Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Phủ Nhàn cười to bảo:

- Ngươi đang tìm cách đúng không? Cứ nghĩ đi, suy nghĩ thật nhiều vào, ta chờ xem ngươi nghĩ ra được cách gì. Có lẽ ngươi còn chỗ dựa, tử tôn kim bào sao? Ha ha ha ha ha ha! Chỉ bằng vào ngươi? Dù ngươi có là gia chủ cũng phải chịu chết!

Thanh niên Độc Cô gia so đấu, chém giết lẫn nhau chỉ cần hợp quy định thì sẽ không bị kết tội. Nguên Độc Cô gia mặt ngoài là gia tộc hỗn loạn nhưng ở vài mặt cực kỳ nghiêm khắc.

Hoàng Phủ Nhàn tiếp tục bảo:

- Vu Nhai kim bào, thật oai phong. Tiếc rằng ngươi là kim bào khác họ, không đọc quy tắc Độc Cô gia. Kiếp sau nếu ngươi đầu thai vào Độc Cô gia phải nhớ học tập cho kỹ, đồ tiện chủng mất dạy!

Hoàng Phủ Nhàn tính kế Vu Nhai, nàng tính toán hắn tự hào là kim bào, có thể thoải mái làm gì thì làm trong Độc Cô gia. Lúc trước Vu Nhai cưỡi Tiểu Thúy bão táp xẹt qua không nhìn kiếm hoàn hùng quan nào chính là hành động càn rỡ.

Đây gọi là nhà quê, nhà giàu mới nổi.

Vu Nhai không quan tâm Hoàng Phủ Nhàn mỉa mai, uy hiếp:

- Nếu đây là đại nghĩa mà ngươi nói thì . . . Không có ích gì với ta.

Vu Nhai đồng tình nhìn Hoàng Phủ Nhàn, nói:

- Thứ nhất, ta chỉ lấy về thứ của mình, không phải cướp, nói cướp thì kẻ đó là các ngươi mới đúng. Ta được hạng nhất trong thánh hội thần chi binh sĩ Huyền Thần điện lần này, có một giải thưởng chính là trọng bảo. Trọng bảo này bị các ngươi dùng thủ đoạn cướp đi, ta chỉ lấy về.

Vu Nhai dứt lời, Hoàng Phủ Nhàn hoàn toàn biến sắc mặt.

Đúng là Tuyết trưởng lão lén cho Hoàng Phủ Nhàn trọng bảo, không có bất cứ người nào chứng minh. Nếu Tuyết trưởng lão có chối thì Hoàng Phủ Nhàn đành ngậm bồ hòn, và Vu Nhai đúng là được đệ nhất thánh hội, cũng được Huyền Thần điện thưởng cho một trọng bảo.

Huyền Thần điện công khai nói thưởng cho Vu Nhai, dù Tuyết trưởng lão có buồn bực, khó chịu đến mấy cũng không thể phủ quyết.

Tức là Hoàng Phủ Nhàn âm thầm giao dịch với Tuyết trưởng lão sẽ bị phủ nhận.

- Thứ hai, liên hợp với người ngoài? Ta liên hợp với người ngoài bao giờ? Ngươi đang nói đến Tư Mã tiền bối? Gần đây Thanh hải lão già bị bệnh cảm nặng, ta mời dược sư cung đình Tư Mã Tường đại nhân đến khám bệnh cho người, đây cũng xem như liên hợp với người ngoài?

Đúng vậy, Hoàng Phủ Nhàn nói Vu Nhai liên hợp với người ngoài là Tư Mã Tường ngồi trên khưu phong thú. Không cần biết lúc đó Tư Mã Tường có giúp Vu Nhai hay không, chỉ bằng vào thân phận người ngoài xông vào khu vực đệ nhị kiếm hoàn là có thể chụp mũ hắn liên hợp với người ngoài.

Nhưng Vu Nhai đột nhiên báo tên Tư Mã Tường khiến Hoàng Phủ Nhàn lại biến sắc mặt, từ xanh thành tím. Hoàng Phủ Nhàn lớn lên trong đế đô, nàng còn là hoàng tộc, dù chưa từng gặp mặt nhưng có nghe tiếng Tư Mã Tường. Không, thật ra Hoàng Phủ Nhàn có gặp Tư Mã Tường vài lần.

Nhưng . . . Tại sao Tư Mã đại sư đi cùng Vu Nhai?

Tư Mã Tường tỉnh dậy ra khỏi gian nhà, ngáp hỏi:

- Vu tiểu tử, ngươi kêu ta làm gì?

Tư Mã Tường xuất hiện làm tim Hoàng Phủ Nhàn lạnh băng, đúng là Tư Mã đại sư!

Vu Nhai nói:

- Không, dang nói ta mời Tư Mã tiền bối đến xem bệnh cho Thanh Hải lão gia.

Vu Nhai cười gian nói:

- A! Không chỉ Thanh Hải lão gia, hình như gia chủ, các chủ các đại kiếm các đều bị vài căn bệnh ẩn cần nhờ Tư Mã tiền bối xem giúp, điều dưỡng.

Vu Nhai nói xạo không chớp mắt, hắn tin Tư Mã Tường sẽ phối hợp.

Đương nhiên kết quả phối hợp là Tư Mã Tường thật sự xem bệnh cho những người này. Dù không bị bệnh gì nhưng được một vị luyện dược đại sư nhìn xem huyền khí trong huyền khí có cần dược vật gì điều dưỡng không, có thể biến mạnh hơn càng tốt. Người như Tư Mã Tường dù đến đâu đều được mở rộng cửa hoan nghênh, trong Độc Cô gia cũng vậy.

Nếu phải xem bệnh là chuyện của Tư Mã Tường, không liên quan gì Vu Nhai.

Trên một tòa kiếm phong, Độc Cô Thanh Hải hắt xì:

- Hắt xì ì!!!

Độc Cô Thanh Hải lấy làm lạ ngẩng đầu lên, là tại gió quá lớn sao?

Trong mây mù, trên một tòa kiếm phong khác, một thanh âm biến thành sợi chỉ vang vọng, trong trẻo nhưng không lớn tiếng:

- Lão già, ngươi không chịu già cũng không được, sắp đến lúc xuống lỗ rồi?

- Chắc chắn trễ hơn ngươi, lão bất tử nhà ngươi không nghiên cứu phù văn đi, nói vớ vẩn cái gì?

- Nghiên cứu phù văn con khỉ! Đế Long tộc không có bất cứ manh mối gì, tiểu tử họ Vu cho mấy thứ này đã bị ta nghiên cứu hết từ khuya. Chết tiệt, cứ cảm thấy không đầy đủ.

Người lên tiếng là lão già Mê Thành. Hai lão già này là kẻ thù không đội trời chung, gặp nhau liền cãi lộn không dứt. Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải đặc biệt gây gổ nhiều lần về chuyện Vu Nhai.

Độc Cô Thanh Hải không quên móc mỉa lão già Mê Thành:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi còn dám nói ra? Có ai làm sư phụ mà đi nhờ ngược lại đệ tử?

Độc Cô Thanh Hải khẽ kêu, một con chim sẻ trắng tinh bay đến trước mặt lão. Độc Cô Thanh Hải tùy tay chộp nó, lấy lá thư ra liếc sơ.

Độc Cô Thanh Hải quát to:

- Tổ cha nó, tiểu tử này là biếnthái sao?

- Lão già, tiểu tử này là tiểu tử nào? Ai gửi thư cho ngươi?

- Đương nhiên là thư của tiểu tôn nữ thân yêu nhà ta. Trong thư viết Vu tiểu tử tham gia thánh hội Huyền Thần điện, liên tục cảm ngộ địa binh sư, không đến nửa tháng từ sơ đoạn địa binh sư thăng lên ngũ đoạn. Đây không phải biến thái thì là gì?

Độc Cô Thanh Hải giậm chân ném lá thư cho lão già Mê Thành ở tòa núi khác.

- Ngươi tự xem đi.

- Cái . . . Này . . . Là . . . Chết tiệt, tiểu tử này tại sao không có thiên phú phù văn như vậy?

Lão già Mê Thành đọc thư xong rất là giật mình, tức giận nói:

- Không đúng, không phải tiểu tử này không có thiên phú phù văn mà là hắn không chăm chú học!

- Ai bảo hắn không chăm chú? Lần trước tôn nữ của ta viết . . . A, ha ha ha ha ha ha! Không, không có gì.

Độc Cô Thanh Hải nói lỡ miệng vội đánh trống lảng. Độc Cô Cửu Huyền gửi hai lá thư cho Độc Cô Thanh Hải, toàn nói về chuyện Vu Nhai. Mới rồi Độc Cô Thanh Hải nhận phong thư thứ hai, ngay khi thánh hội kết thúc Độc Cô Cửu Huyền đã gửi đi. Tức là lúc các kỵ sĩ dự bị rời khỏi đấu trường hoàng gia trở về Huyền Thần điện, trước điển lễ trao giao Độc Cô Cửu Huyền đã viết thư, chủ yếu ghi lại các biểu hiện của Vu Nhai trong thánh hội.

Phong thứ thư nhất là buổi tối Độc Cô Cửu Huyền mới đến đế đô, ngày Kiếm vực hành tỉnh tới, thánh hội chính thức vén màn. Độc Cô Cửu Huyền báo cho Độc Cô Thanh Hải biết tin nàng nghe được, ví dụ như Vu Nhai đối phó ma pháp sư cường đại nhất.

Nói thật là Độc Cô Cửu Huyền rất muốn gia gia thu Vu Nhai làm đồ đệ nên mới liên tục gửi thư. Khi Độc Cô Cửu Huyền đi đế đô thì Độc Cô Thanh Hải có dặn nàng phải chú ý Vu Nhai nhiều hơn, thường xuyên gửi thư cho lão.

Nếu không tại lão già Mê Thành chết tiệt thì Độc Cô Thanh Hải sớm bắt đệ tử đắc ý này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK