CHƯƠNG 832
Hoắc Đình Phong ngồi lên trên ghế sofa đối diện với cô, hai chân bắt chéo lên nhau, quý khí tự nhiên mà tỏa ra.
Cổ họng của anh ta hình như vô cùng không thoải mái, hầu kết không ngừng nhấp nhô, còn có thể nghe thấy tiếng ho nhẹ, như là có vật gì đó chặn lại.
“Anh không uống chút thuốc sao?” Cô nhíu mày, có thể nghe ra được, cổ họng của anh ta rất khó chịu.
“Đã uống rồi, chỉ là tác dụng không lớn, giọng nói có phải là rất khó nghe?”
Lắc đầu, Thân Nhã nhấp một hớp nước mật ong: “Không có, nói thật, giọng của anh thật sự rất êm tai, lúc này cũng vô cùng dễ nghe.”
“Cảm ơn lời khen.” Giọng điệu của anh ta ôn hòa, nhưng mà lời còn chưa dứt, lại ho nhẹ.
Thân Nhã quả thật nghe có chút khó chịu, đặt ly nước xuống, cô nhìn anh ta: “Phòng bếp ở đó sao?”
Hoắc Đình Phong gật đầu, đã thấy cô trực tiếp đi đến phòng bếp kiểu mở, vừa đi vừa nói: “Chuyện ngày hôm qua tôi cảm thấy thật có lỗi, vì thể hiện sự áy náy của tôi, tôi nấu giúp anh ít thứ.”
Nấu? Hoắc Đình Phong hơi nhíu mày lại, anh ta vẫn luôn không thích người khác tùy ý động vào thứ gì trong biệt thự của mình, nhưng lúc này lại không mở miệng.
Bệnh trạng của anh ta rõ ràng là nóng trong người, cô mở tủ lạnh ra, có lê, vừa hay cũng có đường phèn, lê tuyết đường phèn nhuận hầu thanh nhiệt, anh ta ăn vào thích hợp, hơn nữa hai ngày trước cô cũng vừa xem cách làm trên mạng.
Hoắc Đình Phong không lên tiếng, con ngươi đen sâu nhìn cô, chỉ nhàn nhạt nhìn, không có quá nhiều dao động.
Thân Nhã dùng nước rửa qua bên ngoài của bối mẫu và trần bì loại bỏ vị đắng, sau đó rửa sạch lê, gọt vỏ, cắt miếng, bỏ hạt, bỏ cuống.
Sau khi làm xong những trình tự này, cô lại không nhớ được những bước sau đó, dù có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, thấy đến bước mấu chốt nhất, lại quên không nhớ gì!
“Cái đó…” Thân Nhã có chút lúng túng hơi liếm môi, khuôn mặt có chút hồng: “Anh Hoắc, phiền anh có thể mở laptop ra được không?”
Cô thật sự đúng là mất mặt! Mất mặt thì cũng thôi đi, lại còn mất mặt ở nhà người khác, thật sự là mất sạch mặt rồi!
“Laptop?” Hoắc Đình Phong không hiểu dụng ý của cô.
“Cách làm tuyết lê đường phèn hai hôm trước tôi đã từng thấy trên mạng, có thể làm đến bước này, những bước sau đó tôi quên mất…”
Nói xong, cô thật sự ngay cả ý muốn đâm đầu vào tường cũng có rồi!
Mà rõ ràng Hoắc Đình Phong lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy, anh ta hơi kinh hoàng mấy giây, sau đó đứng dậy đi vào phòng sách, lúc quay ra trong tay có thêm một cái laptop, hỏi cô: “Phải làm thế nào?”
“Cái đó, anh mở Google ra, sau đó gõ cách làm tuyết lê đường phen trong khung tìm kiếm là được rồi.”
Anh ta đặt laptop lên đảo bếp, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng nhanh chóng gõ lên bàn phím, sau đó chuyển cho cô: “Là cái này sao?”
“Đúng đúng đúng, anh nâng laptop lên một chút, tôi có chút không nhìn được…” Cô gật nhẹ đầu, con mắt đen nhánh sáng ngờ, eo duỗi về trước, thì thào ghi nhớ: “Bỏ hạt lê đi, sau đó cho 4 đến 6 viên đường phèn, để vào trong bát sâu lòng, bắt nồi chưng, sau mười lăm phút, lại cho mật ong…”
Hoắc Đình Phong hơi nâng laptop, ánh mắt nhìn vào cô, trầm mặc không nói, môi mỏng cong lên một vòng, còn có mấy phần hào hứng.
Anh ta đúng là lần đầu tiên gặp phải người phụ nữ nấu đồ như vậy, cô thật sự là một người phụ nữ thú vị.