Mục lục
[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Nhai hít sâu:

- Phù.

Vu Nhai từng bước tiến tới, đất rung rinh. Cờ rách, các loại trang bị vụn vỡ thành bột phấn. Thời gian qua lâu, mục nát là chủ đề chiến trường này.

- Giết!

Khi Vu Nhai bị hơi thở nặng nề, hoang vũ của chiến trường cổ ảnh hưởng thì bỗng nhiên ánh sáng thay thế bóng tối. Vu Nhai như đặt mình vào thế giới khác. Chiến trường, Vu Nhai lại đến chiến trường cổ khác.

Tại sao nói là lại? Đừng quên lần trước Tinh Linh binh linh từng mang Vu Nhai tới một lần.

Cổ Đế Long Linh lên tiếng:

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi! Rơi vào ảo giác chiến trường cổ làm sao sống sót ra được? Ngươi sẽ bị vô số sát khí, chiến tướng khí tiue diệt!

Thật ra Vu Nhai cố ý tìm Cổ Đế Long Linh, hắn muốn biết chiến trường cổ đột nhiên xuất hiện là sao. Nhưng Cổ Đế Long Linh chỉ cuồng cười không nói.

Vu Nhai ngẩng đầu, nhếch môi:

- Vậy sao?

Cổ Đế Long Linh không biết Vu Nhai từng cảm nhận chiến trường cổ một lần. Tuy lần trước Tinh Linh binh linh mang Vu Nhai đến chiến trường còn nhẹ nhàng, chỉ vài giây là qua nhưng ít nhất hắn có cảm nhận nó, chuẩn bị tâm lý sẵn. Lần này Vu Nhai không ngạc nhiên, không kịp trở tay như Cổ Đế Long Linh đã nghĩ. Vu Nhai cười nhạt, tiếp tục đi tới.

Xung quanh có mấy chủng tộc Vu Nhai chưa từng thấy, sát ý, chiến tướng khí như thực chất giao nhau trước mặt hoặc xuyên qua người hắn. Vu Nhai vẫn đi tới, hắn ngẫu nhiên cảm nhận sát ý, tìm Tinh Linh thần nỗ.

Hình như chiến trường cổ này không có Tinh Linh thần nỗ, hay ảo giác này ở thời không khác với khi Tinh Linh thần nỗ bị hủy diệt?

Vu Nhai bỗng trông thấy một đội kỵ sĩ, tất cả mặc sáo trang Đế Long tộc, khí thế như hồng trên chiến trường. Khủng bố nhất là đội kỵ sĩ đi qua đâu là nơi đó như có vô số phù văn theo cùng, cực kỳ hoa lệ.

Đằng trước nhất đội kỵ sĩ có một người mặc sáo trang Đế Long tộc màu vàng, cực kỳ uy vũ.

Tay kỵ sĩ sáo trang Đế Long tộc vàng cầm một thanh kiếm, dài hơn kiếm bình thường, khoảng năm thước rưỡi. Tọa kỵ của bọn họ đồng loạt phu sáo trang Đế Long tộc, tuy không bao phủ hoàn toàn nhưng đủ thấy được sự đáng sợ.

- Nói này Long Đế huynh, đó là chủng tộc của ngươi sao?

Cổ Đế Long Linh vốn chờ Vu Nhai bị sát ý giết, kết quả tiểu tử này bình yên vô sự.

Cổ Đế Long Linh biết những sát ý này chỉ là ảo giác, không quan tâm là sẽ không bị nguy hiểm.

Nhưng có mấy ai lòng thật sự lặng yên như nước? Tiểu tử này trước mắt đã làm được, Cổ Đế Long Linh rất khó chịu. Nhưng rất nhanh Cổ Đế Long Linh quên bực tức, mặt rồng hoàn toàn thay đổi.

- Tiểu tử, ra ngoài, mau đi ra! Ta phá ảo giác giúp ngươi!

Vu Nhai cười gian:

- Ra ngoài làm chi? Ta còn chưa thấy chiến trường thượng cổ.

Tuy Vu Nhai không biết những chủng tộc này tên gì, là nhân vật gì thời đại viễn cổ, không biết bọn họ có lực lượng gì nhưng hắn sẽ không bỏ qua chứng kiến cuộc chiến tranh này. Vu Nhai đặc biệt muốn nhìn Cổ Đế Long Linh bị xử lý như thế nào. A không, điều Vu Nhai muốn thấy nhất vẫn là một kiếm Tinh Linh binh linh cho hắn thấy trong ký ức, một kiếm phá hủy tất cả.

Vu Nhai hơi kích động, chợt nghe kỵ sĩ giáp vàng cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Quốc gia Tinh Linh sắp bị hủy diệt, thời đại thuộc về Đế Long tộc ta sắp mở ra . . .

Kỵ sĩ giáp vàng tỏ ra rất không ai phong trên chiến trường.

Xoẹt!

Bỗng nhiên một luồng kiếm quang từ trên trời giáng xuống, giống y như lúc nó chém Tinh Linh thần nỗ. Hình ảnh càng rung động hơn xuất hiện. Kỵ sĩ giáp vàng càn rỡ nói chuyện chợt ngừng lời, vội vàng đỡ nhát kiếm thứ nhất. Nhưng kỵ sĩ giáp vàng và tọa kỵ bị đánh bay, khi gã tức giận rống to định phản kích lần nữa thì . . .

Từng luồng kiếm quang bay ra, mưa kiếm đổ ập xuống, kiếm quang nhiều vô số kể chém vụn đội sáo trang Đế Long tộc. Khi tất cả quay về bình tĩnh, Vu Nhai thấy chỉ còn một mình kỵ sĩ giáp vàng đứng vững.

Chỉ vài giây đội kỵ sĩ vô địch hầu như bị tiêu diệt.

- Nhân loại . . .

Kỵ sĩ giáp vàng chỉ phun ra một chữ sau đó sáo trang Đế Long tộc vàng vỡ ra, người gã cũng đứt từng khúc. Cuối cùng kiếm quang năm thước trong tay kỵ sĩ giáp vàng vỡ ra từng tấc, một ảo ảnh rồng nhỏ vùng vẫy bay ra khỏi thanh kiếm.

- Grao! Nhân loại, nhân loại chết tiệt!

Ảo giác bỗng kết thúc, bóng tối lại ùa về. Cổ Đế Long Linh lần nữa nhìn thấy bộ dạng lúc chết, nó nổi điên lên. Vu Nhai không chú ý tới Cổ Đế Long Linh, hắn chìm đắm trong phong tình một kiếm kia.

Vu Nhai đã quên Cổ Đế Long Linh.

Một kiếm?

Rõ ràng là mưa kiếm nhưng trực giác nói cho Vu Nhai đó chỉ là một kiếm. Quá đáng sợ, thật sự rất đáng sợ. Chiến trường viễn cổ này chắc là kết cuộc nhân loại thống trị Thần Huyền đại lục, nhưng không biết thanh kiếm kia bây giờ còn ở trong thế giới nhân loại không? Lúc Thôn Thiên kiếm linh mạnh nhất có thể đánh đồng với nhát kiếm đó?

- Hưm, không chừng thanh kiếm kia nằm trong Độc Cô gia?

Chắc chắn đó là một thanh kiếm, nhưng khó đoán lực lượng kia cóp hải đến từ kiếm không. Như lão già Mê Thành đã nói, có rất nhiều truyền thuyết đến bây giờ khó mà chứng thực, thậm chí có nói chỉ thần mới làm được.

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Có lẽ là thần dùng một thanh kiếm bình thường lảm ra chuyện này.

Những chuyện này không liên quan đến Vu Nhai, hắn chỉ quan tâm ích lợi.

Vu Nhai cố gắng ghi nhớ một số đặc điểm chủng tộc hắn vừa thấy, đặc biệt là Đế Long tộc, chờ sau này có rảnh sẽ đọc sách nhiều hơn. Quan trọng nhất là Vu Nhai muốn tìm xem có ghi chép gì về chiến trường cổ không để đào thêm mấy thanh thần binh.

Nếu có thể tìm ra di tích cổ của những chủng tộc àny thì càng tuyệt.

Vu Nhai chảy nước miếng suy nghĩ, sau đó tìm được nơi Đế Long tộc bị hủy diệt.

- Rốt cuộc tìm thấy!

Tuy kiếm quang đó đáng sợ nhưng không thể nào đè nát nguyên đội kỵ sĩ, nếu không đã chẳng có khắc long khí kiện.

Khiến Vu Nhai câm nín là khắc long khí kiện bị con rồng phá của lấy ra dụ người gần hết.

Vu Nhai bất đắc dĩ tìm được một món hay một món. Mấy binh linh bị điều động hết, thu gom toàn bộ khắc long khí kiện còn nguyên, không nguyên vẹn cũng nhặt. Tài liệu trong khắc long khí kiện toàn là đẳng cấp nghịch thiên, chúng nó không bị năm tháng ăn mòn.

Nhóm Vu Nhai tìm được khoảng hai trăm khắc long khí kiện hoàn chỉnh, đại khái tổ hợp được mười một, hai bộ sáo trang Đế Long tộc. Có khá nhiều khắc long khí kiện trùng nhau, có một đống đồng nát.

Khiến Vu Nhai mừng rỡ nhất là hắn tìm được một bộ sáo trang Đế Long tộc cao cấp hơn.

Lúc trước đội kỵ sĩ Đế Long tộc có chia đẳng cấp, cao nhất tất nhiên là giáp vàng, chính giữa có hai đẳng cấp. Đẳng cấp mạnh thứ hai đã bị phá hủy, chỉ còn lại đẳng cấp thứ ba, bốn ở phía sau.

Đẳng cấp thứ ba chỉ còn lại một bộ sáo trang Đế Long tộc, từ đó thấy được nhát kiếm năm xưa khủng bố cỡ nào. Cũng có thể sau khi bị một kiếm kia phá hủy thì nhân loại hay chủng tộc khác tiêu diệt, cướp bóc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK