Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyệt Lâm Sa nói đến câu sau đã vô cùng chắc chắn, tức là mới rồi nàng suy đoán nghiêm túc, không hề đùa.

Vu Nhai vô sỉ hỏi:

- Tại sao không thể là ta có thiên psu võ học cường đại? Ví dụ như Miên Hoa quyền của ta.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa nghiêm túc nói:

- Đúng là có khả năng này, lúc trước ta cũng nghĩ vậy. Nhưng sự thật chứng minh kích kỹ, chuy kỹ cường đại của ngươi là thánh binh truyền thừa. Tối hôm qua ta suy nghĩ kỹ rồi, ngươi còn trẻ như vậy, dù học cái gì một lần liền giỏi cũng không thể học được nhiều thứ. Truyền thừa cũng cần thiên phú, thiên phú cường đại cộng truyền thừa mới hợp lý. Cho nên kỹ pháp cường đại của ngươi tất nhiên là truyền thừa huyền binh.

Vu Nhai hết sức phủ định:

- Nếu ta nói thật sự chỉ có ngũ hệ thì sao?

Nguyệt Lâm Sa không tha, hỏi ép:

- Nếu ngươi làm được ngũ hệ thì có thập hệ có gì lạ?

Vu Nhai tiếp tục phủ nhận:

- Công chúa nên biết tuy ngũ hệ nghịch thiên nhưng trong lịch sử cũng có, nhưng thập hệ . . . Công chúa nghĩ ta là thần sao?

Vu Nhai phải chối, nếu không thì điểm yếu sẽ nằm trong tay cô nương này. Công chúa Nguyệt Lâm Sa khác với nữ nhân khác, nàng quá đáng sợ.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Báo ứng là đây, lúc trước mình đùa nàng xoay quanh lần này đến lượt mình.

- Người giỏi sáng tạo kỳ tích không có gì là không thể.

Đúng vậy! Vu Nhai trừ những kỳ tích công chúa Nguyệt Lâm Sa đã kể ra còn có thứ khác. Như Vu Nhai biết phù văn, bản thân hắn chính là kỳ tích, dù học từ trong bụng mẹ cũng khó học giỏi nhiều thứ như vậy.

Nếu Nguyệt Lâm Sa không nhận định sớm thế này thì không ai đoán ra điều đó, vẫn câu nói cũ, quy tắc huyền binh giả ngàn vạn năm trói buộc suy nghĩ của nhiều người.

- Được rồi, ta thừa nhận, ta chính là thập hệ huyền binh giả.

Vu Nhai cảm giác cứ tiếp tục như vậy sẽ bị công chúa Nguyệt Lâm Sa nắm mũi dắt đi, giờ tốt nhất là lùi một bước tiến hai bước. Người như Nguyệt Lâm Sa thích nhất là người ta biểu hiện yếu ớt rồi nàng ăn hiếp. Ngươi càng tỏ ra yếu thế thì nàng càng mạnh mẽ, càng cảm thấy ngươi có chuyện gì giấu diếm nàng, càng muốn đào móc. Nếu ngươi thừa nhận thẳng thắn thì công chúa Nguyệt Lâm Sa không có hứng thú nữa.

- Ha ha ha ha ha ha!

Ngoài dự đoán của Vu Nhai là hắn biểu thị bất đắc dĩ bị cưỡng ép buộc phải thừa nhận vẫn không hiệu quả gì, không khiến ma nữ mất hứng thú. Công chúa Nguyệt Lâm Sa lộ biểu tình nửa cười nửa không, nàng không liếc tới liếc lui mà dùng đôi mắt biết nói nhìn Vu Nhai chằm chằm, nhìn hắn sởn tóc gáy, nổi gia ốc sợ hãi. Vu Nhai không biết cô nàng này lại muốn làm gì nữa.

Khi tròng mắt Vu Nhai không kiềm được xoay tròn thì công chúa Nguyệt Lâm Sa cười phá lên, người đi bên ngoài xe ngựa nhìn ngó chiếc xe. Chết tiệt, công chúa thích A Kích đó nhiều cỡ nào mới cười vui vẻ như vậy?

Như người bên ngoài tưởng tượng, Nguyệt Lâm Sa thổ lộ:

- Vu Nhai, ta thật sự càng lúc càng thích ngươi.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa dựa sát vào Vu Nhai ngây người, nói:

- Tương lai nếu như ta có thể thành nữ vương Ma Pháp đế quốc nhất định sẽ đặt ngươi trong cung, để ngươi vĩnh viễn hầu hạ ta bên cạnh ta.

Vu Nhai chớp mắt sau đó nhận ra lời Nguyệt Lâm Sa nói có một loại khả năng, nàng che đũng quần như sợ bị cắt đứt.

Vu Nhai sợ hãi nói:

- Trong cung? Hầu hạ? Nàng muốn làm cái gì?

Nguyệt Lâm Sa ngẩn ra sau đó cười như điên:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi tếu quá, ha ha ha ha ha ha!

Người bên ngoài bực mình.

Chết tiệt, hộ vệ đáng chết kia ở bên ngoài giả bộ lạnh lùng, khuất mặt thì nịnh bợ ton hót, nếu không thì sao công chúa Nguyệt Lâm Sa ngồi chung xe với hắn? Sao cho hắn làm hộ vệ?

Cũng có thể công chúa Nguyệt Lâm Sa cười vì hoàn toàn thắng Quang Minh thần điện.

Cười xong mắt Nguyệt Lâm Sa sáng lấp lánh mở miệng nói:

- Vu Nhai, sao ta có thể cắt ngươi thành thái giám được? Dù ngươi chịu thì ta cũng tiếc.

Có lẽ vì Vu Nhai biểu hiện rất đáng yêu nên công chúa Nguyệt Lâm Sa càng to gan hơn, nàng quyết định hôm nay thổ lộ tất cả tâm sự, như thích hắn, muốn chiếm hắn làm của riêng.

- Ta nói là . . . Nếu như ta trở thành nữ đế, ta sẽ phong ngươi làm đế phu, tương đương với hoàng hậu.

Vu Nhai đang thở phào vì công chúa Nguyệt Lâm Sa nói không định biến hắn thành thái giám nghe câu sau bom nổ thì há hốc mồm, không nói nên lời.

- Đừng nghĩ rằng ta nói giỡn, ta thật sự thích ngươi. Lúc ở Bắc Đẩu thành chỉ có ngươi phát hiện ra ta, rõ ràng ta đã ngụy trang rất kỹ. Ngươi phát hiện ta ba lần, cửa thành, đại viện binh phòng, trước phòng đấu giá Bắc Đẩu.

- Ở Lạc Thiên vương quốc ngươi đùa người Ma Pháp đế quốc xoay quanh, a không, có lẽ những người chấp hành nhiệm vụ Huyền Binh đế quốc cũng bị người đùa trong lòng bàn tay.

Công chúa Nguyệt Lâm Sa chậm rãi nói:

- Tám tháng trong phản nghịch chi cốc tuy ta hận không thể lột da, trút gân, uống máu của ngươi, gặm xương của ngươi, nhưng sau này nghĩ lại từ nhỏ đến lớn ta không vui vẻ như thế. Từ nhỏ ta đã áp chế mình, chỉ có lúc đó ta mới bộc lộ bản tính thật sự.

Vu Nhai không biết nên nói cái gì. Được tỏ tình, đối phương còn là công chúa?

Nguyệt Lâm Sa nhìn Vu Nhai chằm chằm, nói:

- Sau này ta luôn điều tra chuyện của ngươi, ngươi biểu hiện càng lúc càng tốt, khiến ta rất vui. Bởi vì nếu ngươi quá yếu sẽ không thể trở thành đế phu của ta, dù là đại đế cũng không được thích gì làm nấy. Ngươi không chỉ là ngũ hệ huyền binh giả, tương lai thực lực sẽ vào thánh giai, nên ngươi đủ tư cách.

- Công chúa . . . Nàng nghiêm túc thật sao?

Vu Nhai chưa từng được tỏ tình mạnh mẽ thế này, hắn choáng váng. Vu Nhai rất muốn phát 'thẻ người tốt' cho Nguyệt Lâm Sa, dê như hắn rất khó nói lời từ chối mỹ nữ tỏ tình.

Nguyệt Lâm Sa lại cười to:

- Ha ha ha ha ha ha!

Vu Nhai rất buồn bực, hôm nay hắn cứ bị nắm mũi dắt đi, là phiên bản đảo ngược hắn và công chúa Nguyệt Lâm Sa ở Bắc Đẩu thành. Bực mình quá, ở sân nhà có ưu thế hơn.

- Đương nhiên là nghiêm túc, chỉ cần ta trở thành nữ đế thì nhất định sẽ biến ngươi thành đế phu. Dù sao thêm ngươi không nhiều, thiếu ngươi cũng không ít.

Nguyệt Lâm Sa nâng cằm Vu Nhai, hỏi:

- Còn thích ngươi . . . Ngươi cảm thấy có thể không?

Vu Nhai nhìn ngón tay nâng cằm mình, khóe môi co giật:

- Có lẽ . . . Không thể nào.

Vu Nhai thầm nghĩ:

- Thì ra nữ nhân này vì muốn trả thù nên kéo mình vào hậu cung của nàng, mình chỉ là món đồ chơi trong tay nàng. Đường đường là công chúa sao có thể thích tiểu binh từng là kẻ thù?

Có lẽ Nguyệt Lâm Sa hơi thích nhưng cảm giác trả thù nhiều hơn chút.

- Cha nó, suýt quên, nữ đế có thể lập hậu cung nam. Khiến ta trở thành một trong hậu cung của nàng? Sao có thể?

Vớ vẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK