CHƯƠNG 721
Hôm nay là thứ bảy, Huyên Huyên không đến trường, Diệp Giai Nhi cũng không đến trường, cho nên hai người đều dậy rất muộn, hơn tám giờ mới dậy.
“Hai con sâu lười.” Anh dựa vào sofa, trên người mang theo hơi thở tình dục, rất mê người.
Huyên Huyên nhào tới, thấy vậy, Diệp Giai Nhi vội mở miệng: “Cánh tay, cẩn thận cánh tay.”
Nghe vậy, bờ môi Thẩm Hoài Dương cong lên rõ ràng, cánh tay nhỏ trắng nõn ôm vòng lấy cổ anh, Huyên Huyên nói: “Ba, con và mẹ lát nữa đến khu vui chơi.”
“Khu vui chơi?” Anh nhướn mày.
“Chính là nơi có vòng xoay ngựa gỗ, rất xinh đẹp.” Mắt cô bé sáng bừng.
Diệp Giai Nhi cũng đã làm xong bữa sáng, rất đơn giản, trứng rán, sữa bò, còn có trứng luộc, phần ba người.
Ăn sáng xong, cô thay quần áo cho Huyên Huyên, lúc chuẩn bị dẫn cô bé ra ngoài, lại nhìn thấy người đàn ông đứng đó không nhúc nhích: “Anh không đi làm sao?”
Thẩm Hoài Dương không nói gì, tay phải ôm Huyên Huyên lên: “Đi thôi.”
Anh thế này là định cùng đi?
Khu vui chơi vào cuối tuần là nhiều người nhất, Diệp Giai Nhi mua một vé, ngẫm nghĩ, vẫn là mua hai vé.
Huyên Huyên còn nhỏ, không đủ cao, cho nên không cần mua vé.
Vừa vào, Huyên Huyên đã chạy thẳng đến vòng xoay ngựa gỗ, sau đó là xe đạp trên không, Thẩm Hoài Dương ôm Huyên Huyên ngồi phía trước, Diệp Giai Nhi ngồi phía sau.
Xe đạp trên không xây dựng trên mặt hồ, chỉ có quỹ đạo được treo trên không, Huyên Huyên hơi sợ, rụt người vào lòng Thẩm Hoài Dương, sợ mình rơi xuống.
Huyên Huyên còn quá nhỏ, bên trong có rất nhiều trò hạn chế độ tuổi và chiều cao, cô bé không thể chơi.
Lúc đi qua tàu lượn siêu tốc, Huyên Huyên nhìn sùng bái, sau đó đẩy ba mẹ: “Thật tuyệt, ba mẹ cũng ngồi đi.”
Diệp Giai Nhi hơi sợ, rơi thẳng xuống chín mươi độ nhìn thôi đã sợ muốn chết rồi, đứng đây cũng có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của người trên đó, như muốn xé rách màng nhĩ, cô nói: “Mẹ chơi với con, không ngồi đâu.”
“Mẹ nhát gan, ba mẹ của các bạn nhỏ đều ngồi, con còn muốn khoe với các bạn ở trường mẫu giáo đâu!”
“Con là nhóc khoe khoang, nếu mẹ con xảy ra chuyện trên đó, con ngay cả mẹ cũng không còn, còn khoe khoang!”
Huyên Huyên mới không nghe đâu, quay phắt người, đưa mông về phía cô, mũi tràn ra giọng nói không vui: “Hừ!”
Thẩm Hoài Dương vươn tay kéo cô, trực tiếp dẫn cô đi xếp hàng, lúc đi tới trước còn trầm giọng cảnh cáo Huyên Huyên: “Đứng đó, không được đi lung tung!”
“Ba, con sẽ không đi lung tung, cũng sẽ không chạy đi, con sẽ ngoan ngoãn đứng đây cổ vũ ba mẹ!” Cô bé hài lòng, hưng phấn nhảy cẫng lên.
Diệp Giai Nhi trừng mắt cô bé, muốn hung hăng đẩy anh ra, ánh mắt Thẩm Hoài Dương nhàn nhạt lướt nhìn xung quanh, thấy tụ tập nhiều người như vậy, cô oán hận không lên tiếng nữa.
Quá nhiều người xếp hàng, hết tốp này đến tốp khác, rất nhanh đã tới phiên Diệp Giai Nhi, cô ngồi lên, thắt dây an toàn.
Nói ra thì đây là lần đầu tiên cô ngồi, trong lòng khó tránh khỏi có chút căng thẳng, cô không biết cảm giác gì mà có thể khiến những người đó thét chói tai như vậy.