CHƯƠNG 860
Lâm Nam Kiều lại ôm lấy cổ của anh.
Gầm khẽ một tiếng, anh đưa tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô ta.
…
Một tiếng sau, sự kiên nhẫn của Thân Nhã và Diệp Giai Nhi cũng đạt tới cực hạn, có hơi không ngồi được nữa, âm thanh quá chói tai, còn cả khói thuốc.
Hai người trực tiếp đi qua, hai người lần lượt lôi tay của Trần Diễm An, kéo cô ấy ra khỏi sàn nhảy, trực tiếp đi ra bên ngoài quán bar.
Nhưng hai người đều không để ý sau khi bọn họ vừa ra khỏi quán bar thì Trần Vu Nhất cũng đi ra, trong lòng anh ôm một người phụ nữ, trên người cô ta trùm áo khoác của anh.
Ba người đều không lái xe, cho nên cũng chỉ có thể vẫy taxi, Diệp Giai Nhi và Trần Diễm An ngồi vào xe trước, bụng của Thân Nhã to, không dễ ngồi lắm.
Cúi người, cúi đầu, cô ngồi vào trong, khoảnh khắc nghiêng đầu, trong lúc vô tình hình như nhìn thấy xe của Trần Vu Nhất, trên ghế lái phu còn có phụ nữ.
Thân Nhã nhíu mày, khi nheo mắt muốn nhìn cho rõ, chiếc xe đã biến mất khỏi tầm mắt, không thấy bóng dáng đâu nữa.
Lẽ nào là cô hoa mắt sao? Dù sao cô không có nhìn thấy biển số xe, chỉ là nhìn ngoại hình của chiếc xe.
“Thân Nhã, ôm cái bụng to như vậy đang nhìn gì thế, đứng ở đó nguy hiểm lắm, mau ngồi vào đi.” Diệp Giai Nhi nhìn chiếc xe lướt qua bên cạnh cô thì lo lắng nói. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Ồ.” Sau khi hoàn hồn, Thân Nhã cũng không nghĩ nhiều nữa, cúi người ngồi vào xe.
Cả thành phố S có thấy nhiều xe có ngoại hình giống nhau, không thể chỉ dựa vào ngoại hình của xe mà chắc chắn là anh được, khẽ lắc đầu, cô cũng không tiếp tục nghĩ nhiều nữa.
Đưa cô tới trước chung cư, Diệp Giai Nhi còn phải đưa Trần Diễm An có hơi say về nhà, cô vẫy tay, ý bảo Thân Nhã đi đường cẩn thận.
Dì giúp việc hôm nay xin nghỉ, cho nên không có tới, mở cửa phòng ra, đập vào mắt là một màn tối om, yên tĩnh.
Đi vào, Thân Nhã có hơi đói, bây giờ không phải là một mình cô ăn, mang cái bụng lớn như vậy, tương đương hai người ăn, đương nhiên cũng đói nhanh hơn.
Nấu đơn giản một ít cháo, cô ngồi trên sô pha, vừa xem TV vừa ăn cháo, ánh mắt lướt nhìn đồng hồ hiển thị bên cạnh là 23 giờ, lông mày nhíu lại, gọi điện cho Trần Vu Nhất.
Tuy nhiên, tiếng truyền ra trong điện thoại lại là số điện thoại mà quý khách đang gọi hiện đang bận, xin vui lòng gọi lại sau…
Để điện thoại xuống, cô định lát nữa gọi lại, bây giờ phải đi tắm, trên người ám mùi thuốc, rất không thoải mái.
…
Trong căn biệt thự ở ngoại ô.
Chính là một cuộc nóng bỏng.
Chuyện này lại duy trì một lúc, dược tính trên người Lâm Nam Kiều cuối cùng đã được giải, cả người cô ta đã khôi phục lý trí.
Hai người lúc này đều trầm mặc, không ai nói gì, trong phòng rất yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng hít thở của đối phương.
Trần Vu Nhất đang hút thuốc, khói thuốc vờn quanh, bao trùm cả gương mặt của anh ở trong, nhìn không rõ thần sắc trên mặt anh.