Thôn Thiên kiếm linh ngẫm nghĩ, thuyết minh cho Vu Nhai:
- Bất cứ kiếm kỹ nào của ta đều là thánh kỹ trở lên, nhất thức hay nhị thức đều như thế. Lúc trước dạy hai chiêu cho ngươi vì nó không quá bá đạo, không đến mức hút sạch sức lực của ngươi. Thôn Thiên Nghịch Không thức này đã vào hàng bá đạo, nếu không phải ngươi đến thiên binh sư cửu đoạn, tu luyện Thôn Thiên Huyền thân quyết thì ta tuyệt đối sẽ không dạy cho trước khi ngươi vào thánh giai.
Như Vu Nhai suy nghĩ, kiếm kỹ của Thôn Thiên kiếm toàn là đại chiêu, thánh kỹ không phải đại chiêu thì là cái gì?
Vu Nhai gật gù, hắn không rảnh đáp lời Thôn Thiên kiếm linh. Vu Nhai đòi Thôn Thiên kiếm linh dạy đại chiêu vì để phòng ngừa có vài hủ đoạn liều mạng, bây giờ chưa đến lúc cần dùng Thôn Thiên Nghịch Không thức. Đương nhiên thời gian đó cũng không còn xa.
Vu Nhai lấy ra hồi khí dược vật công hiệu mạnh Tư Mã Tường đưa cho, đợi chút nữa sẽ dùng.
Đúng vậy, chỉ là hồi khí dược, không phải loại dược tăng trưởng huyền khí. Thánh nguyên đan cũng có công năn hồi khí, nhưng nó trực tiếp nâng ngươi lên thánh giai. Vẫn câu cũ, không đến đường cùng Vu Nhai sẽ không dễ dàng vào thánh binh sư.
Bảy long thương kéo dài mấy giây nhưng rất nhanh Hắc Nguyệt kỵ sĩ tập hợp lại, dù sao long thương chỉ biến to chứ không có sức sát thương gì, chỉ gây khó khăn cho bọn họ.
Vẫn là Hắc Đạt Tư dẫn đầu Hắc Nguyệt kỵ sĩ xông lên, lúc này Vu Nhai quát to:
- Long văn trận, mở!
Vu Nhai không quên long văn trận lúc trước hắn bày ra là để cho đám người Dạ Tình, Dạ a di rời khỏi không gian bị phong tỏa. Sau khi Tiểu Hắc cứu đám Dạ Tình, Dạ a di rời đi, Vu Nhai định bụng nhanh chóng hoàn thành để không lãng phí, sử dụng long văn trận, không ngờ lúc này cần dùng nó.
- Cái gì?
Hắc Đạt Tư tức giận xông lên chợt thấy phù văn bay đầy trước mắt, đó không phải loại phù văn bình thường. Các Hắc Nguyệt kỵ sĩ một lần nữa bị đụng choáng váng, vẫn không bị thương nhưng rất buồn bực.
Sao nhân loại bình thường này khó gặm đến thế? Hắc Đạt Tư cứ có cảm giác buồn nôn như nuốt sâu bọ, quan trọng nhất là phải bắt chặt thời gian.
Trong đầu Hắc Đạt Tư lại vang giọng của lão nhân đại quản sự:
- Ừm! Không ngờ hắn biết cả phù văn Đế Long tộc đã bị diệt tộc. Nhân loại bình thường này đúng là hơi thú vị, nhưng tất cả chỉ là trò vặt trước Thần Duệ chi tộc ta đây. Dùng bạo lực phá mở đi.
- Tuân lệnh! Đại quản sự.
Hắc Đạt Tư lại trùng kích. Long văn trận này quá đơn giản, không lâu sau đã bị các Hắc Nguyệt kỵ sĩ phá vỡ.
Mặt Hắc Đạt Tư dữ tợn hơn:
- Bây giờ ta chờ xem ngươi còn có chiêu gì? Ta sẽ giết ngươi trong vòng ba phút, giờ chưa qua một phút, chỉ mất một phút là giải quyết ngươi.
- Thôn Thiên Nghịch Không thức!
Sau khi long văn trận bị phá trước mặt Vu Nhai chỉ còn lại Đại Địa chi thuẫn, còn có Thủy Tinh đứng sau lưng hắn liên tục phát ra ma pháp quang hệ. Nhưng hiệu quả không lớn, tốc độ của Hắc Nguyệt kỵ sĩ, Hắc Đạt Tư quá nhanh, khoảng cách rất gần, nhờ có hắc chú chúc phúc nên càng mạnh hơn.
Ma pháp sư chỉ giỏi khi khoảng cách hai bên xa, tuy Thủy Tinh tu luyện huyền khí nhưng cơ bản vẫn dùng chiêu của ma pháp sư.
Vu Nhai bất chấp nghĩ nhiều, hắn đánh ra chiêu thức vừa học được. Nếu có thể tiêu diệt hết là tuyệt nhất, cùng lắm giết một, hai Hắc Nguyệt kỵ sĩ. Dù thực lực Vu Nhai giảm xuống nhưng nhờ thân pháp vẫn chống cự được.
- Lại là cái quỷ gì?
Không gian toeng không gian bị phong tỏa bắt đầu vặn vẹo, mấp máy theo kiếm quang của Vu Nhai. Như cái tên của kiếm kỹ này, nghịch không chính là nghịch loạn không gian. Ánh sáng bạc không ngừng tỏa sáng, một luồng sáng bạc bay ra là không gian sẽ nứt một cái khe, bị cắt túng không chết cũng trọng thương. Nghịch loạn không gian tuyệt đối là thủ đoạn, lực lượng thánh giai.
Tiếng hét thảm bắt đầu ngân nga:
- A a a!!!
Lại có Hắc Nguyệt kỵ sĩ chết đi. Hắc Đạt Tư liên tục dùng thần lực bản mệnh chống đỡ, dù vậy gã vẫn bị cắt chảy máu, làm gã chửi tục.
Trong khi Vu Nhai nhìn các Hắc Nguyệt kỵ sĩ bị nghiền nát, kinh thán Thôn Thiên Nghịch Không thức khủng bố, kinh khủng hơn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Chiến thắng sắp đến chợt có giọng nói vang lên trong không gian:
- Lực lượng nghịch loạn không gian, nhát kiếm thật đáng sợ. Nhưng không gian này do ta tạo ra, ổn định lại!
Là giọng của lão nhân đại quản sự.
Lão nhân đại quản sự không kiềm nén được nữa, tự mình ra tay, lão còn lên tiếng.
Trong phút chốc không gian nghịch loạn bị đánh tan, dù vậy lại có mười Hắc Nguyệt kỵ sĩ chết đi, số người còn lại chưa đến hàng chục. Chỉ trong khoảnh khắc đã chết mười cao thủ tương đương với thiên binh sư cửu đoạn.
Lão nhân đại quản sự lại lên tiếng:
- Hắc Đạt Tư, giết hắn. Ta cảm giác được cách không gian bị phong tỏa của ta không xa có dao động khác tham gia, thời gian ngày càng gấp.
Giọng nói không vang trong đầu Hắc Nguyệt kỵ sĩ, Hắc Đạt Tư mà là bên ngoài, Vu Nhai cũng nghe thấy.
Hắc Đạt Tư lại rống to:
- Tuân lệnh!
Hắc Đạt Tư định xông lên tiếp.
1 nhìn chằm chằm bầu trời, trong mắt tràn ngập thù hận, quyết tuyệt. Nếu không tại lão nhân đại quản sự thì mọi chuyện sẽ không xảy ra, nhưng Vu Nhai biết đối phương cường đại, biết hiện tại không thể chống đối lại lão. Vu Nhai phải nhịn, nhịn, nhịn.
Vu Nhai cố gắng bỏ qua lão nhân đại quản sự, vượt ải khó khăn trước mắt rồi tính, nếu chết thì không còn lại gì.
Vu Nhai hùng hổ nói:
- Mau lên, nhanh hơn nữa. Tổ cha nó, lần sau nhất định phải đòi Tư Mã lão khoe mẽ mấy viên hồi khí đan mạnh hơn nữa.
Tuy chớp mắt đã phục hồi hai phần huyền khí nhưng Vu Nhai cảm thấy chưa đủ dùng.
Làm sao đây?
Trong đầu Vu Nhai vận chuyển nhanh nghĩ cách ứng đối tình huống trước mặt, tay giơv kiếm lên.
Vào lúc cực kỳ căng thẳng này, Thủy Tinh đứng sau lưng Vu Nhai mở miệng nói:
- Định!
Chỉ một chữ nhưng có ma lực vô hạn. Vu Nhai bản năng muốn quay đầu lại nhưng sau lưng vang lên thanh âm:
- Vu Nhai đừng quay lại, nếu không ngơi cũng sẽ bị đông lại, hiện tại nhanh chóng giết bọn họ!
Vu Nhai phản ứng siêu nhanh, tạm gác thắc mắc Thủy Tinh dùng kỹ năng gì sang một bên, dù sao nàng là huyền binh ma pháp sư, hắn không hiểu nàng dùng kỹ năng gì. Vu Nhai cứ thấy có gì đó là lạ.
Không có thời gian nghĩ nhiều, Vu Nhai một tay cầm Đại Địa chi thuẫn, tay kia nắm Thôn Thiên kiếm xông ra ngoài. Cổ Duệ chi dân trước mắt Vu Nhai như bị Thủy Tinh đóng đinh tại chỗ, không nhúc nhích.
Hắc Nguyệt kỵ sĩ, Hắc Đạt Tư đều đông lại, bọn họ trợn to mắt như trông thấy thứ gì khó tin.
- Giết!
Vu Nhai không khách sáo với bọn họ, Thôn Thiên kiếm chặt đầu Hắc Đạt Tư xuống, rồi giơ Đại Địa chi thuẫn lên đập xuống. Hai lần, ba lần, đám Hắc Nguyệt kỵ sĩ thành thịt nát, mất đầu.
Vu Nhai ngây người, Hắc Đạt Tư cực kỳ kiêu căng chết dễ như vậy?