Chương 937
Điều này nói rõ, về sau cô sẽ không cần phải giao thiệp với anh nữa. Thân Nhã thở phào một hơi, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy mất mát, cô cảm thấy mình giống như bị thần kinh vậy.
Giám đốc gọi cô đến phòng làm việc: “Cô tiếp tục phụ trách dự án này đi, cầm cho chắc, cố gắng tiếp xúc nhiều với anh Hoắc, nói những lời tốt đẹp vào.”
“Chẳng phải công ty đã tham gia đấu thầu dự án rồi sao?” Thân Nhã khó hiểu hỏi.
Giám đốc bực bội nói: “Đúng là chúng ta đã tham gia đấu thầu dự án, quả thật đấu thầu chiếm một phần. Ở phương diện này, công ty không chỉ tăng trưởng mạnh mẽ mà còn rót vào nguồn đầu tư cực lớn. Nhưng quyền quyết định và quyền đánh giá cuối cùng vẫn nằm trong tay anh Hoắc. Về chuyện này, cô phải cố gắng nhiều hơn nữa, là một nhân viên mới, vừa vào công ty làm việc đã nhận được một dự án lớn như vậy, cô thật sự rất may mắn đấy…”
Phần may mắn này là cô đòi hay là anh ta nhất quyết phải nhét cho cô thế?
Lúc này Thân Nhã chỉ cảm thấy có ngọn núi đang đè trên đỉnh đầu mình. Cô cảm thấy không thở nổi, xem ra, công ty nhất định phải giành được dự án này rồi.
Người tham dự đấu thầu đều là đại diện của công ty, dưới sự ép buộc của giám đốc, Thân Nhã buộc phải đi cùng.
Có rất nhiều công ty tham gia đấu thầu, không thể phủ nhận một điều rằng, dù xét ở phương diện nào thì công ty cũng đã dốc hết tiền vốn.
Kết quả của buổi đấu thầu đã được đệ trình lên trên, đồng thời dự án này cũng cần phải thi công sớm. Vì vậy, bọn họ đã lược bỏ một số trình tự rườm rà, cố gắng đơn giản hóa để có thể đưa ra quyết định trong tối nay.
Đi ra khỏi đại sảnh tầng hai, cửa thang máy ở tầng một mở ra, Thân Nhã ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy Hoắc Đình Phong bước vào cửa xoay ở tầng một. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh chính là nhân vật chính của tối nay. Bộ vest màu đen vô cùng thẳng thớm, quần áo không có bất cứ một nếp nhăn nào, thậm chí còn bóng loáng.
Hoắc Đình Phong đi đằng trước, phía sau có một đám người mặc vest đen, nhưng cũng chỉ có mình anh là hoàn toàn toát lên được khí chất của bộ vest. Anh đứng ở chính giữa như hạc giữa bầy gà, vô cùng nổi bật.
Hai người đã nhìn thấy nhau rồi, cô tránh đi thì không hay lắm. Mà cũng không thể né tránh, chỉ đành bước về phía trước.
Lúc sắp đi ngang qua nhau, Thân Nhã lên tiếng chào hỏi: “Anh Hoắc.”
“Cô Thân.” Giọng nói Hoắc Đình Phong trầm thấp, ổn trọng, nghiêm túc đáp lại lời cô.
Đại diện của công ty là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi. Sau khi sững sờ hồi lâu, cô ta vươn tay kéo Thân Nhã: “Đó chính là anh Hoắc à?”
Thân Nhã gật đầu, thấy rõ được vẻ kinh diễm trong mắt cô ta. Cho dù ở trong hoàn cảnh nào, anh vẫn luôn là người đàn ông khiến mọi người kinh diễm không thôi!
Người đại diện của công ty quay đầu nhìn lại, người đàn ông có thân hình cao ngất đang đứng trước thang máy. Tấm lưng rộng rãi vững chắc, rất có cảm giác áp bức vô cùng hoàn mỹ!
Thời gian không còn sớm, vì vậy hai người quyết định ăn tối ở nhà hàng đối diện. Bọn họ gọi đại vài món ăn, không ngờ mùi vị lại rất ngon.
Thân Nhã hiếm khi ăn đồ ăn cay nóng vào ban đêm, cô gọi một bát cháo lòng ấm nóng. Lúc ăn xong, cả người đều cảm thấy thoải mái.
Sau đó, hai người lại quay trở về tòa nhà, người đại diện đi vào đại sảnh trước, Thân Nhã cảm thấy buồn vệ sinh nên đi WC.