Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái này...

Ánh mắt của mọi người lại nhìn về phía Lan Quân Hi.

- Ngụy Linh, ngươi cảm thấy chúng ta còn có cơ hội có thể đi Ma Uyên không?

Lan Quân Hi làm gì còn có chủ ý gì, lại hỏi lại. Hiện tại nàng cũng không ý thức được hóa ra nàng cũng cần dựa vào người khác. Đương nhiên, nàng cũng nghĩ đến mục tiêu của Ngụy Linh là ma kiếm trong Ma Uyên và Nguyệt Lâm Sa, mới hỏi câu này.

- Đương nhiên là có cơ hội. Chỉ có điều, ở sâu trong ma pháp trận này rốt cuộc có Ma Uyên hay không còn không biết. Có lẽ là tử vực.

Vu Nhai cười nhạt. Mọi người nghiêm túc gật đầu, vẫn nhìn Vu Nhai, hi vọng hắn có thể chỉ cho bọn họ một con đường sang. Đúng vào lúc này, Vu Nhai hít một hơi thật sâu nói:

- Ta có thể dẫn các ngươi đi Ma Uyên thậm chí là ra ngoài... Đúng vậy, lát nữa ta sẽ có biện pháp có thể quyết định là tiến vào hay đi ra. Hiện tại, ta có một điều kiện. Một điều kiện chí ít bảo đảm các ngươi có cơ hội sống sót.

- Điều kiện gì?

- Rất đơn giản, chính là muốn ta có toàn quyền chỉ huy các ngươi.

Vu Nhai đột nhiên mở mắt nói.

- Toàn quyền chỉ huy?

Mọi người còn có chút mờ mịt.

- Nói đúng hơn là, ta muốn trở thành tổng chỉ huy của bốn đội ngũ Thanh Môn. Trong thời gian kế tiếp, các ngươi phải nghe theo ta vô điều kiện. Cho dù ta bảo các ngươi đi tìm chết, các ngươi cũng phải đi chết.

Vu Nhai lạnh lùng nói.

- Cái gì, sao có thể như vậy được.

Đặc Lai Nhĩ lại là người đầu tiên kêu lên thành tiếng.

- Đúng vậy, sao có thể như vậy được?

Lần này phần lớn mọi người ủng hộ Đặc Lai Nhĩ. Tuy rằng Chuẩn Thần cấp này rất lợi hại, nhưng hoàn toàn giao tính mạng của mình vào trong tay hắn, điều này thật sự không đáng tin cậy. Thậm chí sẽ là sự sỉ nhục đối với Lan Quân gia.

- Nếu như vậy, vong linh huynh, chúng ta đi thôi.

Vu Nhai không có chút lưu luyến nào.

- Được!

Vong linh huynh gật đầu, lập tức đứng lên.

- Chờ một chút, tiên sinh Ngụy Linh, có thể từ từ phối hợp có được không? Không nhất định phải...

Lan Quân Hi vội vàng kêu lên.

- Nếu như không có toàn quyền chỉ huy, như vậy cũng không có ý nghĩa gì. Ta ở trong các ngươi không có bất kỳ uy tín gì. Nếu như các ngươi thỉnh thoảng nhảy ra tìm ta đánh, muốn làm gì thì làm, vậy ta còn dẫn theo một đám các ngươi làm gì?

Vu Nhai hơi nghiêng đầu nói.

- Cái này...

Lan Quân Hi thật sự do dự. Người này không có thể tin được, cũng chưa quen. Nếu quả thật giao toàn quyền chỉ huy vào trong tay hắn, hoàn toàn theo mệnh lệnh của hắn, như vậy nếu như hắn dẫn mọi người đi tìm chết, vậy nàng phải làm sao? Nhưng nếu như không đáp ứng, hắn đi, vậy phần lớn mọi người ở đây sẽ chết. Sau khi đắn đo một hồi, Lan Quân Hi đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào hắn nói:

- Có thể cho chúng ta một lý do hoàn toàn tín nhiệm ngươi hay không?

- Lý do. Thật ra ta có một lý do. Chỉ có điều chỉ có thể để bốn người Lan Quân gia các ngươi biết thôi.

Vu Nhai đột nhiên cười quỷ dị.

Những người ở đây lại sửng sốt, không biết gia hỏa Ngụy Chuẩn Thần ma đạo sư này muốn làm gì. Chỉ có thể để người của Lan Quân gia biết? Tô Lôi và Tu Tư hiểu rõ cái gọi là thân phận Ngụy Linh còn không hiểu, chứ đừng nói là người khác.

Ngoại trừ Lan Quân Hi ra, ba người của Lan Quân gia khác đưa mắt nhìn nhau, sau đó mới vừa nhìn về phía Lan Quân Hi.

Ánh mắt Lan Quân Hi không ngừng thay đổi, cuối cùng vẫn gật đầu.

Sau đó, bốn người theo Vu Nhai và vong linh huynh đi tới một chỗ bí ẩn phía sau băng thạch lớn trong hẻm núi. Khi dùng linh giác phát hiện không có ai đi theo, cũng không có ai sử dụng tinh thần lực nhìn trộm, Vu Nhai mới nhìn về phía vong linh huynh nói:

- Vong linh huynh, triệu hoán.

Triệu hoán?

Vong linh huynh nghe Vu Nhai nói vậy có chút choáng váng. Vừa rồi hắn chỉ cảm giác được Vu Nhai dùng mắt ra hiệu cho mình, biết sau đó sẽ có phần cho hắn diễn. Cho nên hắn cùng đi qua. Kết quả Vu Nhai lại muốn hắn triệu hoán. Nhưng phải triệu hoán gì đây? Chỉ có điều, đối với hiểu biết của hắn đối với Vu Nhai õ, khuôn mặt cương thi vạn năm của hắn mặc dù nghi ngờ, nhưng không có khả năng bị bất kỳ kẻ nào nhìn ra. Cứ như vậy, hắn bắt đầu triệu hoán.

Triệu hoán cái gì? Nếu Vu Nhai không nói gì, dĩ nhiên chính là diễn tròa, dĩ nhiên chính là cũng không triệu hoán gì cả, chỉ cần hắn làm ra vẻ một chút là được. Hắn làm pháp sư vong linh dĩ nhiên không phải là triệu hoán Huyền Binh, mà là triệu hoán linh hồn...

Sau đó, trong miệng vong linh huynh chậm rãi đọc ma chú linh tinh. Ma pháp vong linh không ngừng chấn động. Dưới ánh mắt nghi hoặc của bốn người Lan Quân gia, một đạo linh thể theo lời vong linh huynh diễn trò chậm rãi hiện lên. Dần dần, bốn ngườiLan Quân gia người đều thấy được tướng mạo của linh thể này. Ban đầu bọn họ còn có chút mờ mịt, sau đó bọn họ mở to hai mắt nhìn, rồi điên cuồng run rẩy...

Trong đó, một vị người Lan Quân gia còn điên cuồng nhéo bắp đùi của mình!

- Thật may, bốn vị đã xem từng qua bức họa của hoàng hậu tiền bối.

Vu Nhai đột nhiên cười nói.

Đúng vậy, hắn bảo vong linh huynh triệu hoán ra chính là để triệu hồi hoàng hậu tiền bối ra, chính là muốn để hoàng hậu tiền bối hiển linh.

Đương nhiên, như đã nói trên, vong linh huynh chỉ làm ra vẻ một chút. Người thật sự khiến linh thể xuất hiện vẫn là Vu Nhai. A, ở vào thời điểm này, Vu Nhai đương nhiên không thể nói thẳng, hoàng hậu tiền bối nhà các ngươi đã biến thành Binh Linh của ta.

Nếu không, có trời mới biết bốn người này có thể kích động, ngay cả cơ hội giải thích cũng không cho, liền trực tiếp liều mạng với hắn hay không...

- Ngụy Linh, các ngươi rốt cuộc sử dụng huyễn thuật gì vậy?

Lúc đầu, bốn người của gia tộc Lan Quân thần bí cảm giác khó có thể tin được, sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại.

Chuyện trước mắt thật sự quá hoang đường. Hoàng hậu hiển linh, ngươi tưởng đang xem Chí Dị quỷ quái gì đó sao? Được rồi, ở trên đại lục Thần Huyền, chuyện hiển linh cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Đặc biệt là ở đế quốc Ma Pháp, nơi nào có pháp sư vong linh nơi đó sẽ có các loại vong hồn. Nhưng Hoàng hậu nương nương lại chết ở Vị Tri Chi Địa, tàn hồn sao có khả năng tồn tại được? Hơn nữa đã mấy nghìn năm trôi qua. Tính lừa gạt tiểu hài tử ba tuổi sao?

Bốn người của gia tộc Lan Quân thần bí nghĩ tới đây, sắc mặt càng lúc càng không tốt. Cho dù Cáp Đạt Nhĩ đã từng giúp đỡ bọn họ, nhưng sử dụng loại phương pháp này để lừa dối cũng quá vô sỉ và bỉ ổi đi. Ban đầu, Lan Quân Hi đối với Ngụy Linh vốn có cảm giác phức tạp, hiện tại đã biến thành ác cảm.

- Các ngươi đều là thánh ma đạo sư. Tại sao các ngươi không tự mình xem kỹ lại một chút xem, hoàng hậu tiền bối trước mắt các ngươi rốt cuộc có phải là do huyễn thuật tạo thành hay không?

Vu Nhai nhún vai. Hoàng hậu tiền bối xuất hiện, đương nhiên không thể nào là huyễn thuật gì đó. Hoàng hậu tiền bối thật sự hiển linh. Đương nhiên, hiển linh là Binh Linh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK