Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn làm sao có cảm ngộ thần đạo thổ lên tới Thần Hoàng.

Nói cách khác, bọn họ thật sự sợ Vu Nhai sẽ dẫn động địa thế.

- Đương nhiên không chỉ có Vu Nhai. Toàn bộ Độc Cô gia chúng ta cũng sẽ dẫn động địa thế thử xem sao.

Độc Cô Chiến Huyền nhẹ nhàng thốt ra một câu. Không biết từ lúc nào, tâm trận Lạc Thiên do các cường giả Độc Cô gia tạo thành cũng rơi vào bên trên đại địa. Cũng chính là tất cả cường giả Độc Cô gia bao gồm cả Độc Cô Khúc Phong rơi vào phía trên đại địa. Hắn không tiếp tục chiến đấu với Hoàng Phủ Huyết Binh, mà trực tiếp trở về vị trí. Toàn bộ Độc Cô gia dẫn động địa thế, đây quả thực là muốn lấy mạng người khác.

Hoàng Phủ Huyết Binh, vị Thần Hoàng khát máu kia cũng biến sắc, rơi xuống trên đại địa. Các cao thủ đế quốc Huyền Binh cũng vậy.

Huyền Thiên Chân Thần trực tiếp hết nói nổi.

Kinh Thiên Chân Thần cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Trong lúc nhất thời hắn không biết nên khuyên Huyền Thiên Chân Thần như thế nào. Phải biết rằng, nếu như trận pháp phòng ngự của Huyền Binh Đế Đô bị hủy, người được lợi ích lớn nhất chính là Kinh Thiên Chân Thần. Đến lúc đó hắn sẽ đánh xuống Kinh Thiên Nhất Kiếm cũng không cần suy nghĩ xem làm vậy có thể lãng phí hay không nữa.

Vèo vèo vèo...

Đúng vào lúc này, ba đạo lưu quang cũng theo đó xuất hiện. Đám người Thiên Bằng Hoàng cuối cùng đã chạy về.

- Địa thế, ta thật ra muốn thử xem Độc Cô gia các ngươi có thể rung chuyển địa thế hay không.

Giọng nói Thiên Bằng Hoàng vang vọng. Hiển nhiên từ phía xa, hắn đã nghe được tiếng tranh đấu bên này. Trong chớp mắt ba đạo lưu quang đã đến nơi, đồng thời hạ xuống đại địa. Mỗi người đều phát ra khí thế ép người.

Trong nháy mắt, ba vị Thần Hoàng của đế quốc Huyền Binh đột ngột chạy đến khiến thế cục dường như lại bị biến đổi.

- Ha ha, ta đột nhiên không muốn dẫn động địa thế nữa. Dù sao giết chết quá nhiều dân chúng, không phải là ý nguyện của ta. Ta vẫn nên tránh một chút thì tốt hơn.

Bầu không khí vô cùng căng thẳng. Nhưng Vu Nhai, kẻ đầu sỏ định dùng địa thế để đại chiến lại phá lên cười. Trong lúc mọi người cảm thấy không hiểu, hắn dẫn theo Thủy Tinh trực tiếp chui vào trong Lục Thiên Thần Ấn đang ở bên cạnh.

Lại sau đó, Độc Cô Chiến Huyền tiện tay vung lên, cuốn Lục Thiên Thần Ấn vào bên trong tâm trận do cường giả Độc Cô gia bọn họ tạo thành.

- Dù sao Vu Nhai cũng là người trẻ tuổi. Các vị Chân Thần, hay là chúng ta tới đánh một trận.

Trên gương mặt Độc Cô Chiến Huyền mang theo ý cười nói.

Yên lặng, đặc biệt yên lặng. Chân Thần, Thần Hoàng còn có các cao thủ đều nhìn chằm chằm vào Lục Thiên Thần Ấn ở bên trong tâm trận. Hiện tại bọn họ mới biết được bọn họ bị Vu Nhai đùa bỡn.

Tiểu tử này từ trước đến nay cũng chưa từng nghĩ qua chuyện muốn sử dụng địa thế để tranh đấu. Hắn chỉ muốn trốn. Hắn muốn trốn ở trong Lục Thiên Thần Ấn còn nấp vào trong đội ngũ của Độc Cô gia. Chỉ cần hắn biến mất, vậy trận chiến này còn đánh nữa sao?

Trời ạ, có Chân Thần nào ở đây nguyện ý đánh xuống vài kiếm để mở Lục Thiên Thần Ấn ra chứ?

Ban đầu, bọn họ cũng chú ý không cho Vu Nhai tới gần tâm trận của đội ngũ Độc Cô gia. Nhưng Vu Nhai đột nhiên bạo phát ra Thổ chi đạo Thần Hoàng lại thêm địa thế hoàn mỹ đã thu hút ánh mắt mọi người. Hơn nữa, các cao thủ Độc Cô gia rất ăn ý, hạ xuống đất, lấy lý do tốt đẹp là muốn giúp Vu Nhai tới tranh đấu địa thế. Kết quả, bọn họ vẫn để cho cao thủ Độc Cô gia tới gần Vu Nhai. Kết quả là thành như vậy...

Ngoại trừ Độc Cô gia và Ma Thiên Chân Thần ra, tất cả những tồn tại có trí khôn ở đây đều nghiến răng nghiến lợi, thật sự hận không thể lột da rút gân Vu Nhai. Nhưng bọn họ không có cách nào. Hiện tại nếu như còn tới nữa sẽ là một trận chiến lớn. Bọn họ thật sự không nắm chắc. Cho dù có thắng cũng sẽ chỉ làm giá áo cho người khác.

Đặc biệt là hai đại Chân Thần Ma Thiên và Huyền Thiên. Bọn họ mới xuất thế không lâu sau, Huyền Nguyên Chi Lực còn chưa đủ nhiều.

Kinh Thiên Chân Thần có khả năng sẽ có nhiều Huyền Nguyên Chi Lực hơn một chút. Không có cách nào, ở Bách tộc, hắn đã lãng phí quá nhiều Kinh Thiên Nhất Kiếm. Bởi vậy hắn cũng không còn lại bao nhiêu. Nhưng hắn cũng rất căm phẫn. Đến lúc đó cường giả nhân loại bình thường trực tiếp liên thủ, đối với hắn sẽ rất bất lợi. Hơn nữa, bây giờ nhìn lại bên trong nhân loại bình thường phân kỳ nghiêm trọng. Hắn thật sự không cần phải làm ngay lúc này. Hiện tại hắn có thể tạm thời ngồi trê núi nhìn hổ đấu...

Ở thời đại Cổ Ma và Tinh Linh, cũng bởi vì hắn quá cao ngạo, quá cấp tiến và tự cho mình là đúng, mới có thể dẫn đến thất bại.

Hiện tại mục tiêu chính của đế quốc Huyền Binh là giết Vu Nhai gia hỏa thần bí khó lường lại càng lúc càng có lực uy hiếp kia. Dù sao Vu Nhai còn quá trẻ tuổi, trưởng thành cũng nhanh khiến người ta khiếp sợ. Chủ yếu nhất là mối quan hệ giữa hắn cùng đế quốc Huyền Binh đã hoàn toàn không cách nào hòa giải được. Nhưng bây giờ không giết được bọn họ còn có thể làm sao nữa? Cùng Độc Cô gia sống mái một trận sẽ chỉ làm cho Kinh Thiên Chân Thần thậm chí đế quốc Ma Pháp được lợi. Không nhất thiết phải làm như vậy. Nhị hoàng tử được Huyền Binh Đại Đế coi trọng cũng như các cao thủ Thần Hoàng đều cam chịu. Đế quốc Huyền Binh không còn là tồn tại không có Thần Chi Nguyên Giới. Lập trường của bọn họ đã không còn đơn giản là nhân loại bình thường nữa. Chuyện hợp tác cùng Kinh Thiên Nguyên Giới không phải là không có khả năng. Điều này không còn là vấn đề mang tính nguyên tắc nữa.

Đương nhiên, cũng bởi vì phía bên Độc Cô gia biểu hiện ra thực lực thật sự quá khủng khiếp...

Về phần Ma Thiên Chân Thần chính là tới áp trận, căn bản không có liên quan tới nàng. Hiện tại nàng chỉ đang cảm thấy may mắn vì không cần đánh xuống Ma Thiên Nhất Kiếm.

- Thế nào? Các vị Chân Thần không muốn đánh nữa sao? Không muốn đánh vậy chúng ta sẽ rời đi.

Trên mặt Độc Cô Chiến Huyền lộ ra ý cười. Nói xong, toàn bộ tâm trận chậm rãi bay lên, ở trước ánh mắt mọi người mang theo Lục Thiên Thần Ấn có giấu Vu Nhai muốn rời đi. Nhưng vào lúc này, toàn bộ tâm trận lại đột nhiên dừng lại. Ánh mắt Độc Cô Chiến Huyền bỗng nhiên trở nên sắc bén. Toàn thân hắn tản ra khí thế cường đại. Người của đế quốc Huyền Binh bắt đầu giữ thế...

Chỉ có điều bọn họ cũng không nhìn thấy Độc Cô gia ra tay. Chỉ nghe Độc Cô Chiến Huyền chậm rãi nói:

- Đúng, có một việc ta cần phải ở chỗ này tuyên bố một chút. Đúng vậy, ở trong này tuyên bố với tất cả mọi người trên toàn đại lục!

- Kể từ hôm nay Độc Cô gia chúng ta hoàn toàn rời khỏi đế quốc Huyền Binh. Từ nay về sau sẽ không còn là Độc Cô gia Kiếm Vực nữa. Đúng hơn là Độc Cô Kiếm Minh. Độc Cô Chiến Huyền ta chính là Minh chủ Kiếm Minh. Hoan nghênh người của toàn đại lục gia nhập. Độc Cô Kiếm Minh sẽ cho các ngươi sự che chở cường đại nhất. Sở dĩ chúng ta không suy nghĩ tới chuyện lập quốc, không phải chúng ta không có thực lực đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK