Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người lại nói một đống lời nước đôi, ra lệnh các thuộc hạ chờ ngoài cung điện. Ứng thiếu soái dẫn mấy cao thủ Hùng tướng quân đi vào. Trước khi nhóm Sương trưởng lão, Ứng thiếu soái vào trong có mời Bố Ân Đặc đi cùng. Vậy là cuộc đàmp hán ba chủng tộc mạnh nhất khu vực này đã bắt đầu.

Bên ngoài có nhiều binh sĩ Tinh linh tộc, không sợ đám Thú Đằng tộc làm bậy, thậm chí còn kêu nhiều mỹ nữ Tinh linh tộc đến đưa tặng rượu trái cây. Dĩ nhiên toàn là rượu bình thường.

Các mỹ nữ Tinh linh xuyên toa trong Thú Đằng tộc, mắt đám Thú Đằng tộc nhân dâm dê hận không thể lập tức nhào lên. Các mỹ nữ Tinh linh sợ hãi rụt rè. Đây là giai nhân và quái vật bản hiện thực!

- A, ngươi làm gì?

Cuối cùng có người kiềm không được nhéo một Tinh linh nữ xinh đẹp.

Cha nó, mấy ngày nay bắt mấy trăm Tinh linh mỹ nữ nhưng không thể đụng vào một ngón tay làm Thú Đằng tộc nghẹn gần chết. Mắt thấy thắng lợi ngay trước mắt hỏi sao Thú Đằng tộc nhân nhịn được?

- A! Đám khốn các ngươi!

Có một người hành động tất nhiên sẽ có vô số người bắt chước, Thú Đằng tộc là động vật sống theo bầy. Trong phút chốc cung điện Tinh linh thuần khiết đầy tiếng sói tru, bầy dê kêu be be, tình hình hỗn loạn.

- Dừng tay, đừng quên nơi này là đâu! Các ngươi còn dám làm gì thì giết không tha!

- A?

Các binh sĩ Thú Đằng tộc ngẩng đầu lên, thấy vô số mũi tên chĩa vào mình, các khuôn mặt tức giận. Thú Đằng tộc nhân cười khẩy, nhún vai, không hề sợ hãi ngừng lại.

Các Tinh linh mỹ nữ vội vàng chạy mất, rất là hoảng sợ. Trong tiếng hét chói tai xen lẫn giọng nói một Thú Đằng tộc nhân.

- Giết không tha? Ha ha ha ha ha ha! Đám Tinh linh tộc hèn nhát các ngươi dám giết chúng ta sao? Các ngươi cho rằng vẫn sống trong thời đại viễn cổ? Các ngươi muốn bị diệt tộc?

Một Tinh linh nam lạnh lùng nói:

- Các ngươi làm thử đi, chúng ta dám giết!

- Được thôi, giết đi, chúng ta đứng đây cho các ngươi giết. Nếu các ngươi không muốn cứu mấy trăm tộc nhân thì cứ giết!

Thú Đằng tộc nhân đứng yên tại chỗ, không sợ các mũi tên chĩa hướng mình.

- Giết đi, có giỏi thì cứ giết!

- Như thế nào? Chúng ta chỉ sờ một cái, các ngươi không cho chúng ta sờ thà nhìn mây trăm Tinh linh chết trong tay nhân loại sao? Bên nào nhẹ bên nào nặng, Tinh linh tộc các ngươi không biết phân biệt sao?

- Thì ra Tinh linh tộc là đồ ngu, ha ha ha ha ha ha!

Răng nanh của Thú Đằng tộc dần nhe ra. Đám Thú Đằng tộc nhân đều biết kế hoạch của Ứng thiếu soái, ít nhất là kế hoạch tầng ngoài. Đến một bước này Tinh linh tộc không thỏa hiệp cũng phải thỏa hiệp. Chắc chắn Ứng thiếu soái sẽ chiến thắng trở về!

Khi đó muốn bao nhiêu Tinh linh mỹ nữ cũng có.

Tiếng rống không dứt, các Tinh linh tộc nhân tức hộc máu. Nếu bọn họ giết người tại đây là không thể đàm phán, mấy trăm Tinh linh tộc rơi vào tay 'nhân loại' vĩnh viễn không về được. Đến bây giờ Tinh linh tộc nhân vẫn không nghi ngờ mọi chuyện là âm mưu của Thú Đằng tộc. Muốn bắt giữ mấy trăm Tinh linh tộc mà không lộ ra dấu vết, làm sao có thể?

Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, Tinh linh tộc cảm thấy đây rõ ràng là Thú Đằng tộc thừa dịp nguy nan bắt chẹt, bọn họ sớm biết người đến không tốt lành gì.

Thú Đằng tộc nhân mới nãy nói chuyện tức giận quát:

- Còn không đưa rượu trái cây lên cho chúng ta? Còn nhiều huynh đệ không có rượu!

Các Tinh linh tộc tức run người, đặc biệt là những Tinh linh mỹ nữ, vừa nghĩ đến phải đưa rượu tiếp thì mặt trắng bệch không biết nên làm sao. Không lẽ cứ để mặc cho Thú Đằng tộc nhân sàm sỡ?

Cuối cùng một thủ lĩnh binh sĩ Tinh linh tộc vẫy tay, không tắc tội Thú Đằng tộc nổi buộc lòng phải nhịn.

Mặt Tuyết Đế Nhi ướt đẫm lệ, nếu Vu Nhai không che trước nàng thì đã bị phát hiện. Còn phải nhẫn nhịn sao? Đại nữ vương Tinh linh sắp không chịu nổi nữa.

Mắt Tuyết Đế Nhi long lanh nhìn Vu Nhai.

Vu Nhai chửi thề:

- Nếu không nhịn được thì . . . Đừng nhịn nữa. Nhịn là chờ thời cơ, xem đồng bạn, tộc nhân chịu khổ, trong tình huống này còn nhịn cái con khỉ! Làm thịt nó đi!

Tuyết Đế Nhi ngây người, sửng sốt nhìn Vu Nhai.

Đại nữ vương Tinh linh cứ nghĩ Vu Nhai sẽ khuyên nàng ráng nhịn, dù sao sự việc chưa rõ ràng. Không biết Ứng thiếu soái bàn bạc như thế nào với các trưởng lão Tinh linh tộc, gã sẽ đưa ra điều kiện quá đáng gì?

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Chúng ta chịu khổ không sao nhưng nhìn tộc nhân, người thân chịu khổ thì dù liều mạng cũng phải chiến đấu. Bọn họ là đối tượng nàng phải bảo vệ, không cho phép bị chút tổn thương.

Người đại nữ vương Tinh linh run lên, nàng phát ra ý chí chiến đấu chưa từng có.

Lúc trước Tuyết Đế Nhi nghe nãi nãi nói nhiều lần là phải phấn đấu vì tộc nhân, nàng cũng đặt quyết tâm rất nhiều lần, nhưng đó là quyết tâm trong hòa bình. Đại nữ vương Tinh linh không thật sự có cảm giác chiến đấu vì tộc nhân, bây giờ nàng đã biết cảm giác đó là gì.

Linh lực chậm rãi ngưng kết trong tay đại nữ vương Tinh linh.

Đang lúc Tuyết Đế Nhi chuẩn bị chiến đấu bỗng bị Vu Nhai quát ngăn lại:

- Chờ chút, có người đi ra!

Đại nữ vương Tinh linh thu linh lực về, bản năng liếc cửa đại điện. Không chỉ mình Tuyết Đế Nhi, mọi người cùng nhìn một hướng. Đàm phán kết thúc nhanh như vậy?

Người đi ra đầu tiên là Ứng thiếu soái và thuộc hạ. Thấy biểu tình bình tĩnh của Ứng thiếu soái ẩn chứa đắc ý, có vẻ gã rất vất vả không để lộ ra ngoài. Đi bên cạnh Ứng thiếu soái là Ải Nhân tộc, biểu tình của Bố Ân Đặc lộ rõ ra. Sau lưng hai người là Sương trưởng lão, mặt nàng âm trầm như mây đen tháng chạp, gió tuyết kéo đến. Nhìn là biết tình huống không ổn.

- Sương trưởng lão, xin hãy suy nghĩ kỹ điều kiện của ta. Ta cho cá ngươi hai canh giờ, hy vọng đến lúc đó cho chúng ta câu trả lời. Thật ra ta cũng muốn cho các người nhiều thời gian hơn, nhưng sợ nhân loại sẽ không cho thời gian.

Ứng thiếu soái phất tay kêu Thú Đằng tộc nhân, gã xoay người nói với Sương trưởng lão, thái độ vẫn nho nhã nhưng hơi gay gắt.

Ứng thiếu soái mới nói xong thì một Tinh linh nữ hưng phấn chạy tới, dường như không nghe rõ gã vừa nói gì.

Tinh linh nữ chào Sương trưởng lão:

- Sương trưởng lão!

Sau đó Tinh linh nữ nhìn hướng Ứng thiếu soái, nói:

- Xin ngươi hãy kiềm chế thuộc hạ của mình đi, bọn họ động tay động chân với thiếu nữ Tinh linh tộc chúng ta, còn vênh váo.

Tinh linh nữ là một trong số những Tinh linh ở bên ngoài lãnh địa trò chuyện rất vui với Ứng thiếu soái. Tinh linh nữ cảm thấy nho nhã như Ứng thiếu soái chắc chắn sẽ không để thuộc hạ làm bậy nữa.

- Vênh váo? Động tay động chân? Có chuyện gì? Lang Vưu Lạp, ngươi hãy nói đi!

Lang Vưu Lạp chính là Lang đại nhân lúc Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi lẫn vào Thú Đằng tộc đã gặp, cũng là người mới rồi la lớn nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK