Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không cần chiến đấu thì tốt nhất là đừng đánh, chiến đấu quy mô lớn sẽ khiến nhân loại bình thường chú ý, thế thì không hay. Thanh Mộc hoàng tử đã vạch sẵn đường đi nước bước khi tới đây.

Tuy Thanh Mộc hoàng tử không thông minh như Lam Thương Tử nhưng làm theo kế hoạch không gây khó khăn cho gã.

Thanh Mộc hoàng tử nói tiếp:

- Yên tâm, chỉ đội chúng ta đi vào, binh sĩ Thú Đằng tộc chắc chắn sẽ không theo vào.

Lai Nhân Vô Hám tướng quân không dễ dàng để Cổ Duệ chi dân vào, tính liên lạc với Thú Nhân vương hỏi ý kiến:

- Đợi ta liên hệ với Thú . . .

Lai Nhân Vô Hám tướng quân chưa nói hết câu thì một con ma ưng không quá to bỗng lao tới. Lai Nhân Vô Hám tướng quân ngạc nhiên, con ma ưng này là ma thú thất giai được Thú Nhân vương nuôi, đừng coi thường nó nhỏ con nhưng tốc độ siêu nhanh.

Ma ưng nhanh chóng đáp xuống vai Lai Nhân Vô Hám tướng quân, há mồm nôn ra tờ giấy. Mặt giấy không viết nhiều, nội dung đơn giản là: Người đến là khách, mời bọn họ tới Thú Vương thành.

Lai Nhân Vô Hám tướng quân thầm thắc mắc.

Vì Cổ Duệ chi dân chỉ mới đến làm sao Thú Nhân vương biết được? Lai Nhân Vô Hám tướng quân không suy nghĩ nhiều, gã nhìn hướng Thanh Mộc hoàng tử.

Lai Nhân Vô Hám tướng quân nói:

- Thú Nhân vương viết thư mời các vị vào Thú Vương thành.

Thanh Mộc hoàng tử cười to bảo:

- Chỉ có Thú Nhân vương là hiểu lý lẽ.

Thanh Mộc hoàng tử không khách sáo mang theo đội mấy trăm người cưỡi trên hắc liệt thần câu vượt qua Thú Vương yếu tắc. Lai Nhân Vô Hám tướng quân phái thuộc hạ tướng quân dẫn dắt đoàn người Cổ Duệ chi dân lao hướng Thú Vương thành.

Thú Đằng tộc nhân thì tiếp tục vây quanh Thú Vương yếu tắc, không đi tiếp, đây là lời hứa của Thanh Mộc hoàng tử.

Lai Nhân Vô Hám tướng quân đứng trên Thú Vương yếu tắc, gã vẫn rất hoang mang, mọi chuyện đến quá nhanh. Trí thông minh của Lai Nhân Vô Hám tướng quân không thể hiểu nổi mọi thay đổi này. Nếu Nguyệt Cổ còn đứng đây thì có thể phân tích ra một vài nguyên nhân, hơn nữa sẽ là kết quả rất thảm. Có lẽ Thú Nhân vương đã sớm biết kế hoạch của Cổ Duệ chi dân, nếu không tại sao ma ưng của Thú Nhân vương đến nhanh như vậy?

Lão nữ vương Tinh Linh có thể nhận được thư của đại di Tuyết Đế Nhi, tức giận suýt tắt thở thì Thú Nhân vương cũng có khả năng nhận thư từ Lai Nhân Chiến. Hiện nay Thú Đằng tộc đột nhiên vây công chắc chắn khiến Thú Nhân vương ở Thú Vương thành xa xôi chú ý.

Thú Nhân vương đoán ra ngay nhiều chuyện, phái ma ưng đi liền.

Có thể thấy được Thú Nhân vương không hề muốn chiến đấu, lòng gã dao động, nếu không không phải ma ưng được phái đến mà chính là Thú Nhân vương. Tức là Thú Nhân vương do dự, bị Thanh Mộc hoàng tử cho roi và kẹo, trấn áp vũ lực cộng với đưa cho một bậc thang lớn thì khả năng Thú Nhân vương tan vỡ rất cao.

Nhìn xem, biểu tình của Thanh Mộc hoàng tử thả lỏng, chắc gã cũng cho rằng chuyến đi này rất đơn giản.

Thật ra dù không có thư Lai Nhân Vô Hám tướng quân gửi cho Thú Nhân vương thì gã cũng đoán được ít nhiều, vì lúc trước Vu Nhai có lộ tin cho 3Huyền Binh đế quốc.

Huyền Binh đế quốc từ chỗ Tinh Linh tộc điều tra được Cổ Duệ chi dân thu mua hoặc dụ dỗ nhiều trung tâm bách tộc, tin tức này âm thầm lộ tiếng gió.

Thú Đằng tộc không chỉ mới vây công, Thú Nhân vương sớm nhận được tin, vẫn có thể suy nghĩ đến nhiều điều.

Tóm lại nếu Thú Nhân vương không định ngọc thạch câu phần thì phải chuẩn bị thỏa hiệp, tiếp theo chờ xem tốc độ thuyết phục của Thanh Mộc hoàng tử nhanh hay chậm, không có khả năng gã thất bại.

Tiếc rằng nhân loại bình thường không khống chế được bách tộc loạn địa, bách tộc vẫn bài xích nhân loại bình thường. Huyền Binh đế quốc và Ma Pháp đế quốc thì kiêng dè nhau. Nếu không thì Cổ Duệ chi dân lam sao có thể dễ dàng hành động trong bách tộc loạn địa? Như lúc trước đã nói, Vu Nhai sớm đưa tin về nhưng nhân loại bình thường không có phát triển gì nhiều trong bách tộc.

Trong khi Thanh Mộc hoàng tử nghênh ngang thẳng tiến Thú Vương thành thì một da núi trong Tiên Vực hành tỉnh, tiếng cười cuồng của Mộc Nguy vẫn tiếp tục văng vẳng.

- Ha ha ha ha ha ha! Nguyệt Cổ, ngươi chết chắc!

Liêm đao vẫn tràn ngập bá đạo, chém Nguyệt Cổ không có chút sức chống trả.

Lúc này Nguyệt Cổ bị hù sợ, thực lực quá đáng sợ, đây là sức mạnh của thanh niên cường giả Cổ Duệ chi dân sao?

Không ngăn được, Nguyệt Cổ hoàn toàn không thể ngăn cản. Nguyệt Cổ vốn tự tin có thể sóng vai với thanh niên cường giả mạnh nhất Cổ Duệ chi dân, vì gã là người mạnh nhất thế hệ trẻ toàn bộ chủng tộc bách tộc loạn địa. Nhưng giờ thì Nguyệt Cổ bị đè đầu đánh.

Cách đối phó Cổ Duệ chi dân mà lúc trước Nguyệt Cổ học trong thế giới lữ giả đều vô dụng.

Chết tiệt, người này rõ ràng là người Thanh Mộc thần tộc nhưng tại sao không có các loại bí thuật thần thông? Cảm giác hắn như huyền binh giả, chẳng lẽ những thứ gã học trong công hội lữ giả toàn là vô ích sao?

Lúc trước thử thách Nguyệt Cổ xếp tốp đầu.

Cuối cùng thế giới lữ giả có thử thách và tìm hiểu nhiều điều về Cổ Duệ chi dân. Đừng quên khi Vu Nhai chiếm được 'kính tượng thuật quyển' của sát thủ Lam Sương thần tộc tại Kiếm vực hành tỉnh thì người quản lý phân hội từng nói thế giới lữ giả sẽ có thử thách liên quan đến Cổ Duệ chi dân. Chẳng qua Vu Nhaiđến vòng ngoài thế giới lữ giả nên không có dịp tiếp xúc mấy thứ này.

Đám người Thủy Tinh có tiếp xúc nhưng khi ấy bọn họ rất lo cho Vu Nhai, không tham gia nghiêm túc.

Nguyệt Cổ rất bực mình, thứ để dành đối phó Cổ Duệ chi dân không chút hiệu quả, trơ mắt nhìn Thú Vương yếu tắc biến mất trước mắt. Sợ là Thú Nhân tộc sẽ nhanh chóng gục dưới chân Cổ Duệ chi dân làm con chó ngoan.

Nguyệt Cổ thầm rít gào trong lòng:

- Tại sao? Tại sao làm như vậy với ta? Chẳng lẽ thần thú thật sự vứt bỏ Thú Nhân tộc?

Nguyệt Cổ chuẩn bị nhiều, phấn đấu rất nhiều kết quả không kịp phát huy điều gì đã chết tại đây. Nguyệt Cổ biết nếu gã chết thì Thú Nhân tộc sẽ có tình huống gì.

Lai Nhân Chiến đã trở lại, lang nhân tộc không còn Nguyệt Cổ thì quyền lên tiếng rớt xuống đáy cốc.

Mặt Nguyệt Cổ lạnh lùng vắt óc suy nghĩ:

- Làm sao? Phải làm sao đây?

Nguyệt Cổ siết chặt nắm tay, gã quyết định liều mạng, ít nhất còn một phần trăm hy vọng sống. Cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc thì huyênh hoang, ngu ngốc, Nguyệt Cổ có cơ hội rất lớn.

Nguyệt Cổ đang định liều mạng dốc hết sức mạnh thì 'Cường giả ngu ngốc mạnh nhất' bỗng ngừng công kích, còn thu liêm đao to trong tay về, thật sự không muốn đánh nữa cũng không định giết gã. Mộc Nguy đứng nhìn quanh quẩn, 'Cường giả ngu ngốc mạnh nhất' muốn làm cái gì?

Mặc kệ Mộc Nguy làm gì thì Nguyệt Cổ rất ức chế, mới rồi gã điều động lực lượng đã phản phệ khiến gã suýt hộc máu.

Nguyệt Cổ thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hắn thấy ta sắp liều mạng nên cố ý làm như vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK