Lỗ Tư khoát tay, ra hiệu hắn không cần giải thích kỳ, nói: “Ta tất cả đều đã biết rồi”.
“Ngài khôi phục như thế nào?”. Tần Liệt hỏi.
Lỗ Tư nhếch miệng, lộ ra một nụ cười tàn khốc: “Mặc dù ta chỉ có sáu thành thực lực, muốn giết chết một gia hỏa hồn đàn bốn tầng, chỉ là Hư Không cảnh sơ kỳ, cũng là dễ dàng”.
“Mười tám hồn đàn tộc lão của Ám Ảnh tộc lúc nào cũng có thể xuất chiến”. Ngải Địch cười nói.
Tinh thần Tần Liệt đại chấn.
“Lỗ Tư tiền bối, ngươi mang theo một nửa tộc nhân đi Viêm Nhật đảo, tạm thời không nên lộ mặt. Nếu chúng ta bên kia thực không chống đỡ được, hoặc là Bố Thác tự mình tới, mong ngươi có thể ra mặt giải quyết”. Hắn trưng cầu ý kiến Ám Ảnh tộc.
“Việc nhỏ”. Lỗ Tư đáp ứng.
“Ngươi tới an bài một chút”. Tần Liệt nhìn về phía Lạp Phổ, lại nói: “Ta từ Tà Anh đảo đổi đường đi Tịch Diệt tông một chuyến, có thể... Còn có thể đi Thiên Kiếm sơn một lần. Ở trước khi bọn Tà tộc kia đánh vào Viêm Nhật đảo, ta nhất định chạy tới. Nhưng trước đó, ta cần biết thái độ của Tịch Diệt tông cùng Thiên Kiếm sơn”.
“Ngươi không cần phải vội trở về”. Lỗ Tư bình tĩnh: “Có ta ở Viêm Nhật đảo, ta cam đoan những gia hỏa ba đại Quỷ tộc kia không làm ra bọt sóng gì được”.
“Đa tạ”. Tần Liệt thành khẩn nói.
“Ngươi không cần cảm tạ ta. Ngươi và gia gia ngươi làm càng nhiều hơn cho toàn bộ chủng tộc U Minh giới chúng ta, không có gia gia ngươi, chúng ta ở ba ngàn năm trước đã bị diệt tộc. Không có ngươi, chúng ta không thể ở Bạc La giới tiếp tục sinh tồn, cũng không thể dễ dàng quay về linh vực như vậy”. Lỗ Tư nói.
“Mọi người không cần nói lời khách sáo”. Ngải Địch cũng nói.
“Vậy được”. Tần Liệt gật gật đầu, chợt theo đám người Lỗ Tư chạy tới Tà Anh đảo, thông qua tòa Không Gian Truyền Tống trận đó, phân biệt đi Viêm Nhật đảo cùng Tịch Diệt tông.
***
Rất nhiều cường giả Thiên Quỷ tộc, vốn đang điên cuồng công kích Thiên Liệt đại lục, lúc này đột nhiên biến đổi phương hướng.
Ở dưới mệnh lệnh của Bố Thác, các tộc nhân Thiên Quỷ tộc tập trung lực lượng, đi đến Thiên Khô đại lục ở gần.
***
Thiên Kiếm sơn.
Năm đại Thiên Kiếm Vương Ân Triết, Lạc Nam, Yến Bạch Y, Tổ Tường, Nghiêm Đông, cộng thêm rất nhiều tinh nhuệ trung tâm của Thiên Kiếm sơn tụ tập lại.
Ngay cả Lý Mục và Đoạn Thiên Kiếp cũng trong hàng ngũ.
“Thiên Quỷ tộc luôn công kích Thiên Lục đại lục, vì sao đột nhiên chuyển đổi mục tiêu, hướng đến chúng ta?”. Sắc mặt Vương Ân Triết trầm trọng.
Lý Mục lạnh nhạt: “Một chỗ khác Thanh Quỷ tộc và Địa Quỷ tộc liên thủ, đã chính thức hướng đến Lạc Nhật quần đảo, những gia hỏa Tà tộc kia biết Viêm Nhật đảo cùng Thiên Kiếm sơn chúng ta còn có một ít lui tới trên làm ăn, hẳn là lo lắng Thiên Kiếm sơn chúng ta sẽ phái cường giả viện trợ bên kia”.
Hắn nhìn về phía Yến Bạch Y cùng Lạc Nam.
Thông qua quan hệ của Đỗ Hướng Dương cùng Lạc Trần, hai thanh “Thiên Kiếm” này từ Viêm Nhật đảo lấy giá bình thường, đã mua không ít Liệt Diễm Huyền Lôi.
Hơn nữa, Yến Bạch Y và Lạc Nam đều từng hướng Tống Đình Ngọc hứa hẹn, tương lai Viêm Nhật đảo nếu gặp phải nguy hiểm, hai phương bọn họ sẽ không lấy thân phận Thiên Kiếm sơn ra tay.
Lý Mục và Đoạn Thiên Kiếp cùng Tần Liệt càng là quan hệ chặt chẽ, Viêm Nhật đảo nếu thật bị Tà tộc điên cuồng tấn công, bọn họ tất nhiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Bố Thác hiển nhiên đã nắm giữ thế cục các phương Nhân tộc ở Bạo Loạn chi địa, biết Địa Quỷ tộc và Thanh Quỷ tộc động thủ, có lẽ đưa tới Thiên Kiếm sơn dao động.
Cho nên hắn mang theo rất nhiều tộc nhân cường đại cuồn cuộn đến.
Hắn đây là muốn làm Thiên Kiếm sơn ốc còn không mang nổi mình ốc, không phân ra được một tia lực lượng, đi giúp Lạc Nhật quần đảo đối phó Địa Quỷ tộc cùng Thanh Quỷ tộc.
“Đều là các ngươi dẫn tới Thiên Kiếm sơn sớm tham chiến!”. Vương Ân Triết hừ lạnh nói.
Lý Mục khẽ nhíu mày, nói: “Chúng ta sớm muộn gì cũng phải đối mặt bọn Tà tộc này. Không qua được một ải này, Nhân tộc Bạo Loạn chi địa sẽ bị Tà tộc tàn sát hết”.
“Rõ ràng có thể cho Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn thêm một đoạn thời gian!”. Tổ Tường cũng nói.
Hắn và Vương Ân Triết, Nghiêm Đông, ở ba năm trước đã có chút khúc mắc đối với thân phận Thần tộc của Tần Liệt, Vương Ân Triết sẽ bức Tịch Diệt lão tổ giao ra Tần Liệt, cũng là ý tứ của bọn họ.
Tới gần lúc Thiên Khí tông và Vạn Thú sơn bị Thiên Quỷ tộc công kích, Lý Mục từng đề nghị ra tay viện trợ, Yến Bạch Y và Lạc Nam đều gật đầu, ba người này lại không đồng ý.
Lý Mục tuy là ‘Thiên Kiếm thứ sáu’, nhưng ở trên quyết định trọng đại của Thiên Kiếm sơn, hắn không có quyền quyết sách thật sự.
Ba người bọn họ vừa phủ quyết, Yến Bạch Y cùng Lạc Nam đồng ý cũng vô dụng, cho nên Thiên Kiếm sơn chỉ là ngồi xem Vạn Thú sơn cùng Thiên Khí tông bị Tà tộc điên cuồng tấn công mà không để ý không hỏi tới.
Bọn họ luôn muốn bảo toàn thực lực, không muốn bị đánh sớm, muốn nhặt tiện nghi sau chuyện.
Cũng bởi thế, ba đại Quỷ tộc mới có thể lấy chiến nuôi chiến, càng đánh càng mạnh, thực lực tăng lên vô cùng nhanh chóng mãnh liệt.
Lý Mục nhìn về phía bọn họ, trong mắt có một tia bi ai: “Trước chống đỡ tiếp rồi hãy so đo ai đúng ai sai đi”.
***
Tần Liệt từ Tà Anh đảo đến thẳng Không Gian Truyền Tống trận cỡ lớn của Tịch Diệt tông.
Quanh Truyền Tống trận, mười mấy võ giả Tịch Diệt tông tốp năm tốp ba phân tán, thấy hắn từ trong đó đi ra, đều toát ra nét kinh ngạc.
Ba năm qua Tịch Diệt tông rất ít lui tới với tám đại thế lực cấp Bạch Ngân, cho nên rất ít nhìn thấy gương mặt xa lạ, thông qua tòa Không Gian Truyền Tống trận lớn này đến.
"Bằng hữu từ đâu đến?". Một võ giả Tịch Diệt tông trẻ tuổi giương giọng hỏi".
“Viêm Nhật đảo!”. Vẻ mặt Tần Liệt thong dong, cười tươi, bổ sung nói: “Ta tên Tần Liệt”.
Mười mấy võ giả Tịch Diệt tông, vốn đều chẳng để ý đang nói chuyện vui cười với nhau, lúc này đột nhiên thu liễm nụ cười, vẻ mặt đều nghiêm túc hẳn lên.
“Các hạ là Viêm Nhật đảo Tần Liệt?”. Người đặt câu hỏi sắc mặt ngưng trọng xác nhận.
Hắn biết Tần Liệt đã biến mất ở Bạo Loạn chi địa ba năm, cũng biết Tịch Diệt tông sở dĩ không tham dự chém giết với Tà tộc, đều là vì người này.
Hắn đối với tên tuổi Tần Liệt như sấm bên tai.
“Không sai”. Tần Liệt gật gật đầu, giải thích một câu: “Ta vừa trở về không lâu”.
“Xin ngài chờ một chút”. Hắn rất cung kính nói.
Trước mặt Tần Liệt, hắn liên hệ Trầm Nguyệt, đem tình huống bên này nói rõ.
Một lát sau, hắn ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn về phía Tần Liệt, nói: “Nguyệt tỷ lập tức tới”.
Tần Liệt cười gật đầu.
Các võ giả thanh niên kia của Tịch Diệt tông, thì cúi đầu khe khẽ nói nhỏ.
“Nguyệt tỷ vì sao sẽ vội tới đây?”.
“Nghe nói hắn và Nguyệt tỷ quan hệ rất thân mật...”.
“Không thể nào? Nguyệt tỷ chính là minh châu của Tịch Diệt tông chúng ta, hắn sao có thể được Nguyệt tỷ ưu ái?”.
“Ai biết được?”