Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Nhai khẽ quát:

- Mộc Hạo, ngươi tốt nhất là đứng im!

Mộc Hạo lẫn trong đám người định chuồn đi nhưng nghe Vu Nhai quát thì rùng mình, dừng bước. Mộc Hạo liếc hướng Mộc Tinh Tinh.

Mộc Tinh Tinh quyết định bênh vực Mộc Hạo:

- Mộc Nguy, làm người hãy chừa một con đường, đừng quá . . .

Nói sao thì Mộc Tinh Tinh bảo kê cho Mộc Hạo, đó là đệ đệ cùng phụ khác mẫu của nàng, gã bị người dạy dỗ là vẽ mặt nàng. Nhưng Mộc Tinh Tinh chưa nói hết câu đã bị luồng kiếm quang ngắt ngang.

Xoẹt!

Kiếm quang bắn thẳng hướng Mộc Tinh Tinh.

Vu Nhai cần chừa đường sống sao?

Buồn cười, bây giờ điều Vu Nhai cần làm là kiêu căng, càng vênh váo, ngông cuồng càng tốt. Vu Nhai cần đắc tội mọi người, đắc tội toàn bộ thanh niên cường giả Cổ Duệ chi dân. Nếu có thể thì Vu Nhai rất muốn đắc tội nguyên Cổ Duệ chi dân, chỉ cần không phải loại bị bắt tại trận bóp chết là được, nói sao thì hắn đã là cường giả mạnh nhấdt thế hệ trẻ của Thanh Mộc thần tộc.

Một vệt máu đỏ phun ra từ cổ Mộc Hạo.

Mộc Hạo trợn to mắt nhìn Mộc Nguy chằm chằm, trong đầu hiện lên nhiều suy nghĩ, và tràn ngập hối hận. Tại sao gã đắc tội người này? Nếu lúc trước quen thân với Mộc Nguy thì tốt biết mấy.

Nghĩ đến đây Mộc Hạo lại nổi lên nhiều nghi vấn, tại sao người này ẩn giấu sâu như vậy?

Tại sao? Rốt cuộc là tại sao? Cuối cùng Mộc Hạo chỉ còn lại bi thương. Mấy ngày ngắn ngủi thế giới của Mộc Hạo hoàn toàn thay đổi, gã không thể nhìn thấy thế giới mau chóng đổi thay nữa, gã không được chứng kiến Mộc Nguy chết như thế nào.

Đến lúc chết Mộc Hạo vẫn không biết Mộc Nguy là giả, có lẽ trên đường xuống suối vàng gã sẽ gặp Mộc Nguy thật?

Vu Nhai thì không thèm nhìn Mộc Hạo cái nào, hắn cười vênh váo nhìn Mộc Tinh Tinh.

- Mộc Tinh Tinh, nàng mới nói gì? Ta không nghe rõ.

Vu Nhai vẫn cuồng như ngày hôm qua lúc sắp leo lên cự mộc thần, tự phụ mình là 'thần' còn hơn cả Cổ Duệ chi dân.

- Muốn chết!

Mộc Tinh Tinh không ngờ con lai chết tiệt này nói giết là giết, không cho nàng chút mặt mũi. Nói sao thì Mộc Tinh Tinh là nhân vật có uy tín danh dự, mấy năm nay nàng đi theo Lam Thương Tử, bị gã ảnh hưởng khá nhiều, tính cách trở nên kiêu ngạo. So sánh thì Mộc Tinh Tinh hiền hòa hơn nhiều thanh niên cùng thế hệ, nhưng bây giờ không phải lúc thể hiện mềm mỏng.

- Thanh Mộc Như Nham, đụng!

Vừa đánh liền dùng bí thuật thần thông, thanh mộc khổng lồ ngưng tụ trên đầu Mộc Tinh Tinh kết thành từng tảng đá to đập vào Vu Nhai đứng đối diện.

Vu Nhai cười nhạt, hé môi phát ra tiếng rống rõ to đập hướng Mộc Tinh Tinh.

- Grao!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Từng tảng đá xanh bị tiếng gầm chấn vỡ vụn, nó ẩn chứa cự long thánh đạo, hơi thở bá đạo thổi quét nguyên Thần Mộc Bình. Lúc trước bị Tạp Ni Cổ Tư thần long áp chế nên mọi người không cảm nhận được sự khủng bố từ cự long thánh đạo của Vu Nhai, giờ bọn họ chính thức thể nghiệm. Đám người chưa kịp cảm nhận rõ ràng thì nghe thanh âm vang lên.

- Kinh Thiên Kiếm Sát!

Là giọng Vu Nhai, trong tai mọi người là giọng của Mộc Nguy.

Kinh Thiên kiếm ý bắn lên cao, một luồng kiếm quang len qua cục đá to bị chấn vụn chém hướng Mộc Tinh Tinh.

Mọi người há hốc mồm, có lẽ Mộc Tinh Tinh sắp hương tiêu ngọc vẫn. Tạp chủng này quá cuồng, mọi người chỉ có thể há hốc mồm, không phản ứng gì khác hơn được vì không kịp. Kinh Thiên kiếm ý thật đáng sợ.

Keng!

Một băng tinh che trước mặt Mộc Tinh Tinh chặn lại kiếm sat kia, là thủ đoạn của Lam Sương thần tộc. Mọi người nhìn hướng Lam Thương Tử, gã ngang nhiên bước tới trước mặt Mộc Tinh Tinh, nheo mắt nhìn tạp chủng cực kỳ huyênh hoang. Lam Thương Tử lặng im không nói.

Vu Nhai cũng híp mắt nhìn Lam Thương Tử chằm chằm, mộc chi nguyên chuyển biến thành lực lượng không ngừng dâng lên. Đây là lần thứ ba hai người gặ nhau, lần này Vu Nhai dùng thân phận Mộc Nguy, không thể hoàn toàn phát huy thực lực.

Vu Nhai sớm biết Lam Thương Tử sẽ ra tay nên hắn mới chém ra một kiếm kia. Hiện tại Vu Nhai có thể vênh váo nhưng không được giết người lung tung, Mộc Hạo là con lại và có tội nên hắn giết được, Vệ Vi Vi là nhân loại bình thường, hắn được phép giết.

Nhưng nhân vật như Mộc Tinh Tinh thì tuyệt đối không thể, một kiếm kia có giết được nàng hay không cũng khó nói.

Lam Thương Tử vẫn treo nụ cười đặc trưng, gã không phát ra khí thế cường đại gì, chỉ nhìn Vu Nhai hiệu Mộc Nguy dâng trào lực lượng. Nếu Lam Thương Tử biết người trước mặt là Vu Nhai thì không biết gã có cười nổi không?

Vu Nhai mở miệng nói:

- Lam Thương Tử huynh không uổng là nhân vật đỉnh cao thế hệ trẻ thần tộc, tại hạ khâm phục. Nhưng chuyện của Thanh Mộc thần tộc chúng ta mà ngươi nhúng tay vào thì không hợp lý, là nữ nhân này bỗng nhiên muốn giết ta trước.

Vào lúc này quyết đấu với Lam Thương Tử không phải lựa chọn sáng suốt, lùi một bước trước thì hơn.

Lam Thương Tử nhìn ra được thần tộc Mộc Nguy lùi bước, gã khẽ gọi:

- Tinh Tinh.

Mặt Mộc Tinh Tinh xanh như tàu lá chuối, nhưng nàng cũng biết hiện tại không cần đấu tranh với nam nhân này. Mộc Hạo không thể sống lại, Mộc Tinh Tinh bị bẽ mặt, nhưng trước mặt còn có Thanh Mộc hoàng tử. Nói về mất mặt thì ai hơn Thanh Mộc hoàng tử được?

Mộc Hạo chết không khiến Mộc Tinh Tinh đau lòng bao nhiêu, chỉ hơi tiếc nuối.

Mộc Tinh Tinh hít sâu, bình tĩnh nói:

- Ta đã lỗ mãng, xin lỗi.

Mộc Tinh Tinh không thèm nhìn xác Mộc Hạo, xoay người đi ngay.

Lam Thương Tử chờ Thanh Mộc thần tộc giải quyết nội bộ xong mới lên tiếng:

- Mộc Nguy huynh, ta cũng rất phục ngươi. Nhớ sống lâu một chút, cùng nhau giành lấy thiên hạ cho Thần Duệ chi tộc chúng ta.

Lam Thương Tử nhìn Tiểu Mỹ đứng sau lưng Vu Nhai, nheo mắt lại, gã chắp tay mang theo người Lam Sương thần tộc rời đi.

Vu Nhai tùy ý trả lời:

- Ngươi cũng vậy.

Vu Nhai lại đi hướng Vệ Vi Vi.

Thanh niên cường giả thần tộc khác nhìn Mộc Nguy như một người chết. Cái tên này kiêu căng hơi quá, e rằng qua chuyện này sẽ có nhiều người quyết định giết con lai nổi bật này đây, tóm lại có kịch hay để xem.

- Mộc . . . Mộc Nguy, ta cho ta đi, ngươi muốn ta làm gì cũng được, thật sự. Ta có thể làm nữ nhân của ngươi, không không, làm nô lệ nữ, ngươi muốn làm gì cũng được.

Vệ Vi Vi thật sự sợ muốn chết. Vệ Vi Vi công nhận Mộc Nguy đắc tội nhiều người rồi sẽ bị giết, nhưng trước khi hắn chết dư sức giết nàng. Tên điên này giết cả Mộc Hạo, Mộc Tinh Tinh không làm gì được hắn. Không không, ngay cả Lam Thương Tử cũng tạm thời bó tay với Mộc Nguy.

Tiểu Mỹ nghe Vệ Vi Vi van xin, biến sắc mặt nói:

- Mặt dày vô sỉ!

Nghe Tiểu Mỹ nói Vệ Vi Vi cũng biến sắc mặt.

Vệ Vi Vi thầm nghĩ:

- Chết tiệt, thật muốn tự tát miệng mình, lỡ mồm nói làm nữ nhân của Mộc Nguy trước mặt tiện chủng. Đúng là tiện chủng, chẳng phải lúc trước nàng nói thích Vu Nhai sao? Bây giờ bị Mộc Nguy hấp dẫn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK