Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Nhai không nói nhảm nhiều:

- Ta muốn cái gì? Nói rất nhiều nhưng thứ ta muốn rất đơn giản, là mạng của các ngươi.

Lâu sẽ sinh biến, trời mới biết long văn trận có thể kéo dài bao lâu. Cứ kéo dài thế này có lẽ Vu Nhai sẽ nối gót theo Hoàng Phủ Cung lúc trước tự phụ, néu đã quyết định xuống tay thì phải dứt khoát. Vu Nhai dứt lời, vung nắm tay.

Rầm!

Hoàng Phủ Cung chưa kịp phản ứng lại đầu đã nổ tung, đến lúc chết gã cũng không biết mình chết như thế nào. Thế tử Mông thân vương càng không rõ tại sao đang nói chuyện hòa bình với Vu Nhai bỗng nhiên ra tay ngay.

Hình Uyển, Ngũ Thanh trợn to mắt nói:

- Ngươi . . . Ngươi dám giết thế tử.

- Hoàng Phủ Cung đại nghịch bất đạo, dám nói Mông thân vương phong ta làm thành chủ, còn muốn ta thành vương khác họ. Mông thân vương là Huyền Binh Đại Đế sao? Mông thân vương có tư cách phong ta sao? Mục đích của Mông thân vương là gì?

Vu Nhai quát to:

- Ta chỉ giết loạn thần tặc tử!

Tuy không ai biết Hoàng Phủ Cung do Vu Nhai giết nhưng như gã đã nghĩ, trời biết Mông thân vương có điều tra ra hắn không. Bây giờ Vu Nhai cố gắng thu gom nhiều chứng cứ chứng minh hắn giết Hoàng Phủ Cung là đầy đủ bằng chứng, đứng trên đại nghĩa. Ví dụ như Hoàng Phủ Cung cấu kết Quang Minh thần điện, bây giờ đòi phong Vu Nhai làm thành chủ Bắc Đẩu thành.

Ít nhất về đại nghãi Vu Nhai đã đúng, dù Huyền Binh Đại Đế muốn ra lệnh giết hắn cũng phải suy xét kỹ.

Có lẽ mới rồi vì tình thế nên Hoàng Phủ Cung nói lung tung, gã không có ý đồ đó.

Tuy nhiên Hoàng Phủ Cung đã chết, lời đó thốt từ miệng gã, chết không có đối chứng. Thứ bên trong đạo cụ ma pháp ghi chép là chứng cứ chắc chắn nhất chứng minh Vu Nhai trung thành với Huyền Binh đế quốc.

- Ngươi . . .!

Vu Nhai nói:

- Ngươi chung nhóm với hắn, vậy nên ngươi cũng chết đi.

Vu Nhai đi hướng Ngũ Thanh.

Ngũ Thanh sợ teo tim:

- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi muốn làm gì? Ta chính là phù văn sư, ngươi không thể giết ta.

Thế tử Mông thân vương còn bị Vu Nhai giết thì hắn không dám giết ai đây? Nhưng Ngũ Thanh là phù văn sư, quốc bảo của Huyền Binh đế quốc, có lẽ Vu Nhai sẽ hơi kiêng dè chút? Nhưng Ngũ Thanh mới nói xong thì đã chết, Vu Nhai thật sự không kiêng dè cái gì.

Vu Nhai không nói nhảm, vẫn một đấm bể đầu, cực kỳ máu me.

- Phù văn sư thì sao? Cùng lắm khi Huyền Binh Đại Đế hỏi ta bồi dưỡng mấy phù văn sư, thậm chí là long văn sư cho hắn.

Vu Nhai nhún vai nhìn hướng Hình Uyển. Mặt Hình Uyển trắng bệch, quần ướt sũng. Không phải biểu hiện của Vu Nhai khiến Hình Uyển biến thái có phản ứng sinh lý phụ nữ mà là sợ tè ra quần.

- Vu . . . Vu Nhai, đừng giết ta, đừng giết ta, muốn ta làm gì cũng được, thật sự, gì cũng được . . .

Hình Uyển vừa nói vừa vội vàng xé quần xé áo. Ngũ Thanh dùng phù văn làm cọng cỏ cứu mạng, Hình Uyển trừ là nữ nhân ra không có thứ gì cứu mạng. Nếu Hình Uyển thông minh thì nên ôm chặt đùi của Dạ Tình, Nghiêm Sương.

Nữ nhân mềm lòng, thường nghe bùi tai là cái gì cũng gật.

Tiếc rằng Hình Uyển đã hoảng loạn. Dạ Tình, Nghiêm Sương không trả lời Hình Uyển làm hòa, nàng nhìn Vu Nhai giết người không chớp mắt, cảm giác có xin xỏ hai nàng kia cũng vô dụng. Hình Uyển chuyển hướng năn nỉ Vu Nhai.

Dạ Tình, Nghiêm Sương ở sau lưng mắt lạnh nhìn Hình Uyển hoàn toàn biến sắc mặt. Hai nàng cảm thấy thật buồn nôn.

Dạ Tình, Nghiêm Sương trơ mắt nhìn Hình Uyển cởi đồ tới gần Vu Nhai.

Bùm!

Một tiếng nổ, hương tiêu ngọc vẫn. Cái chết của Hình Uyển giống y như Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh. Vu Nhai sẽ không vì Hình Uyển là nữ nhân mà nhẹ tay. Nữ nhân? Vu Nhai không phải cầm thú thấy nữ giới là nhào lên, háo sắc và cầm thú không cùng đẳng cấp.

Có lúc háo sắc cũng rất có phẩm cách, loại nữ nhân như Hình Uyển chỉ khiến Vu Nhai buồn nôn.

Vu Nhai nghe rõ ràng lúc trước Hình Uyển hoàn toàn đổi sắc mặt, lời nàng mỉa mai nữ nhân của hắn còn vang bên tai. Vu Nhai hận không thể giết tiện nữ nhân này ngay.

Mắt Dạ Tình, Nghiêm Sương lóe tia bất nhẫn, ngoài ra không có cảm giác gì khác.

Dạ Tình, Nghiêm Sương bất nhẫn chỉ vì tính cách trời sinh của nữ nhân. Hai nàng chậm rãi đi tới sau lưng Vu Nhai, nhìn đại sảnh.

Một mảnh hỗn độn, không có cái xác nào hoàn chỉnh, không giống nhân loại đánh nhau mà như có con ma thú đột nhiên xông vào đại sảnh rồi điên cuồng tàn phá. Nếu như là người thường tiến vào sẽ mắc ói.

- Đi đi, ta đói bụng rồi, không có hứng ăn cơm ở chỗ này.

- Ụa!

Tên khốn này thật đáng ghét. Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ luôn cố nhịn, ba nàng là nữ nhân, nhìn cảnh tượng này sao có thể không buồn nôn? Nhưng trải qua nhiều chuyện, mới rồi tình hình căng thẳng, chỉ có Vu Nhai là không. Nhìn như Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ nhàn nhã thật ra lòng rất hồi hộp. Đó là thế tử Mông thân vương!

Bây giờ bình tĩnh lại, Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ nghe Vu Nhai nói, nghĩ đến sắp sửa ăn đồ vật là nôn mửa. Tiểu Mỹ thô thần kinh cũng không ngoại lệ.

Tiểu Mỹ một lần nữa chứng minh nàng là một thiếu nữ bình thường, chẳng qua suy nghĩ ngây thơ chứ không phải thô thần kinh.

Vu Nhai cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha!

Vu Nhai mang Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ rời khỏi đại sảnh.

Khi đến chỗ an toàn Vu Nhai không ăn uống ngay mà quay về đại sảnh dọn dẹp tàn cục. Ví dụ phải hủy diệt hết những đạo cụ ma pháp, sắp xếp hiện trường như có ma thú tàn phá. Đây là kết quả sau khi Vu Nhai vận dụng Xích Thố đánh nhau rồi chợt nảy sáng ý.

Mặc kệ thế nào càng bày nhiều nước cờ thì chính mình càng an toàn.

Lúc trước công chúa Nguyệt Lâm Sa nói phát hiện vết cào mới mẻ, vậy đám người Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Hình Uyển bị tập kích có gì kỳ lạ? Ma thú tập kích, tiêu diệt hết cả đám ít nhất cũng cỡ đỉnh thất giai, tức là ma thú đỉnh thiên binh sư. Ma thú đỉnh thất giai đã mở ra trí tuệ, vậy thì nó hủy đạo cụ ma pháp cũng là chuyện bình thường.

Vấn đề là ma thú làm sao khiến đạo cụ không nhạy?

Cái này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Vu Nhai. Ma thú có nhiều kỹ năng, sẽ có cách, dù không có cách sau khi phát hiện xác Hoàng Phủ Cung thì Ma Pháp đế quốc sẽ nghĩ ra nhiều lý do thay Vu Nhai. Thế tử Mông thân vương, phù văn sư chết trong Ma Pháp đế quốc, lẽ tất nhiên Ma Pháp đế quốc phải bày ra một cái cớ hợp lý cho Huyền Binh đế quốc lời giải thích.

- Hy vọng chờ khi trở về Huyền Binh đế quốc ta không cần dùng những đạo cụ ma pháp ghi chép này.

Lý tưởng nhất là như bên trên đã nêu, Vu Nhai diệt khẩu tất cả theo lý thuyết thì chuyện đã chấm dứt. Nhưng trong lòng Vu Nhai luôn lo âu, người Thần Huyền đại lục có nhiều loại thủ đoạn. Như đã nói, có lẽ Mông thân vương có cách điều tra ra sự thật. Những gì Vu Nhai làm là để phòng ngừa chu đáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK