Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu tiên dùng binh lực Thú Đằng tộc vây công các tộc để yểm hộ co Cổ Duệ chi dân, tức là che giấu không để nhân loại biết bọn họ nhắm vào bách tộc loạn địa tránh cho nhân loại bình thường nhúng tay vào. Rồi Cổ Duệ chi dân công khai lộ mặt, lợi dụng người bách tộc đã bị tẩy não chiếm quyền khống chế các tộc, buộc bách tộc đầu vào Cổ Duệ chi dân.

Lúc này mệnh lệnh của Thanh Mộc hoàng tử là chấp hành bước thứ hai, hoạt động yểm hộ sắp chấm dứt.

Trên Thú Vương yếu tắc, một tướng quân sư nhân gầm rống với Ứng Đằng tức Ứng thiếu soái ở bên dưới:

- Ứng Đằng, ngươi ăn gan hùm mật gấu, dám ra tay Thú Nhân tộc chúng ta ta? Bây giờ cút ngay, và bồi thường tổn thất cho tộc ta, nếu không thì trong bách tộc loạn địa sẽ không còn Thú Đằng tộc tồn tại!

Sư nhân này có thực lực rất mạnh, rõ ràng là đẳng cấp tướng quân.

Thú Nhân tộc từng là chủng tộc mạnh nhất Thần Huyền đại lục, có lần suýt thống trị Thần Huyền đại lục. Tuy nhiên đầu óc Thú Nhân tộc không thông minh, cuối cùng bị Cổ Ma tộc đánh bại, trở thành phụ thuộc mạnh mẽ cho Cổ Ma tộc.

Rồi đến thời đại Tinh Linh, Thú Nhân tộc trở thành uy hiếp lớn nhất của Tinh Linh tộc. Nhưng đến thời đại nhân loại thì Thú Nhân tộc bi kịch, cùng bách tộc khác chỉ chiếm một địa bàn nho nhỏ trong bách tộc loạn địa, còn đâu uy phong ngày xưa?

Dĩ nhiên hiện giờ trong bách tộc loạn địa Thú Nhân tộc vẫn có cân nặng rất lớn, có thể nói là một trong các chủng tộc mạnh nhất, không như Tinh Linh tộc rơi vào hạng hai. Cổ Duệ chi dân lấy Thú Nhân tộc ra khai đao là vì nhìn trúng lực lượng dày chắc của Thú Nhân tộc, chiếm được Thú Nhân tộc thì hành động tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều.

Ứng thiếu soái cười nói:

- Đúng vậy! Ta muốn ăn gan hùm, mật gấu của các ngươi.

Ứng Đằng tiếp tục bảo:

- Đừng dùng ngôn ngữ nhân loại lung tung, đầu óc như các ngươi sẽ không biết sử dụng mấy thứ này. Cùng một chữ thú nhưng chúng ta thông minh hơn các ngươi nhiều, như là Thú Đằng tộc sớm đầu phục thần, là bọn họ cho ta gan hùm mật gấu.

Tướng quân sư nhân kinh ngạc hỏi:

- Thần gì?

Tướng quân sư nhân không hiểu Ứng thiếu soái nói cái gì.

- Không sai, chính là thần. Nếu không như vậy ta làm sao dám vòng một vòng lớn vây công Thú Nhân tộc các ngươi? Tuy đầu óc bách tộc dốt nát nhưng vẫn rất mạnh, ưm, nếu các ngươi đầu phục thần thì ta nguyện ý rút lại những lời đã nói và xin lỗi các ngươi.

Ứng thiếu soái cố ý nói lòng vòng, giao tiếp với Thú Nhân tộc sẽ thấy tự hào mình thông minh hơn.

Quả nhiên mắt tướng quân sư nhân thành hình nhang muỗi. Chỉ số thông minh của Thú Nhân tộc rất thấp, đả kích bọn họ bằng trí tuệ khiến sĩ khí càng thấp hơn, đây là kết quả Thú Nhân tộc giao tiếp ngàn năm qua tổng kết ra.

Một giọng nam lạnh lùng vang lên trong yếu tắc:

- Thần, các ngươi đầu phục Cổ Duệ chi dân?

Một nam nhân đẹp trai tóc dài màu bạc chậm rãi bước ra, trên người đầy đặc điểm của sói, tai sói, đuôi sói. Nam nhân rất nhỏ bé so với tướng quân sư nhân, nhưng gã còn trẻ đứng chung với tướng quân sư nhân lại có khí thế, khí chất không kém cạnh gì.

Quan trọng nhất là ánh mắt nam nhân đẹp trai chứa trí tuệ cao hơn tướng quân sư nhân nhiều, đặc biệt là mấy ngàn năm qua tiếp xúc với nhiều nhân loại, một vài Thú Nhân tộc giỏi học tập không còn ngốc nghếch nữa.

Đương nhiên tổng thể thì Thú Nhân tộc vẫn thua xa nhân loại, nhưng trong tộc sẽ nổi lên vài thiên chi kiều tử, thậm chí thông minh hơn đa số nhân loại. Bây giờ được công nhận thiên tài số một Thú Nhân tộc chính là Nguyệt Cổ của Ngân Nguyệt lang tộc. Nguyệt Cổ chẳng những tham gia hành động thế giới lữ giả còn nắm bắt nhiều lực lượng cường đại trong đó. Dù là trong thế giới lữ giả thiên tài như mây thì Nguyệt Cổ cũng thuộc hàng nhất.

Trừ biến thái đồ sát hết hạch tâm đoàn đội ra Nguyệt Cổ tự nhận không thua bất cứ ai.

Lúc trước trong thế giới lữ giả có mười đoàn đội, bách tộc chiến đoàn xếp hạng bốn. Nguyệt Cổ là người lãnh đạo 3Pháp Thần Điện chiến đoàn, tức là trong bách tộc loạn địa gã cũng xem như thiên tài số một khá nổi tiếng.

Sẽ không ai coi thường tồn tại như vậy, Nguyệt Cổ từ công hội lữ giả quay về Thú Nhân tộc được Thú Nhân vương hiện nay nhâm mệnh làm người thừa kế, Thú Nhân vương hiện tại không phải người sói mà là sư nhân.

Hết cách, Nguyệt Cổ rất nghịch thiên, Thú Nhân vương hiện tại không cách nào ngăn cản toàn Thú Nhân tộc ủng hộ gã.

Nếu đổi lại lúc khác có lẽ Nguyệt Cổ sẽ không được làm Thú Nhân vương, nhưng hiện tại là thời kỳ phi thường. Trưởng lão Thú Nhân tộc có kiến thức đều biết trong thời đại náo động này muốn Thú Nhân tộc yếu hơn thời đại viễn cổ rất nhiều an toàn thì cần một vị vua cường đại và có trí tuệ. Nguyệt Cổ hoàn hảo trong mọi mặt, khiến nhiều sư nhân rất cảm thán rồi lại không biết làm sao.

Như tướng quân sư nhân bây giờ không thích Nguyệt Cổ đến nhưng vẫn phải đánh tiếng chào hỏi:

- Nguyệt Cổ, ngươi đã đến.

Tướng quân sư nhân không khó chịu đến muốn giết Nguyệt Cổ, chẳng qua gã cảm thán thế lực sư nhân ngày càng yếu, cảm thán thời đại này không tồn tại thiên tài. Không, vốn có thiên tài, đó là hoàng tử của bọn họ.

Nhưng năm mười hai tuổi hoàng tử mất tích đến bây giờ không biết đi đâu.

Có người nghi ngờ là người sói giở trò, nhưng bọn họ không điều tra được manh mối gì. Có các loại chứng cứ chứng minh lang nhân tộc không bắt hoàng tử, cuối cùng chuyện gác sang một bên, bây giờ vẫn không biết tin tức của hoàng tử.

- Nguyệt Cổ?

Ứng thiếu soái biết mặt Nguyệt Cổ, mấy năm trước hai người còn đánh nhau, tiếc rằng Ứng Đằng thua vào tay gã. Lúc này trông thấy Nguyệt Cổ làm Ứng thiếu soái hơi khó chịu.

Nhưng rất nhanh Ứng Đằng cười nói:

- Không uổng là thiên tài trong thú nhân, ngay cả sư nhân đều phải nhường ngôi cho ngươi. Ha, đúng vậy, chúng ta đầu phục Cổ Duệ chi dân. Sau này xin đừng gọi Cổ Duệ chi dân gì đó, xưng hô này rất bất kính với thần, sẽ ảnh hưởng không tốt cho sau này ngươi là một thành viên của thần.

Mặt Nguyệt Cổ không lộ biểu tình, thản nhiên nói:

- Ứng Đằng phải không? Có chút nổi tiếng, nghe nói ngươi bị nhân loại thiên tài phế bỏ. Bây giờ ta thấy thực lực của ngươi phục hồi và tiến bộ nhiều, là Cổ Duệ chi dân giúp đỡ ngươi?

Nguyệt Cổ vẫn không sửa miệng, vẫn gọi Cổ Duệ chi dân, dây là biểu lộ thái độ của gã.

Nghe Nguyệt Cổ nhắc lại chuyện bị phế bỏ làm cơ mặt Ứng thiếu soái co giật, nhưng rất nhanh gã cười nói:

- Nguyệt Cổ, nếu không đổi xưng hô thì thật sự không có lợi cho sau này ngươi tham gia vào thần, đây là khuyến cáo của ta.

Nguyệt Cổ bình tĩnh nói:

- Thú Nhân tộc chúng ta sẽ không đầu vào Cổ Duệ chi dân.

Nếu Nguyệt Cổ muốn quy thuận thì năm xưa khi Cổ Duệ chi dân đến thu mua gã đã nhận lời, các Thú Nhân tộc xung quanh cũng kiên quyết. Tướng quân sư nhân không nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK