Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt Tuyết Đế Nhi trợn trắng thầm nghĩ:

- Tên này chẳng những gạt người, uy hiếp, giết người, vô sỉ, thay đổi thât thường. Lúc trước vừa uy hiếp muốn giết nãi nãi, bắt mình về làm gì đó, bây giờ tự nhận là người tốt, hừ!

- Thứ người không quan tâm đồng bạn đúng là chẳng phải con người!

Đại nữ vương Tinh linh đã quên Vu Nhai có nói hắn lẻn vào Tinh linh tộc là vì cứu đồng bạn của mình. Tóm lại ở trong mắt Tuyết Đế Nhi thì Vu Nhai chính là siêu ác ma đáng giết, không chỗ tốt.

Không biết qua bao lâu, Tuyết Đế Nhi nói:

- Nơi này không phải lãnh địa Tinh linh tộc, ta chưa từng ra khỏi Tinh linh tộc.

Đại nữ vương Tinh linh vốn không muốn nói chuyện với Vu Nhai, khi đã ra khỏi lãnh địa Tinh linh tộc vẫn không nhắc nhở hắn. Tuyết Đế Nhi không nhắc Vu Nhai nhưng cũng không tiếp tục chỉ đường cho hắn được, thế là cái tên này đánh mông nàng. Tuyết Đế Nhi phản xạ giải thích.

Mông Tuyết Đế Nhi rất đau, nàng nghĩ đến vận mệnh bi thảm tiếp theo, nghĩ Tinh linh tộc sẽ gặp tai họa lớn thì không thấy mông đau mà chỉ cảm giác mình rất vô dụng, không thể giết được ác ma.

- Được rồi, là ta đánh sai. Nhưng lần sau có gì thay đổi nàng nhớ nói với ta, nếu không ta vẫn sẽ tiếp tục đánh.

Miệng Vu Nhai xin lỗi nhưng bộ dáng không hề hối lỗi.

Vu Nhai nhìn quanh quất, phán đoán cự ly có vẻ không sai đường. Vu Nhai không quan tâm đại nữ vương Tinh linh uất ức, tăng tốc độ chạy đi. Có chuyện gì rời xa Tinh linh tộc rồi tính, ít nhất tìm chỗ bí ẩn không để Tinh linh tộc tìm thấy.

Rất nhanh Vu Nhai tìm ra con đường quen thuộc. Vu Nhai là ám hành giả, hắn đi qua đâu một lần là nhớ kỹ, dù không nhớ thì còn các binh linh. Vu Nhai xác nhận chỗ này đúng là ra khỏi lãnh địa Tinh linh tộc, hắn tìm nơi bí ẩn. Rất nhanh Vu Nhai tìm một cửa hang cỡ trung trong ngọn núi nhỏ, hắn chui vào trong.

- Ngươi muốn làm cái gì?

Sau khi vào hang Vu Nhai ném đại nữ vương Tinh linh xuống đất, xé rách váy của Tuyết Đế Nhi, có thể tưởng tượng chuyện sắp xảy ra. Đầu óc đại nữ vương đã rối bời thấy hành động của Vu Nhai thì nhớ đến truyền truyền đáng sợ. Đại nữ vương Tinh linh muốn tự sát, nhưng Vu Nhai vi phòng ngừa nàng lại lần nữa tự tử nên trên đường đi hắn trói chặt nàng.

- Ư . . . ư . . . ư . . .

Vu Nhai vé một miếng vải nhét vào miệng Tuyết Đế Nhi, hắn huơ vớ hôi, nói:

- Xé váy đương nhiên là nhét vào miệng nàng chứ nàng nghĩ ta muốn làm gì? Hay nàng thích vớ hôi của ta? Nếu nàng muốn thì ta không ngại.

Tuyết Đế Nhi nhìn vớ của Vu Nhai, lắc đầu nguầy nguậy:

- Ư ư ư . . .

Tuyết Đế Nhi rất muốn nói: Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Đại nữ vương Tinh linh định ú ớ mấy câu thì thấy ác ma đột nhiên ngồi xếp bằng, xem bộ dáng hình như định tu luyện.

Tuyết Đế Nhi khó hiểu chớp chớp mắt, sau đó con ngươi co rút.

Đương nhiên Vu Nhai phải tu luyện, áp súc huyền khí quá lâu, nhìn mặt ngoài không thấy gì nhưng sự thật là cơ thể hắn trướng phồng như quả cầu sắp nổ. Dù là đột phá cảm ngộ địa binh sư hay địa binh sư lục đoạn thì sắp trướng nổ, Vu Nhai phải nhanh chóng tu luyện.

Lúc này Vu Nhai không rảnh nói nhiều với Tuyết Đế Nhi, không thời gian thuyết phục, tẩy não nàng. Vu Nhai chỉ có cách trói lại không cho đại nữ vương Tinh linh bỏ chạy. Tay chân Tuyết Đế Nhi đã bị trói, miệng bị bị t lại, không gây ra sóng gió gì được.

Hoàn cảnh buộc người, Vu Nhai không nghĩ ra cách nào tốt hơn, đành uất ức đại nữ vương Tinh linh, hy vọng nàng đừng hận hắn thấu xương không thì sau này muốn tìm cách chữa mắt cho Thủy Tinh càng khó hơn.

Vu Nhai không quá lo, hắn có cách cứu chữa lại, lên kế hoạch chặt chẽ. Chỉ cần Vu Nhai cứu mấy trăm Tinh linh bị bắt ra thì chuyện quá đáng hơn thế này cũng sẽ êm xuôi.

Vu Nhai mới khoanh chân ngồi xuống thì lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu điên cuồng bạo phát. Đầu tiên là không nhịn được bộc phát địa binh sư lục đoạn, huyền khí cuồn cuộn bốc lên mang theo hơi thở sự sống bị Vu Nhai hấp thu.

Hơi thở sự sống không ngừng dung nhập vào huyền khí của Vu Nhai. Huyền khí vốn cực kỳ sắc bén, thẳng tiến, hắc ám, cắn nuốt, sát ý dần biến nhu hòa. Không phải sức sát thương của huyền khí yếu đi mà ẩn giấu dưới hơi thở sự sống, chỉ cần Vu Nhai muốn là có thể bùng nổ các loại thuộc tính.

Trong khoảnh khắc này Vu Nhai càng giống Tinh linh hơn, đây là nguyên nhân tại sao con ngươi Tuyết Đế Nhi co rút. Tiếp theo đại nữ vương Tinh linh rung động, thắc mắc nhiều hơn, ví dụ như cảm ngộ hơi thở sự sống của Vu Nhai bùng nổ.

Vu Nhai mặc kệ trong cơ thể đột phá. Đột phá huyền khí là nước chảy thành sông với Vu Nhai, bây giờ quan trọng nhất là cảm ngộ, cảm ngộ càng thấu suốt hơn, đây là cái gốc địa binh sư có đột phá được hay không.

Vu Nhai lấy Thần Huyền Khí Điển ra, huyễn ảnh đập vào mắt. Cảnh tượng như cũ, nhưng sương mù đằng sau ánh sáng vàng bị xé mở, khói xanh từ đâu bay ra xua đi sương mù, các chồi non trưởng thành.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Không đủ, vẫn chưa đến cực hạn, chẳng qua là cảm ngộ ngoài cùng đối với rừng Tinh linh.

Từ lúc Vu Nhai vào rừng Tinh linh là hắn bắt đầu có cảm giác, cảm ngộ từ thấp đến cao. Cảm ngộ của Vu Nhai mới là chồi non nên bắt đầu hướng tới khí thánh thụ Tinh linh và các cổ thụ xung quanh, chính là những thứ bắt nhốt Tư Mã Tường. Tiếp theo chính giữa chồi non là cổ thụ trưởng thành lên, khỏe mạnh hơn các chồi non, hơi thở sự sống càng đậm đặc.

Lúc trước vấn đề địa diễn, mệnh luân không cân bằng đang dần ổn định. Hoa cỏ huyễn ảnh tầng thứ nhất lay động hay ánh sáng vàng tầng thứ hai bỗng khuếch tán, những 'mệnh hồng' trên bầu trời sinh ra phản ứng, huyền khí tinh thuần bị áp súc bắt đầu biến đổi.

Loại thay đổi này rất huyền diệu, không giải thích được nhưng Vu Nhai cảm giác ra. Tựa như lúc trước huyền khí là một dấu hằn hẹp giờ đang chậm rãi căng tròn.

- Tiếp theo là thánh thụ Tinh linh!

Vu Nhai cảm ngộ cổ thụ xong chuyển sang mục tiêu mới, cảm ngộ thánh thụ Tinh linh là quan trọng nhất, có thể nghịch chuyển lực lượng của hắn. Không chừng thánh thụ Tinh linh sẽ xuyên suốt cảnh giới địa binh sư. Nơi đây không có hơi thở thánh thụ Tinh linh nhưng trong cơ thể của Vu Nhai thì có, hơi thở hắn dung nhập vào huyền khí là hơi thở thánh thụ Tinh linh tinh thuần nhất, chỉ cần cảm ngộ những cái này là được.

Tại sao trong nhà gỗ của nữ vương Tinh linh có hơi thở sự sống đậm đặc như vậy? Chắc chắn là Tinh linh tộc dùng cách đặc biệt rút ra phần tinh hao nhất của thánh thụ Tinh linh rót vào nhà gỗ, có ích lớn cho việc chữa trị nữ vương Tinh linh.

Vu Nhai tình cờ hấp thu những thứ này là vật siêu bổ cho hắn cảm ngộ.

Trong huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển, vô số cây non, cổ thụ ngay chính giữa, một gốc thánh thụ bắt đầu lớn lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK