Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đài rèn của Vu Nhai sụp đổ, ánh lửa tung tóe trong cung điện trung tâm Tinh Linh tộc, xung quanh quảng trường không có chất dẫn cháy nên một lúc sau lửa tự tắt. Lửa này có thể rèn huyền binh lục giai nên sức lửa rất mạnh, đốt khét nguyên quảng trường Tinh Linh tộc.

Tinh Linh tộc là chủng tộc thích đẹp, thích sạch sẽ nên càng có ác cảm với Bố Ân Đặc mãnh liệt đến muốn xé xách gã ra. Bọn họ nghe rõ lời Bố Ân Đặc chống chế. Gian dối? Nhiều con mắt đang nhìn, Vu Nhai gian lận được sao?

Vu Nhai còn một tay cầm huyền hoàng kim tinh kiếm lục giai, tay kia cầm Thâm Hải Huyền Tinh Chuy. Vu Nhai nheo mắt nhìn Bố Ân Đặc chằm chằm.

Bố Lôi thở dài, mang theo các thuộc hạ tụ tập sau lưng Bố Ân Đặc. Dù Bố Ân Đặc như thế nào thì bọn họ là thuộc hạ của gã.

Bố Lôi lo lắng nhìn Bố Ân Đặc, sợ là con đường rèn sau này của gã sẽ rất khó khăn. Bố Lôi nhìn nhân loại, gã không biết có phải nhân loại này cố ý không ngăn cản?

Nếu Bố Ân Đặc nhận thua cùng lắm là bị Ải Nhân tộc cười nhạo, nhưng giờ gã làm chuyện này không chỉ bị Ải Nhân tộc cười chê. Bây giờ phải cố gắng bù đắp, chỉ khống nhân loại trước mắt gian lận.

Bố Lôi cảm giác Bố Ân Đặc không làm sai, nhưng muốn vu oan cũng phải nhìn nơi chốn.

Bố Ân Đặc không chịu nổi ánh mắt của mọi người, quê quá hóa giận rống to:

- Nhìn cái gì? Một đoàn tạo sư gian dối, hắn không xứng tiếp tục rèn, ta đạp đổ đài rèn của hắn thì sao?

Bố Ân Đặc cắn chặt Vu Nhai gian lận.

Vu Nhai bình tĩnh nói:

- Con mắt nào của ngươi thấy ta gian dối?

- Hai mắt của lão tử đều thấy!

Giọng Vu Nhai vẫn lạnh nhạt nói:

- Chứng cứ?

Ánh mắt các Tinh Linh tộc như đang nói: Chứng cứ.

- Chứng cứ? Lão tử là thiên tài rèn của Ải Nhân tộc, lão vào trong nhân loại các ngươi cũng là đoàn tọa đại sư. Lão tử nói ngươi gian dối thì chính là gian dối, ai dám chất vấn?

Bố Ân Đặc phát huy phong cách cãi bướng của mình:

- Lời lão tử nói chính là chứng cứ!

Không ai nói chuyện. Vu Nhai im lặng, các Tinh Linh tộc nhân im lặng, yên lặng nhìn Bố Ân Đặc chằm chằm.

Bố Ân Đặc không chịu nổi những ánh mắt đó, cuồng kêu lên:

- Tinh Linh tộc các ngươi dám chất vấn ta sao?

Vu Nhai nhún vai, cao giọng quát:

- Tất nhiên là Tinh Linh tộc không dám. Nói thật là nhân loại nho nhỏ như ta đây cũng không dám chất vấn ngươi. Tuy nhiên lúc trước là ai nói Ải Nhân tộc cùng nhân loại có quan hệ lằng nhằng, tức là Ải Nhân tộc khá thân với nhân loại, là bằng hữu. Ta nghĩ nếu có thể thì ta sẽ mời một vài nhân loại thậm chí là đoàn tạo đại sư trong Ải Nhân tộc đi tới chỗ ngươi so tài rèn với ngươi. Ta vẫn sẽ gian dối như vậy, khi đó xin ngươi hãy tiếp tục đạp đổ đài rèn của ta.

Vu Nhai lại dùng chiêu 'nói thầm' lớn giọng:

- Nghe nói dù Ải Nhân tộc nóng tính nhưng nhân cách không tệ, xem ra là đồn bậy. Lần sau trở về Huyền Binh đế quốc phải tuyên truyền vớitoàn quốc nhân phẩm thấp kém của Ải Nhân tộc, đặc biệt là Kim Chuy bộ lạc.

- Nhân loại, ngươi dám . . .

Thật ra sau khi xúc động qua đi Bố Ân Đặc hơi hối hận, giờ nghe Vu Nhai nói lời này gã càng hoảng.

- Không lẽ ngươi không chỉ muốn đạp đổ đài rèn của ta mà còn muốn giết ta? Đây là diệt khẩu trong truyền thuyết sao? Chẳng lẽ Ải Nhân tộc ngay thẳng, thành thật cũng biết dùng chiêu này? Làm sao đây? Làm sao đây? Ta phải chết tại đây sao?

Miệng Vu Nhai sốt ruột nói nhưng biểu tình thì bình thản, ai thông minh đều nhìn ra hắn đang trào phúng Bố Ân Đặc.

Bố Ân Đặc không biết nên nói cái gì:

- Nhân loại, ngươi . . .

Khắc Liệt Luân Tư ở trong Thần Huyền Khí Điển cười lạnh. Qua mấy trăm năm Kim Chuy bộ lạc vẫn không sửa tính tình, nhưng Ải Nhân tộc đúng là chỉ là người lùn, học dối trá như nhân loại? Bọn họ đối phó với Khắc Liệt Luân Tư còn dùng thủ đoạn được, nhưng với nhân loại, đặc biệt là Vu tiểu tử chính là tự rước nhục. Một vạn Bố Ân Đặc cũng không nói lại Vu Nhai.

Vu Nhai tiếp tục 'nói thầm':

- Không được, dù phải liều mạng ta cũng quyết quay về lãnh thổ nhân loại tuyên tuyền chuyện Kim Chuy bộ lạc cho toàn Huyền Binh đế quốc biết. Không nói đến khiến Kim Chuy bộ lạc nửa bước khó đi trong Huyền Binh đế quốc nhưng ít nhất giảm số lượng công việc rèn của bọn họ xuống một nửa.

Vu Nhai tiếp tục bảo:

- Nói sao thì ta đường đường là hạ phẩm tướng quân của Huyền Binh đế quốc!

Không chỉ Bố Ân Đặc, ngay cả Bố Lôi cũng biến sắc mặt. Hạ phẩm tướng quân? Hắn là hạ phẩm tướng quân của nhân loại?

bách tộc loạn địa không biết rõ về quan chức trong nhân loại nhưng người trấn áp mỗi yếu tắc bách tộc loạn địa đều là tướng quân, ai nấy bộ dạng rất oách. Nếu nhân loại này cũng là tướng quân thì lời hắn nói rất nặng ký, thậm chí hắn mang binh giết đến Kim Chuy bộ lạc.

Bọn họ không biết chức hạ phẩm tướng quân của nhân loại không có cân nặng trong nhân loại, càng không biết hắn chưa được sắc phong, dù có cũng không thể tùy tiện điều động quân đội.

Mấy chục Ải Nhân tộc liếc nhau, sát khí bắn ra từ ánh mắt. Các Ải Nhân tộc biết rõ nếu để thế giới nhân loại biết nhân phẩm của Bố Ân Đặc Kim Chuy bộ lạc thấp kém thế này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì. Không cần nhân loại làm khó dễ, chỉ cần ảnh hưởng ích lợi của những người trong Kim Chuy bộ lạc thì chắc chắn Bố Ân Đặc sẽ bị hy sinh, bọn họ là thuộc hạ của gã cũng chôn cùng.

Nếu nhân loại này chỉ là nhân loại bình thường thì không sao, nhưng hắn là tướng quân, còn là tướng quân có thực lực rèn.

Bây giờ các Ải Nhân tộc đã nhận ra nếu nhân loại này còn sống thì chuyện Bố Ân Đặc tố cáo hắn gian dối không thể nào thành công.

Như nhân loại này nói, bây giờ Bố Ân Đặc vu oan hắn cũng được, Tinh Linh tộc không cách nào nói gì. Nhưng nếu nhân loại rời đi là có thể dùng kỹ năng rèn hầu như nghịch thiên trắng án, mới rồi Bố Ân Đặc xúc động là đồ ngu.

Giết, phải giết nhân loại này, chỉ có người chết mới không lật bàn được.

Vu Nhai như không cảm giác đến sát khí từ đám người Bố Ân Đặc, tiếp tục 'nhỏ giọng' nói:

- May mắn nơi này là Tinh Linh tộc, mấy Ải Nhân tộc không thể diệt khẩu ta, có thể tiếp tục tìm cách. Nhưng ta không thể mãi mãi ở trong Tinh Linh tộc, ta sẽ có ngày về. Chắc chắn bọn họ sẽ phá hỏng đường về nhà của ta, làm sao đây?

Bố Ân Đặc nghe rõ Vu Nhai 'nói thầm', sát khí biến mất.

Bố Ân Đặc đưa ra điều kiện có vẻ không tồi:

- Nhân loại, nếu ngươi sợ thì ta có cách tốt giải quyết giúp ngươi, ví dụ viết điều khoản quyết đấu, thừa nhận ngươi gian dối là có thể an toàn trở về địa bàn nhân loại. Được nhiên không thể thiếu ba món thua ta.

Lần này không chỉ là Tinh Linh tộc, ánh mắt Thú Đằng tộc nhân nhìn Bố Ân Đặc cũng là lạ.

Cha nó, lần đầu tiên gặp Ải Nhân tộc vô sỉ như vậy, thì ra đây là Kim Chuy bộ lạc. Chết tiệt, sau này óc hợp tác với bọn họ phải cẩn thận hơn chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK