“Mất đi một Kim Dương đảo, lại có thể được Phan gia, Thiên Hải các cùng Hắc Vân cung, ta thấy còn rất có lãi”. Miêu Văn Phàm cười to.
“Nói không chừng, chờ sau khi Hắc Vu giáo tiêu diệt hết đám người Huyết Sát tông, thuận tay đem Kim Dương đảo đè phẳng, chúng ta còn có thể đem Kim Dương đảo cùng thu vào dưới trướng”. Mắt Miêu Khang sáng lên.
Một đám tộc lão Miêu gia nghe ba cốc chủ miêu tả, đôi mắt đều tỏa sáng.
Địa giới tương ứng Hắc Vân cung, Thiên Hải các, Phan gia, Kim Dương đảo, nếu tất cả bị Thanh Nguyệt cốc đánh hạ, Thanh Nguyệt cốc sẽ thành thế lực cấp Xích Đồng xếp hạng nhất dưới Huyễn Ma tông, sẽ bước ra một bước thực chất để trăm năm sau bước vào thế lực cấp Bạch Ngân.
“Ngày mai xuất phát, hạ thủ với Hắc Vân cung, Thiên Hải các, cần phải lấy được toàn bộ mỏ cùng vườn thuốc trong thời gian ngắn!”. Miêu Dương Hú chỉ huy nói.
“Rõ!”. Tộc nhân Miêu gia ầm ầm đồng ý.
***
“Mọi người đều vẫn khỏe chứ?”. Tần Liệt cười hỏi.
“Rất khỏe”. Đường Tư Kỳ toàn thân váy dài màu lửa đỏ, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng run lên: “Chúng ta luôn ở lại trong một khe núi của Thiên Kiếm sơn, rất an toàn, chỉ là... Có chút không thú vị”.
“Là rất nhàm chán”. Liên Nhu phụ họa nói.
Bọn họ dứt khoát rời khỏi Xích Lan đại lục, cùng nhau bước lên Bạo Loạn chi địa, nhưng bởi thiên phú không đủ nổi bật, không thể thông qua trắc luyện của Thiên Kiếm sơn, không đủ tư cách trở thành đệ tử Thiên Kiếm sơn.
Vốn Lý Mục có thể an bài người đưa bọn họ trở về Xích Lan đại lục, đáng tiếc bọn họ đều không chịu.
Rõ ràng biết đi chung đường với Tần Liệt, sẽ gặp hung hiểm không thể đoán trước, sẽ bởi vì ở lại cùng một chỗ với Huyết Sát tông thừa nhận tập kích mưa rền gió dữ, bọn họ vẫn lựa chọn tới.
“Ta là người của Huyết Mâu, Huyết Mâu... Coi như là một bộ phận của Huyết Sát tông, cho nên ta tới đây”. Phùng Dung giải thích như thế.
“Ta đến Bạo Loạn chi địa, vốn là muốn đi Thiên Khí tông, nhìn xem có thể đi Thiên Khí tông học tập nhiều tri thức phương diện luyện khí hơn hay không”. Vẻ mặt Mặc Hải lạnh nhạt: “Chẳng qua, ở sau khi Tần Liệt ngươi lần trước đem những Cổ Trận Đồ kia cho chúng ta xem, ta cảm thấy có lẽ ta không cần đi Thiên Khí tông nữa”.
“Ta muốn ở Bạo Loạn chi địa xông pha một phen, vậy tất nhiên là đi chỗ nguy hiểm rồi, cho nên ta đến đây”. Dĩ Uyên cười nói.
“Ta chỉ một người bạn là Tư Kỳ, tất nhiên cùng một chỗ với nàng”. Liên Nhu mỉm cười nói.
“Ngươi thì sao?”. Tần Liệt nhìn về phía Đường Tư Kỳ.
“Ta?”. Đường Tư Kỳ cắn môi dưới, nói: “Ta cũng không biết, dù sao đã theo tới rồi, không có nguyên nhân gì”.
Lời vừa nói ra, ánh mắt đám người Mặc Hải, Phùng Dung đều ám muội hẳn lên.
Liên Nhu lại hừ nhẹ một tiếng: “Không biết là giả ngu, hay là khờ thật...”.
Đường Tư Kỳ cúi đầu, ánh mắt có chút ảm đạm.
Tần Liệt nhìn nhìn Liên Nhu, lại nhìn nhìn Đường Tư Kỳ, đột nhiên đau đầu hẳn lên, trong lòng thở dài, cũng không biết như thế nào cho phải.
Lúc Khí Cụ tông còn chưa bị diệt, hắn đã mơ hồ cảm giác được Đường Tư Kỳ có ý với hắn, lần này từ Xích Lan đại lục đi ra, cùng bọn Phùng Dung, Mặc Hải tới nơi này, hẳn cũng có một bộ phận vì hắn.
Trong lòng hắn thật ra rất rõ.
“Đường sư tỷ, ta gần đây đang luyện tập khắc một loại Linh Trận đồ mới, chẳng qua mắc lỗi mãi, ngươi lát nữa giúp ta xem một chút như thế nào?”. Trầm ngâm một chút, Tần Liệt đột nhiên nói.
Đường Tư Kỳ chợt ngẩng đầu, mắt đẹp phút chốc sáng ngời lên.
Đám người Mặc Hải biết điều rời khỏi, để lại hai người Tần Liệt, Đường Tư Kỳ ở chung một mình.
Mọi người vừa đi, hai người bỗng nhiên lại xấu hổ hẳn lên, nhìn nhau một cái, đều theo bản năng trốn tránh.
Một lát sau, Tần Liệt dẫn đầu bình tĩnh trở lại, sau khi cười mỉm một cái, bắt đầu nhìn về phía Đường Tư Kỳ.
Đường Tư Kỳ toàn thân váy dài màu lửa đỏ, đường cong uyển chuyển, tóc dài như thác phủ trên vai cổ, trong mắt như có ngọn lửa thiêu đốt, có một loại mỹ cảm diễm lệ mãnh liệt như lửa.
Năm đó ở Khí Cụ tông, thiên phú luyện khí của Đường Tư Kỳ có một không hai, xinh đẹp nổi danh bốn phương, không biết đã khiến bao nhiêu thanh niên hồn oanh mộng khiển.
Nhớ lại chuyện cũ, Tần Liệt bất giác có chút thổn thức cảm thán, còn nhớ lúc mới vào Khí Cụ tông Đường Tư Kỳ làm khó dễ đối với hắn, cùng sau đó chiếu cố thật nhiều, kề vai chiến đấu khi cùng chống lại năm phương thế lực cấp Hắc Thiết.
Nhoáng lên một cái, Khí Cụ tông đã bị diệt, Huyết Mâu cùng trốn vào Huyết Chi tuyệt địa, Đường Tư Kỳ, Liên Nhu, Dĩ Uyên các đồng bạn này, càng là đi xa Xích Lan đại lục...
“Lúc ở Thiên Kiếm sơn nhàn rỗi, ta chế tác một chút đồ chơi nhỏ, ngươi xem một chút đi”. Đường Tư Kỳ bỗng nhiên mở miệng.
Ba quả cầu kim loại màu đỏ sậm, được nàng nhẹ nhàng đặt ở trên đài đá trước mặt hai người, mặt ngoài quả cầu kim loại khắc hoa văn hỏa diễm lôi điện tinh xảo đẹp đẽ phức tạp, ẩn chứa dao động lửa khói, lôi điện mãnh liệt.
Tần Liệt tùy tay cầm một cái, lấy tinh thần ý thức cẩn thận cảm giác, giây lát sau, mắt hắn chợt sáng ngời.
Cấu tạo trong quả cầu kim loại cùng loại với Tịch Diệt Huyền Lôi, chủ yếu lấy Trữ Linh, Tụ Linh, Tăng Phúc, Cố Nhận bốn loại Cổ Trận Đồ là chính, mặt khác cộng thêm hai cái Linh Trận đồ Thôi Phát, Viêm Liệt, cùng khảm tổ hợp thành.
Linh Trận đồ tổng hợp bên trong cực kỳ xảo diệu, có thể cùng lúc dẫn nổ lửa nóng cùng lôi điện, đem lôi điện, hỏa diễm thạch trong hình cầu nháy mắt nổ tung ra.
“Tịch Diệt Huyền Lôi dù sao cũng là chỉ Tịch Diệt tông có, chúng ta nếu thường xuyên sử dụng Tịch Diệt Huyền Lôi, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới Tịch Diệt tông chú ý. Thứ này, ta xưng hô là ‘Liệt Diễm Huyền Lôi’, nó thật ra là từ Tịch Diệt Huyền Lôi diễn biến thành, uy lực có lẽ không lợi hại bằng những Tịch Diệt Huyền Lôi Tịch Diệt tông nắm giữ, nhưng lợi hại hơn Tịch Diệt Huyền Lôi hai chúng ta trước kia luyện chế”.
Lúc bàn luận tới tri thức phương diện luyện khí, Đường Tư Kỳ lập tức buông ra, tay ngọc thon dài của nàng cầm các quả cầu kim loại, khuếch đại mà nói, khi giơ tay nhấc chân, cũng toát ra sự tự tin tràn ngập sức quyến rũ.
“Liệt Diễm Huyền Lôi kiêm có lôi điện bùng nổ của Tịch Diệt Huyền Lôi, lại có thể ở trong vụ nổ đem hỏa diễm lực bên trong kích phát ra, sẽ kèm theo lôi điện bắn nhanh, đem các đám lửa bay về chung quanh, Liệt Diễm Huyền Lôi nếu nổ ở trong một số tông môn, hoặc là ở rừng rậm, có thể nháy mắt dẫn cháy lửa nóng hừng hực, đem kẻ lan đến đốt cháy thành tro”.
Cầm một quả Liệt Diễm Huyền Lôi, Tần Liệt ngẩn người, hồi lâu sau mới nói: “Tìm một chỗ thử chút đi!”.
“Được”. Đường Tư Kỳ hé miệng cười, mắt đẹp rạng rỡ, tràn đầy tự tin.