Vận mệnh của Thôn Thiên kiếm linh? Không thể nào, cô nương kiếm linh này nói 'Có thể' hiển nhiên không bao gồm cảm ngộ vận mệnh của nàng.
Lúc này Cổ Đế Long Linh chợt hỏi:
- Vu tiểu tử, có phải mới rồi ngươi đang nghĩ các thiên tài cùng đẳng cấp trên Thần Huyền đại lục đều không tự tin trước những con rối này không?
Vu Nhai chớp mắt, không trả lời.
Cổ Đế Long Linh nhìn ra Vu Nhai thắc mắc, khẽ thở dài:
- Ngươi có còn nhớ ta từng nói hai mươi mấy năm trong Minh Huyễn cổ lâm có một người Độc Cô gia trẻ từng nghi ngờ tồn tại của ta, hù ta nơm nớp lo sợ?
Vu Nhai trợn to mắt, sao hắn quên được? Người Độc Cô gia này chính là Độc Cô Chiến Phong. Cổ Đế Long Linh có ý gì?
- Ngươi nên biết rõ dưới Thiên Tội Uyên thực lực bị áp chế xuống thấp hơn địa binh sư, người dưới địa binh sư sao có thể nghi ngờ sự tồn tại của ta? Lần đầu người Độc Cô gia đó xuống không nghi ngờ gì, nhưng lần thứ hai bắt đầu nghi. Nếu ta không nhìn lầm thì lần thứ hai hắn xuống Thiên Tội Uyên không bị áp chế thực lực chắc cỡ đỉnh thiên binh sư, cảnh giới ngang ngửa với ngươi bây giờ.
Cổ Đế Long Linh khẽ thở dài:
- Ngươi hãy tự hỏi mình nếu như không có Thôn Thiên kiếm linh, với thực lực hiện giờ của ngươi trở về Minh Huyễn cổ lâm thì có phát hiện ra tay không? Sau đó ngẫm lại bây giờ ngươi đã là cực hạn thiên binh sư chưa?
Vu Nhai hé môi, cảm giác bị bồn nước đá đổ ập xuống đất, làm hắn giật nảy mình. Vu Nhai tự hỏi lòng với thực lực bây giờ đi vào Minh Huyễn cổ lâm vẫn không thể nghi ngờ Cổ Đế Long Linh tồn tại.
Tuy Vu Nhai không cam lòng nhưng suy nghĩ này tràn ngập trong óc, người hắn run rẩy.
Lúc Độc Cô Chiến Phong còn là đỉnh thiên binh sư đã mạnh hơn Vu Nhai nhiều.
Căn cơ của Độc Cô Chiến Phong mạnh hơn Vu Nhai, cảm ngộ mạnh hơn hắn. Lúc ấy Độc Cô Chiến Phong cảm ngộ quy tắc lực lượng thành thánh càng nhiều. Nếu bây giờ Vu Nhai đạt đến thánh binh sư, cùng đẳng cấp thì có đánh thắng Độc Cô Chiến Phong nổi không?
Không thể, càng đừng nói là vượt cấp khiêu chiến Độc Cô Chiến Phong.
Vu Nhai siết chặt nắm tay.
Vu Nhai không trả lời câu hỏi của Cổ Đế Long Linh, không binh linh nào quấy rầy hắn. Rõ ràng đã bảo là không chịu đảk ích nữa, nhưng đảk ích liên tục ập đến, vĩnh viễn không thể tự đắc trên đại lục này.
Độc Cô gia là gia tộc số một Thần Huyền đại lục, nội tình làm sao kém được? Thiên tài đỉnh cao nhất của Độc Cô gia rốt cuộc là loại người gì?
Làm thế nào? Làm thế nào? Làm thế nào?
Vu Nhai không ngừng tự hỏi mình, ngơ ngác đứng chính giữa Thí Thần ma điện, không ngừng suy nghĩ. Nếu có thể đi ra ngoài thì Vu Nhai sẽ đi mỗi vùng đất kỳ lạ để cảm ngộ nhiều sự sống địa binh sư hơn, cảm ngộ quy tắc lực lượng gió vân vân. Nhưng bây giờ Vu Nhai không ra được, càng không cam lòng đi ra. Bởi vì lúc Độc Cô Chiến Phong có thực lực cỡ Vu Nhai đã có thể phá bỏ vây khốn.
Thời gian trôi qua, tâm tình Vu Nhai từ từ bình tĩnh lại.
Lúc mới đầu Vu Nhai nôn nóng không nghĩ được gì, nhưng rồi hắn dần bình tĩnh lại. Có lẽ vì Độc Cô Chiến Phong là mục tiêu của Vu Nhai nên hắn khó bình tĩnh, giờ lý trí đã tỉnh táo lại. Vu Nhai suy nghĩ cách đột phá, không nhắc đến phù văn nữa mà là làm sao đột phá quy tắc lực lượng. Chỉ có sát ý thì thiếu nhiều, nhưng phải đột phá cái gì đây?
Vu Nhai tìm kiếm các loại lực lượng của bản thân. Kiếm đạo? Vu Nhai không chạm tới chân lý kiếm đạo được thì làm sao thành thánh?
Rèn? Mặc dù Vu Nhai mở gút mắc cho Khắc Liệt Luân Tư nhưng bây giờ hắn chỉ xem như đoàn tạo sư đỉnh thất giai, cách thánh giai còn xa. Kích đạo? Bỏ qua. Phong đạo? Xung quanh không chút gió.
Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, Đại Địa chi thuẫn, hai thứ này hoàn toàn vô dụng, bây giờ không thể sử dụng. Vu Nhai không có truyền thừa của địa binh sư. Cự long đạo? Cự long có quy tắc lực lượng gì? Hoàn toàn không có manh mối, Vu Nhai chỉ biết cách chiến đấu, tuyệt kỹ bình thường của cự long. Vu Nhai không có ma pháp hay thứ vốn của cự long.
Vậy là chỉ còn lại Thí Thần Ma Nhẫn, nhưng nó đã giúp Vu Nhai sát ý đã thành thánh.
- Không, không đúng. Thí Thần Ma Nhẫn không phải sát đạo, nó chỉ dùng cảm xúc mặt trái ảnh hưởng ta, khiến ta nhập ma rồi dạt đến sát ý thành thánh. Chủ thể của Thí Thần Ma Nhẫn không phải sát đạo mà là . . . Đao đạo!
Mắt Vu Nhai sáng rực lẩm bẩm, sau khi nổi lên suy nghĩ này hắn càng cảm nhận được rõ rệt hơn.
- Ta sử dụng Thí Thần Ma Nhẫn khá nhiều lần, ta hoàn hoàn toàn kế thừa Thí Thần Tuyệt, ta vô cùng rung động vận mệnh của Vu Thuấn. Lúc trước khi ta biến thân Ma Liêm binh linh không ngừng suy nghĩ cách ngăn cản nhất kiếm kinh thiên, Ma Liêm cũng là đao.
- Hình như ta hiểu về đao khá sâu sắc?
Vu Nhai thì thào rồi há hốc mồm. Trong lòng Vu Nhai luôn bản năng cảm thấy kiếm mới là chủ yếu nhất, Thí Thần Ma Nhẫn, Ma Liêm không phải đao truyền thống, cứ thấy nó không đúng truyền thống nên chưa hề suy nghĩ về nó.
Mãi khi Vu Nhai gạt bỏ từng cách đột phá mới chợt nhớ ra.
Nhưng rồi Vu Nhai nhíu mày, tuy hiểu đao sâu sắc nhưng đầu óc Vu Nhai mịt mờ về đao đạo thành thánh.
Óc Vu Nhai lóe tia sáng:
- Đúng rồi, tuy thực lực hiện tại của ta chưa đến trình độ mở gút cho thần binh nhưng tại sao ta không thể biến thân binh linh thần binh trước? Cảm ngộ vận mệnh của thần binh trước? Dù sao không chết người.
Lúc trước Vu Nhai bị nhất kiếm kinh thiên hù sợ, cho rằng có nhất kiếm kinh thiên thì hắn không cách nào mở gút cho các binh linh thần binh nên chưa từng nghĩ đến biến thân thành các thần binh, vào mệnh hồng của chúng. Bây giờ ngẫm lại đúng là sai lầm lớn.
Chuyện này cũng có nguy hiểm, không chừng nhất kiếm kinh thiên trong huyễn ảnh sẽ tiêu diệt ý thức của Vu Nhai, như lúc trước Cổ Đế Long Linh muốn dùng huyễn ảnh giết hắn. Nhưng khi đó thực lực của Vu Nhai khác xa với bây giờ.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Thế thì đầu tiên ta sẽ biến thân thành binh linh gì đây?
Mắt Vu Nhai ngày càng sáng, tin tưởng lại quay về với hắn.
- Cộng với thiên binh sư, Cổ Đế Long Linh, Tinh Linh thần nỗ đều là thần binh . . .
Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, Đại Địa chi thuẫn rất nhanh bị loại, còn lại Cổ Đế Long Linh và Thí Thần Ma Nhẫn. Cổ Đế Long Linh là kiếm đạo, Vu Nhai không chỉ có thể biến thân Cổ Đế Long Linh còn vì tinh huyết của Vua Đế Long tộc nên có khả năng biến thân Vua Đế Long tộc, làm như vậy cảm nhận về Đế Long kiếm càng sâu sắc hơn. Nhưng Đế Long kiếm là kiếm đạo, còn là cự kiếm. Vu Nhai bản năng cảm thấy kiếm đạo của hắn khó mà đến từ Đế Long kiếm, hắn muốn một kiếm đạo càng hoàn mỹ.