Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật may có Độc Cô Thanh Hải ở đó. Nếu không, chắc hắn nhảy xuống cũng sẽ bị bắt trở về. Con mẹ nó, thật sự quá nguy hiểm.

- Vậy sư... Tử lão đầu, chúng ta làm sao bây giờ?

Độc Cô Cửu Tà nhìn xuống vực sâu vô tận, lo lắng hỏi.

- Còn có thể làm sao nữa. Chờ... Ta nhổ vào, Tử lão đầu cũng để ngươi gọi sao? Ngươi nghĩ ngươi là Độc Cô... Vu Nhai à? Có giỏi ngươi cũng nhảy xuống đó đi!

Khóe miệng Độc Cô Thanh Hải giật giật vài cái. Mẹ nó, lão thật sự thích tiểu tử họ Vu kia. Hi vọng hắn không chết mới tốt. Lúc mình còn trẻ cũng không có dũng khí như hắn, dám nhảy xuống như thế, dám ở trước mặt Độc Cô gia chủ nói không cần họ Độc Cô.

Độc Cô Cửu Tà phiền muộn. Tử lão đầu này, thời điểm mình còn chưa thỏa hiệp thì nhiệt tình như vậy, khích lệ không ngừng. Hiện tại đã được rồi, liền trực tiếp mắng mình. Hắn nhìn vực sâu tối đen như mực phía dưới, trong lòng thật sự có kích động muốn nhảy xuống cùng Vu Nhai.

Đương nhiên, hiện tại hắn đã lên thuyền giặc của Độc Cô Thanh Hải, kiếm tâm kể cả Kiếm Linh đều bị cải tạo. Nếu như không học huyễn tà kiếm pháp của lão, chỉ sợ sẽ có rất nhiều bình cảnh. Sợ rằng chết cũng không biết mình chết lúc nào. Không chừng ngay cả Thiên Binh Sư cũng không xông lên được. Có thể tưởng tượng được kiếm pháp kia. Nghĩ đến sau này phải sử dụng kiếm giống như người điên, Độc Cô Cửu Tà khóc không ra nước mắt.

- Tử lão đầu, tốt nhất là đối xử với ta tốt một chút. Nếu không con mẹ nó, một ngày nào đó lão tử sẽ giết chết lão!

- Không sao không sao. Ngươi có khả năng giết chết ta, chứng minh kiếm pháp của ngươi đã vượt qua ta, ta sẽ rất vui mừng!

Độc Cô Thanh Hải cười hắc hắc nói, khiến Độc Cô Cửu Tà trực tiếp hóa đá. Đột nhiên hắn kêu lên:

- Lão tử cũng nhảy là được!

- Muốn nhảy sao? Không có cửa đâu!

Đáng tiếc, Độc Cô Thanh Hải trực tiếp vung tay, kéo hắn lên.

- Được rồi, Độc Cô Cửu Tà, Độc Cô Cửu Huyền, quay về tiếp nhận nghi thức kim bào đi!

Độc Cô gia chủ lên tiếng.

- Vâng, Gia chủ!

Hai người gật đầu, hành lễ. Mặc dù trước khi bọn họ đã truyền tin, nhưng khi thật sự đối mặt lại không dám. Hơn nữa, vừa rồi gia chủ thật ra cũng cho Vu Nhai đủ mặt mũi, dường như đã đáp ứng điều kiện để hắn không mang họ Độc Cô?

Độc Cô gia chủ gật đầu, trực tiếp biến mất.

- Chúng ta cũng đi thôi!

Độc Cô Thanh Hải không muốn ở lại chỗ này ở lâu, vung tay lên, mang theo hai người Độc Cô Cửu Tà rời đi. Mãi đến lúc rời đi, Độc Cô Cửu Huyền đều có chút đờ đẫn. Nàng ngơ ngác nhìn Thiên Tội Uyên, trong đầu không ngờ nhớ tới chuyện của Vu Nhai. Thật ra chủ yếu nhất là lúc hắn mắng Độc Cô Chiến Phong. Nữ nhân, hóa ra hắn coi trọng như vậy?

Nếu để cho Dạ Tình, Nghiêm Sương hoặc Nguyệt Lâm Sa biết suy nghĩ của nàng, chắc hẳn sẽ thở dài.

Nữ nhân đáng thương. Đối với gia hỏa kia da mặt dày như vậy, vô sỉ như vậy, sao có thể đưa ra kết luận như vậy được.

- Thế nào, tôn nữ ngoan. Có phải đã thật sự động xuân tâm hay không? Hắc hắc, ta quan sát thấy tiểu tử này tuyệt đối có thể từ Thiên Tội Uyên đi ra. Đến lúc đó gia gia làm chủ cho cháu!

Vẻ mặt Độc Cô Thanh Hải cũng đủ vô lại, cười nói.

- Gia gia, gia gia lại đang nói nhảm gì vậy!

- A, cháu gái của ta không ngờ cũng biết xấu hổ!

Độc Cô Thanh Hải cười ha ha.

- Đúng rồi gia gia, vì sao gia gia không ngăn cản Vu Nhai nhảy xuống Thiên Tội Uyên?

Độc Cô Cửu Huyền đảo mắt, có chút khó chịu nói. Lúc đó có ba người đứng đầu đều có mặt. Bất kể là người nào cũng có năng lực khiến Vu Nhai không nhảy xuống được. Chỉ có điều không có người nào hành động. Nếu như gia chủ đáp ứng yêu cầu của Vu Nhai tất nhiên sẽ không kéo hắn lên. Không biết Độc Cô Chiến Phong nghĩ cái gì. Nhưng Độc Cô Thanh Hải là người có khả năng nhất, cũng là người đứng gần nhất.

- Tại sao phải ngăn cản. Thật ra hắn đã sớm quyết định sẽ nhảy. Nếu như không phải chúng ta tới, sợ rằng còn nhảy nhanh hơn. Cho dù Độc Cô Chiến Phong không xuất hiện, hắn cũng sẽ nhảy!

Độc Cô Thanh Hải trầm giọng nói.

- Đúng vậy, ta sớm phải chú ý thấy. Khi ta ở trước mặt hắn nhắc tới Thiên Tội Uyên, tiểu tử này đã động tâm. Ai, hắn quyết tâm không mang họ Độc Cô!

Độc Cô Cửu Tà có chút buồn bực, kết quả vẫn không khiến Vu Nhai trở về họ Độc Cô. Điều buồn bực nhất chính là, bản thân hắn nói với Vu Nhai về chuyện Thiên Tội Uyên, kết quả là một chuyện tồi tệ xảy ra.

- Đây là một sự kiên trì. Thật ra cũng một loại tâm cường giả!

Độc Cô Thanh Hải thì thào tự nói.

- Đúng rồi gia gia. Một kiếm cuối cùng của Vu Nhai rốt cuộc là gì vậy?

Hai người Độc Cô Cửu Huyền trầm mặc một hồi lâu, đột nhiên nghĩ đến một kiếm cuối cùng của Vu Nhai, vội vàng hỏi. Phải biết rằng, Hoàng Phủ Nhàn đã là Địa Binh Sư đỉnh phong, lại bị hắn chém tới mức máu và thịt mơ hồ, kiếm cũng vỡ.

- Thật ra trong lòng ta, Độc Cô Chiến Phong và gia chủ đều nghi ngờ tiểu tử thối này thật ra là nhị Huyền Binh Giả. Thật ra bên trong cục gạch của hắn vẫn cất giấu một thanh kiếm. Một thanh kiếm đặc biệt lợi hại, đặc biệt đáng sợ!

Sắc mặt Độc Cô Thanh Hải hơi trầm xuống:

- Nếu không, hắn dựa vào cái gì, lại có một kiếm kỹ cường đại như vậy? Nếu không, hắn dựa vào cái gì tiến bộ thần tốc như vậy? Nếu không, hắn dựa vào cái gì có thể siêu cấp khiêu chiến vượt cấp như vậy? Nếu không, gia chủ dựa vào cái gì đáp ứng yêu cầu của hắn? Chỉ có điều không biết vì nguyên nhân gì, tiểu tử này lại giấu thanh kiếm kia sâu như vậy!

Độc Cô Cửu Tà và Độc Cô Cửu Huyền chấn động thật sâu, chợt cảm giác hình như chỉ có loại giải thích như vậy.

- Đương nhiên, cũng mới có thể sau lưng của hắn có một sư phụ siêu cấp. Ở thời điểm tới Độc Cô gia, ngay trong cơ thể hắn ẩn giấu một kiếm ý nghịch thiên!

Độc Cô Thanh Hải còn nói ra một khả năng khác.

- Nói chung, tiểu tử này không đơn gian giống như bề ngoài thoạt nhìn đâu!

Hai người gật đầu. Tất cả đều chỉ có thể chờ Vu Nhai đi ra.

Không nói thêm nữa, Độc Cô Thanh Hải dân theo hai người tới Thần Kiếm Các của Độc Cô gia. Bên trong vẫn có rất nhiều trưởng lão đang đứng. So với trước còn nhiều hơn một chút. Không biết từ lúc nào gia chủ đã trở lại vị trí của hắn. Mà phía dưới đang thảo luận sôi nỏi.

- Hừ, chuyện này gác lại. Chẳng lẽ còn muốn gia chủ thu hồi lại lời hứa sao?

Độc Cô Thanh Hải đi vào quát lớn một tiếng. Bên trong đang thảo luận tất nhiên là vấn đề Vu Nhai không mang họ Độc Cô. Có người nói đây là đại nghịch bất đạo. Có người nói gia chủ làm như vậy không tốt cho lắm. Có người nói Vu Nhai trong tình huống như vậy, không mang họ Độc Cô là chuyện rất bình thường, cũng có rất thói quen và ngạo khí thích hợp với Độc Cô gia, không có bất cứ vấn đề gì.

Đương nhiên, cũng có người thảo luận về vấn đề vợ chồng Độc Cô Chiến Phong. Trong đó bao gồm cả vấn đề giữ bí mật về U Linh Kiếm Các, còn có vấn đề trừng phạt Hoàng Phủ Nhàn. Nói chung, rất hỗn loạn, giống như đang ở ngoài chợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK