắt, muốn sống sẽ phải dốc ra hết các loại nội tình.

- Hắc nguyệt thần lực, ngươi là Cổ Duệ chi dân, dám đến Kiếm Vực giết ta?

Sao Vu Nhai chịu đơn độc đấu được? Vu Nhai dụ bọn họ tới thành thị này là muốn mượn lực, trong phòng có một đống cao thủ không lợi dụng mới là ngốc.

- Cái gì? Cổ Duệ chi dân?

Hiện nay huyền binh giả Huyền Binh đế quốc mẫn cảm với cái gì nhất? Đương nhiên là bốn chữ Cổ Duệ chi dân. Mọi người trước đó còn bình tĩnh xem kịch bỗng chốc hăng tiết gà, mắt lóe tia sắc bén.

kiếm đạo thành thánh phóng lên cao, các tánh đạo khác đua theo bùng nổ trong căn phòng.

- Nguy rồi!

Thủ lĩnh sát thủ không ngờ Vu Nhai mấy lần chặn được chiêu tuyệt sát của gã, càng bất ngờ là hắn biết ngay thân phận của bọn họ. Trước đó bọn họ điều tra Vu Nhai có nhiều kẻ thù, như Mông thân vương. Bọn họ biết trong đại bàn Huyền Binh đế quốc thì Cổ Duệ chi dân là con gián người người đập chết, nên ẩn giấu thần lực bản mệnh rất sâu, thế nhưng chớp mắt đã bị người nhận ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK