- Xin lỗi. Coi như ta chưa có hỏi!
Vu Nhai rất mẫn cảm, nhanh chóng nhận ra tâm tình nàng chấn động. Hắn vội vàng chữa cháy, nói
- Cũng không có gì. Mắt ta quả thực không nhìn thấy. Cái mặt nạ này là món bảo vật, có thể giúp ta nhìn thấy được mọi thứ.
Thủy Tinh cố gắng nở nụ cười. Nụ cười rất gượng gạo. Con người bao giờ cũng phải cố gắng nhìn thẳng vào chỗ thiếu sót của mình. Nàng đã quen với điều này. Chỉ có điều nàng không biết, nụ cười như thế ở trong mắt Vu Nhai lại gượng gạo tới mức nào, thê thảm giống như máu chảy đầm đìa vậy.
Trong lúc nhất thời Vu Nhai cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Hắn tiện tay sờ sờ một chút.
A, hóa ra là cái vòng tay màu trắng này còn ở trong túi quần. Hắn không chút suy nghĩ đưa ra nói:
- Tặng cho nàng!
Thủy Tinh ngẩn người, đưa tay ra, rồi lại thu về, hỏi:
- Tại sao lại muốn đưa cho ta?
- Giữa chiến hữu với nhau, tặng chút đồ cũng cần phải có lý do sao?
Vu Nhai thật sự không biết nên nói cái gì cho phải. Đây chỉ là do hắn tâm huyết dâng trào, cảm thấy lúc này hẳn phải nên an ủi Thủy Tinh một chút. Nhưng hắn căn bản không dự đoán được nàng lại hỏi vậy, chỉ có thể nói loạn.
- Phụt...
Thủy Tinh nhận lấy vòng ánh sáng này, cười một cách thật lòng. Đột nhiên nàng cảm thấy gia hỏa này rất ngây ngô. Nàng nói:
- Vậy ta cũng không khách khí nữa. Hình như cái vòng này là do ngươi chiến đấu hăng hái kịch liệt mới có được. Thật vinh hạnh cho người nào làm chiến hữu của ngươi... A, ngươi bị thương sao?
- A, không có việc gì. Vừa rồi chỉ là mấy tên tiểu tặc mà thôi, có phần động vào vết thương!
- Ta giúp quấn băng giúp ngươi!
Thủy Tinh cũng không để ý, tưởng rằng đó là đám người muốn tới khiêu chiến. Nàng lấy Huyền Binh của nàng ra, chữa trị cho Vu Nhai, sau đó lại giúp hắn băng vết thương một lần nữa. Động tác của nàng không thể nói rõ là ôn nhu tới mức nào, so với lúc hắn vừa bị thương trở về đơn giản là khác một trời một vực.
Thật không biết rốt cuộc lúc trước nàng đã hiểu lầm mình chuyện gì?
Đêm đã khuya, Vu Nhai cùng Thủy Tinh trở lại thôn nhỏ kỳ binh. Sự náo nhiệt đã qua. Lúc này, trong thôn có vẻ yên tĩnh. Vu Nhai từ biệt Thủy Tinh, đi về phía căn nhà nhỏ trong vườn quả.
Thủy Tinh từ phía xa nhìn theo hắn, trong lòng thật ra còn có khúc mắc rất phức tạp không mở ra được.
Hắn quả thực không biết mình là đại tiểu thư nghiệp đoàn võ học. Nhưng trước đó, tại sao hắn ở trong phòng lại phát hiện ra được hành tung của nàng. Theo lý thuyết, hắn không có khả năng làm được điều này.Còn nữa, lần trước khi ở Lạc Tinh Thạch, hắn làm sao lại phát hiện ra mình? Lẽ nào tất cả chỉ là trùng khớp?
Ai, mình lại bị hắn nhìn một lần nữa, còn thiếu chút nữa bị hắn...
Chạm vào chiếc vòng ánh sáng kia, Thủy Tinh đột nhiên phát hiện nàng ngoại trừ phát triển nghiệp đoàn võ học ra, hình như lại có thêm chút phiền não. Đương nhiên, nàng cũng có thêm một mục tiêu... Ép khô võ kỹ của tiểu tử này!
Dứt bỏ phiền não này, Thủy Tinh nghĩ tới mục tiêu này, hình như rất thú vị!
Vu Nhai cũng không biết hắn lại bị nữ nhân theo dõi. Lại có một nữ nhân muốn đào ra bí mật của hắn. Lúc này hắn có phiền não riêng của mình.
Rốt cuộc ai mới là sát thủ đứng phía sau màn sai khiến. Chẳng lẽ là người ở phía sau bức bình phong sao?
Liệp Thủ đứng ở trong kho lúa của tổ Kỳ Binh, nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang đi vào trong vườn quả.
Ngày hôm sau, Vu Nhai cũng không làm giống như lời đã nói với Thủy Tinh đêm qua, làm sáng tỏ mối quan hệ giữa hắn cùng với Dạ Tình với bên ngoài. Loại chuyện này càng xóa càng đen.
Có người, cho dù ngươi giải thích nhiều hơn nữa, hắn cũng sẽ kéo ngươi xuống đến mức chỉ số thông minh ngang với hắn, sau đó đánh bại ngươi.
Nếu Thủy Tinh đã giải được mối khúc mắc này, cũng sẽ không tiếp tục buồn rầu trên phương diện này nữa.
Chỉ có điều, Vu Nhai vẫn bày mưu tính kế, cố gắng hỗ trợ hết mức ngăn cản đám người muốn khiêu chiến này.
Muốn muốn khiêu chiến với mình sao? Có thể. Nhưng phải chờ tới khi thương thế của mình đã tốt.
Muốn khiêu chiến với người trong tổ Kỳ Binh sao? Có thể. Nhưng trước hết phải qua được cửa ải Lữ Nham đã.
Chỉ khi vượt qua được Lữ Nham, mới có khả năng tiến vào khiêu chiến được người trong tổ Kỳ Binh.
Nếu không, không có ý gì. Tổ Kỳ Binh chúng ta địa bàn nhỏ, không chứa được nhiều người như vậy.
Có Lữ Nham trấn ải, nhất thời không ít người lui đi. Sau đó, bên ngoài thôn nhỏ kỳ binh lại lập một lôi đài. Cho dù là người tiến vào cũng chỉ có thể luận bàn ở chỗ này. Thoáng cái, tổ Kỳ Binh trở nên ngăn nắp rõ ràng.
Vài ngày sau, có vài người không kìm chế được, lại bắt đầu gây chuyện. Lữ Nham cũng không phải được làm bằng sắt, không có khả năng trấn thủ lâu như vậy.
Không có cách nào, Vu Nhai lại dùng một chiêu vô sỉ.
Muốn có thể khiêu chiến với mình sao? Dâng lên công pháp hoặc vũ kỹ hữu dụng đối với tổ Kỳ Binh, hắn lập tức xuất chiến. Hơn nữa nếu thắng hắn còn có thể cung cấp miễn phí các loại tin tức về Dạ Tình. Nói thí dụ như những thứ Dạ Tình yêu thích chẳng hạn.
Nếu như không dâng ra loại Giấy thông hành này vậy không còn gì để nói nữa. Các ngươi cứ mơ tưởng được nửa phần tin tức, mạnh mẽ xông vào. Hắc hắc, đến lúc đó ta chỉ cần tùy tiện nói một thứ bị Dạ Tình ghét nhất. Đến lúc đó các ngươi sẽ chờ mà khóc đi.
Từ ngày đó trở đi, tổ Kỳ Binh đã thu đến một đống công pháp vũ kỹ linh tinh. Khoan hãy nói, thật sự có vài thứ có chút hữu dụng đối với chiến kỹ đặc biệt trong tổ Kỳ Binh. Đương nhiên, Vu Nhai cũng không phải lúc nào cũng xuất chiến. Thương thế khá hơn nhiều, làm nóng người một chút cũng không tệ.
Cao thủ chân chính sẽ không buồn chán như thế. Những người tới đều giống như tinh binh, mỗi ngày đánh một chút, tôi luyện chiến kỹ, vô cùng hoà thuận vui vẻ!
Phía sau, Vu Nhai lại ném ra một quả bom. Nếu có người có thể lấy ra được vật phẩm riêng tư của nữ nhân bên cạnh Tiếu Ly, nói không chừng tâm tình mình tốt lên, có thể cung cấp một vài tư liệu về Dạ Tình. Nói thí dụ như số đo ba vòng các loại.
Trong nháy mắt, vị bạn gái của Tiếu Ly không ngừng gặp phiền phức. Thỉnh thoảng bên cạnh lại có đội săn ảnh thường xuyên lui tới.
Hừ hừ, bất kể là Tiếu Ly hay là Dạ Tình, đều muốn hãm hại mình. Bất kể bọn họ là xuất phát từ lòng tốt hay là ác ý, tất cả đều phải phản kích.
Có người nói lúc đó Tiếu Ly tức tới mức thổ huyết. Vết thương trên vai chuyển biến xấu.
Đương nhiên, hai ngày qua Vu Nhai cũng có chút phiền phức. Thủy Tinh tìm tới cửa, hỏi quan hệ giữa hắn cùng Dạ Tình. Sau khi biết gia hỏa này âm hiểm, nàng mắng hắn vô sỉ, nhưng khi rời đi tâm tình lại rất thoải mái.
Tiếp sau Thủy Tinh còn có một người nữa. Tiễn Linh, không biết nữ nhân điên này có phải là đồng tính luyến ái hay không, đối Thủy Tinh cũng có ý nghĩ không an phận.
A, từ sau khi biết hắn tặng Thủy Tinh vòng tay, sắc mặt của nàng khi nhìn hắn thực sự không tốt.