Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không, không phải không nhìn ra thời gian hoàn cảnh thay đổi mà là những phù văn không nhắc nhở môi trường sẽ biến đổi. Chẳng lẽ ta đã đến tận cùng Bạch Ly?

Phù văn sẽ không chỉ ra chính xác thời gian môi trường thay đổi, Vu Nhai chỉ có thể suy đoán dựa theo cấu tạo của phù văn thế giới lữ giả. Nhưng từ căn cơ phù văn xuất hiện trước mắt Vu Nhai thì không hề gợi ý môi trường sẽ thay đổi.

- Cảm giác khiến tim người đập nhanh đã rất gần, gần hơn hoàn cảnh lần trước nhiều, dường như ngay trước mắt.

Biểu tình Vu Nhai trầm trọng, hắn biết có lẽ đã đến tận cùng.

Vu Nhai gọi Tiểu Hắc, điều chỉnh trạng thái cơ thể đến mức tốt nhất, từng bước một đi tới. Mảnh đất hoang vắng, bốn phía chỉ có đá lởm chởm. Bầu trời một màu u ám, Vu Nhai càng vào sâu thì kiếm ý càng lớn mạnh hơn. Vu Nhai chợt phát hiện kiếm ý này ngang ngửa với một trong 'tam thiên kiếm ý' của hắn, tức là Lạc Thiên kiếm ý, Thôn Phệ kiếm ý, Kinh Thiên kiếm ý.

Suy nghĩ này làm Vu Nhai giật nảy mình, hắn tiếp tục đi tới. Vu Nhai từ từ nhìn thấy một vực thămgr, trên vực sâu có hai chữ to. Hai chữ lớn khiến Vu Nhai nhớ ngay Lạc Thiên thần kiếm, đó là chữ . . .

- Hay bên dưới có thần kiếm khủng bố?

Vu Nhai ôm nỗi lòng ngạc nhiên nghĩ dến 'tam thiên kiếm ý', hắn cảm thấy rất lạ. Chẳng lẽ thời đại viễn cổ có mấy thanh thần kiếm kỳ lạ đều lấy tên là thiên sao? Chết tiệt, vậy Thôn Thiên kiếm là sao?

Thôn Thiên kiếm linh không trả lời, Vu Nhai cũng không hỏi, càng không hỏi thăm Đoạn Thiên trước mặt là sao.

Vu Nhai từng bước một đi tới vực thẳm, hắn ngây người. Bên dưới vực sâu không có thần kiếm gì mà chỉ có hơn mười khối bia mộ. Vu Nhai đi tới trước một cái bia, sửng sốt nhìn bia ghi 'mộ của Độc Cô Nguyên Đạo Kiếm Thần'. Hai chữ Kiếm Thần dường như là sau này ghi thêm, chữ viết khác với bên dưới.

Bên dưới là hàng chữ nhỏ tương tự như dòng 'mộ của Độc Cô Nguyên Đạo'.

[Độc Cô Nguyên Đạo nghe nói công hội lữ giả có một tiểu thế giới bí ẩn, là người Độc Cô gia dĩ nhiên sẽ không bỏ qua thăm dò bí mật của thế giới này. Tuy biết vòng ngoài vô cùng nguy hiểm nhưng vẫn không quay đầu xông pha. Độc Cô Nguyên Đạo đến vùng đất toái kiếm, lòng thầm giật mình phát hiện kiếm vụn nơi này không phải vỡ vụn, có thể sánh bằng kiếm mạnh nhất trong Độc Cô gia. Độc Cô Nguyên Đạo cảm thán không biết là ai chém vụn kiếm này, chỉ có thể xem ý, luyện hình, cuối cùng có điều ngộ. Bất đắc dĩ Độc Cô Nguyên Đạo không tìm được đường ra, tuổi thọ sắp hết bất đắc dĩ canh giữ bia đá này, khắc mộ cho mình. Mong người đến sau hãy chôn cất ta.]

Vu Nhai đọc xong chữ cuối cùng thở hắt ra:

- Phù.

Vu Nhai không gờ hắn không phải là người thứ nhất đi vào, ngôi mộ trước mắt toàn là người từng đến đây, e rằng đều là cường giả thần giai. Mộ anỳ còn là tiền bối Độc Cô gia.

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Hai chữ Kiếm Thần chắc là người đến sau khắc lên.

Vu Nhai nhìn hàng chữ nhỏ, bên trong có nhiều nội dung khiến hắn rất quan tâm. Ví dụ như vùng đất toái kiếm, thì ra Đoạn Thiên thần kiếm đã vỡ vụn. Nhưng theo Độc Cô Nguyên Đạo nói thì Đoạn Thiên thần kiếm sánh bằng thanh kiếm mạnh nhất của Độc Cô gia, kiếm mạnh nhất Độc Cô gia trừ Lạc Thiên thần kiếm ra còn có kiếm nào nữa?

Điều này chứng minh suy nghĩ lúc trước của Vu Nhai, thời đại viễn cổ có mấy thanh kiếm đặt tên là thiên.

Nhưng Đoạn Thiên thần kiếm đã vỡ, là ai đập vỡ được thanh kiếm đó? Tại sao trong thế giới lữ giả có thanh kiếm như Đoạn Thiên thần kiếm?

Thế giới lữ giả thật sự giống mảnh đất bí ẩn, là thế giới khắp nơi đầy bí ẩn, kỳ lạ, diện tích rất lớn sao? Cùng có một thanh kiếm tên là thiên, nhưng tại sao thế giới lữ giả bị thương nặng?

Lạc Thiên thần kiếm lại là cái gì? Phải chăng Lạc Thiên thần kiếm cũng có một tiểu thế giới? Nhưng tại sao rơi vào tay người Độc Cô gia?

Trong lòng Vu Nhai có rất nhiều thắc mắc nhưng bây giờ không phải lúc giải mở, bởi vì có thứ làm hắn quan tâm nhiều hơn, đó là không tìm được đường ra. Cao thủ thần giai đi tới đây mà không tìm thấy đường ra?

Vu Nhai hít sâu, vẫn câu cũ, người khác không ra được không có nghĩa là chính mình không thể. Vu Nhai còn có phù văn Huyền Binh Điển!

Vu Nhai đè nén nỗi lòng bất an, lại nổi lên niềm tin. Vu Nhai quan sát xung quanh, không phát hiện vùng đất toái kiếm nào, có vẻ đã bị thanh lý sạch sẽ hoặc khi Độc Cô Nguyên Đạo đến đây đã dọn dẹp mảnh nhỏ. Vu Nhai lại nhìn mộ bai thứ hai.

[Mộ Độc Cô Ý Kiên, Kiếm Thần]

Lại là Độc Cô gia, Vu Nhai sửng sốt. Độc Cô gia đúng như truyền thuyết nói, thích một người một kiếm chạy khắp nơi, đẳng cấp thần binh sư cũng không ngoại lệ. Mấy chữ 'Độc Cô Ý Kiên' có nét giống như hai chữ Kiếm Thần trên bai Độc Cô Nguyên Đạo. Chắc là Độc Cô Ý Kiên khắc cho Độc Cô Nguyên Đạo. Hai chữ Kiếm Thần trên bia Độc Cô Ý Kiên thì có nét khác.

Có lẽ là người đến sau khắc chữ, hoặc vì thấy hàng chữ nhỏ Độc Cô Nguyên Đạo viết bên dưới nên trước khi Độc Cô Ý Kiên chết cũng bắt chước, ý nghĩa gần giống nhau. Độc Cô Ý Kiên đến đây, thấy xác Độc Cô Nguyên Đạo thì chôn giùm, rồi bắt đầu nghiên cứu kiếm đạo toái kiếm, hy vọng từ đó tìm được cách ra ngoài. Kết quả Độc Cô Ý Kiên chết già tại đây, hy vọng người đến sau sẽ chôn bia đá của mình.

Khối một bia thứ ba vẫn là người Độc Cô gia.

Hình như các đời Độc Cô gia đều phải đến đây, cảm giác sắp chết nên chạy tới tìm hiểu, bám riết không tha. Vu Nhai hơi hiểu tại sao Độc Cô gia trường thịnh không suy.

Khối mộ bia thứ bốn không phải người Độc Cô gia mà là Đao Thần Quan Thiên Bá, xem ra là gia tộc Đao Vực, cũng có hàng chữ nhỏ chứa đầy oán khí. Những lời như tại sao là kiếm mà không phải đao, tự giễu cuồng ngôn muốn tìm đường ra ngoài, phải tìm ra bí mật nơi này. Kết quả Đao Thần Quan Thiên Bá vẫn không tìm được, tiếc uối chôn xác tại đây.

Vu Nhai đi qua từng mộ bia, có tổng cộng mười bốn ngôi mộ. Bảy ngôi mộ là người Độc Cô gia, bốn mộ của ma pháp sư đến từ Ma Pháp đế quốc. Trên bia đá khắc nào là Hỏa Diễm Ma Thần vân vân, bia cuối cùng ghi Thời Gian Ma Thần.

Có ba ngôi mộ là cao thủ thần giai của Huyền Binh đế quốc, bao gồm Quan gia Đao Vực.

Lúc này Vu Nhai phát hiện đằng sau có mấy mộ bia gì thần gì đó, nét bút cùng một người. Vu Nhai ngẫm nghĩ liền hiểu, Ma Đạo Sư thời gian thánh giai chắc sống lâu hơn người khác.

Vu Nhai phát hiện một vấn đề nghiêm trọng, đó là tại sao không còn một cái xác cuối cùng để kẻ đến sau là hắn chôn xác? Có lẽ phút cuối Thời Gian Ma Thần tự chôn xác mình? Nhưng không đúng, người bình thường đều sẽ không tự viết thần gì đó cho mình. Nếu viết mình là thần thì tự kỷ biết mấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK