CHƯƠNG 1263
Cát Mỹ Ngọc lại nói, cho dù mang thai cũng nên vận động nhiều, đối tốt với cơ thể, làm ít việc cũng không sao.
Lâm Nam Kiều cảm thấy người này thật đáng ghét, cho dù mất kiên nhẫn nhưng vẫn đến công ty, đụng mặt Trần Vu Nhất, anh không thèm nhìn, rời đi với những lãnh đạo cấp cao ở đằng sau.
Cô ta hừ lạnh, không phải chỉ là lừa gạt anh ta một lần, có thể giận vậy sao?
Mấy ngày nay Trần Vu Nhất đối với cô đều không ngó không ngàng, giống như cô ta chính là một người vô hình, không màng không hỏi, có điều không sao cả, giữa vợ chồng không có chuyện không tức giận, đợi lâu dần, lửa giận của anh ta đương nhiên cũng biến mất.
Lâm Nam Kiều là nghĩ như vậy, còn đứa bé trong bụng, cho dù muốn làm kiểm tra, đến lúc đó cũng phải cẩn thận làm, không thể lộ sơ hở.
Trong lòng cô ta đã có dự tính.
…
Thân Nhã vẫn chưa nhận được tin tức, cũng không biết tình hình bên phía Hoắc Đình Phong như nào, cũng chỉ có thể sốt ruột chờ.
Tô Chính Kiêu hình như cũng tới rồi, bây giờ đang đợi tin tức.
Có điều, cô hy vọng tốt nhất đừng xảy ra chuyện gì, Tô Hoài Giang có thể là một người bạn không tồi, tính cách khá tốt, khá hợp khẩu vị của cô.
Trần Diễm An bảo cô ăn chút gì đó, nhưng cô không có khẩu vị, còn đi rồi, bất luận như thế nào cũng phải ăn, việc ở công ty cũng phải đến làm, không phải có ngày nghỉ thai sản hay sao?
Đợi khi không thể đi làm thì cô xin nghỉ thai sản, cố gắng nghỉ ngơi, dưỡng thai, đợi con chào đời…
Tô Hoài Giang đi xe bus, xe bus ở trên đường núi chật hẹp bị trượt bánh, lao xuống chân núi, lúc này đang cứu hộ.
Trên xe hiện nay người được cứu ra không nhiều, sắc mặt của Tô Chính Kiêu rất khó coi, chỉ huy một đám người đang tìm kiếm bóng dáng của Tô Hoài Giang.
Sống chết của người khác không liên quan tới anh ta, anh ta bây giờ chỉ cần những người đó dùng tốc độ nhanh nhất tìm được Tô Hoài Giang.
Hoắc Đình Phong cũng chạy tới, thần sắc đương nhiên cũng không tốt hơn Tô Chính Kiêu là bao, trong lòng cũng rất lo lắng hy vọng Tô Hoài Giang bình an vô sự.
Công tác cứu hộ vẫn tiếp diễn, một lúc lâu sau, có lẽ là một tiếng, cũng có lẽ là hai tiếng, có người tìm được túi của Tô Hoài Giang, còn cả chứng minh thư mang theo.
Tiếp tục lật tìm thì nhìn thấy Tô Hoài Giang, quần áo trên người cô ấy đã rách, trên người dính bùn đất, bị đè ở phía dưới cùng của chiếc xe, lúc này sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu.
Nhìn một màn trước mắt, Tô Chính Kiêu giống như phát điên, gào lên gọi bác sĩ đợi ở bên cạnh bắt đầu tiến hành cấp cứu.
Hoắc Đình Phong cũng không tốt hơn được, thần sắc thâm trầm, ngưng trọng, sự ôn hòa thường ngày sớm đã biến mất.
Khi các bác sĩ cầm cáng đi tới, Hoắc Đình Phong đi tới giúp đỡ nhưng mới chạm vào góc áo của Tô Hoài Giang thì bị Tô Chính Kiêu đẩy mạnh ra, hung hăng mắng: “Cút!”
Đối với tình hình và tâm trạng của lúc này, Hoắc Đình Phong có thể hiểu lời nói và hành vi của anh ta nên không để trong lòng.