Một lát sau, Bạo Lôi Mãng Vương nói: “Vậy được, ngươi theo chúng ta một chuyến.”
“Đa tạ.” Tần Liệt chắp tay.
“Phụ thân, chúng ta thì sao?” Mãng Vọng nói.
Thời gian hắn trở lại Cổ Thú giới cũng không lâu, hoàn toàn không biết đối với chuyện Huyết Hồn Thú, cũng chưa nghe mấy thú vương nhắc tới di hài Huyết Hồn Thú.
Hắn vốn tưởng rằng Huyết Hồn Thú hẳn là bị tộc nhân Thần tộc năm đó mang đi, nhưng nghe ý tứ trong lời Xích Huyết Viên Vương, xác con Huyết Hồn Thú đó thế mà vẫn ở Cổ Thú giới.
Cái này làm Mãng Vọng rất kinh dị, cũng sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt, muốn nhìn một chút thi thể Huyết Hồn Thú.
Đằng Viễn và Ni Duy Đặc hai người, vẻ mặt cũng chờ mong, cũng muốn nhìn thi cốt một con Huyết Hồn Thú kia chút, xem xem sinh linh khủng bố đem Cổ Thú tộc bức ra khỏi Linh Vực, sau khi chết là một cái bộ dáng thế nào.
“Các ngươi đều lưu lại.” Bạo Lôi Mãng Vương hừ một tiếng, nói: “Chỗ xác Huyết Hồn Thú, thuộc về cấm địa của chúng ta ở Cổ Thú giới, mấy gia hỏa các ngươi trừ phi đột phá đến huyết mạch cấp mười, nếu không không thể hướng tới nơi đó.”
“Tần Liệt cũng không phải tộc nhân chúng ta.” Mãng Vọng giải thích.
Bạo Lôi Mãng Vương trừng mắt nhìn hắn một cái, hừ nói: “Tiểu tử ngươi biết cái gì!”
“Tần Liệt, ngươi nếu muốn đi chỗ đó, ta phải giam cầm ngươi trước, ánh mắt cùng linh hồn cảm giác của ngươi, ta đều phải cùng nhau phong bế.” Xích Huyết Viên Vương đạo.
Tần Liệt ngẩn ra, “Cần thận trọng như vậy?”
Xích Huyết Viên Vương gật gật đầu, ánh mắt nghiêm túc, “Phải như vậy.”
Tần Liệt do dự một chút, mới nói: “Được rồi.”
Ngay sau đó, hắn liền nhìn thấy bàn tay to của Xích Huyết Viên Vương chộp tới, mà thân thể Xích Huyết Viên Vương cũng nháy mắt bành trướng, trở nên to lớn như núi.
Toàn thân hắn bỗng nhiên rơi vào lòng bàn tay Xích Huyết Viên Vương, cái gì cũng không nhìn thấy, cái gì cũng không cảm giác.
Xích Huyết Viên Vương hiện ra bản thể, một bàn tay khổng lồ như có thể che trời, đem Tần Liệt nắm ở lòng bàn tay, làm tầm mắt Tần Liệt một mảng bóng tối, linh hồn ý thức cũng mất đi cảm giác đối với bên ngoài.
“Hô!”
Thân thể lớn như núi của Xích Huyết Viên Vương, như đạn pháo lao vọt lên trời, thế mà nháy mắt bay vào sâu trong bầu trời Cổ Thú giới, còn đang hướng tới bên ngoài bay nhanh.
Ở dưới ánh mắt kinh dị của Mãng Vọng, Đằng Viễn và Ni Duy Đặc, Bạo Lôi Mãng Vương với Cửu Vĩ Hồ Vương cũng biến ảo thành bản thể chân thân, cũng đột nhiên bay vào trong mây.
Đằng Viễn nhìn bóng dáng ba đại thú vương dần dần ở trong biển mây mất đi, sửng sốt một múc, mới lẩm bẩm: “Nơi đó xem ra cũng không ở Cổ Thú giới.”
Ni Duy Đặc nghĩ một chút, nói: “Chung quanh Cổ Thú giới không hề thiếu mảnh sao vỡ tĩnh mịch.”
“Hẳn là vậy.” Đằng Viễn nói.
Mãng Vọng nói: “Xem ra những lão gia hỏa đó vẫn cất giấu một ít bí mật.”
...
Ba đại thú vương lấy bản thể lao vào bầu trời, hướng thẳng tới bên ngoài vũ trụ mà đi, trong chốc lát đã phá vỡ bức tường không gian Cổ Thú tộc, bước vào tinh hải vực ngoại mênh mông thần bí.
Chỉ thấy vực ngoại Cổ Thú giới có rất nhiều mảnh vỡ ngôi sao thật lớn, những mảnh sao vỡ đó không có một tia sáng, đều là tối mịt, tĩnh mịch băng lạnh.
Thoạt nhìn, giống như ở vực ngoại Cổ Thú giới vờn quanh rất nhiều mảnh ngói vỡ.
Nhưng ở sau khi tới gần, sẽ phát hiện những mảnh ngói vỡ đó, so với các hải đảo của Linh Vực còn lớn hơn.
Cả trăm cả ngàn mảnh sao vỡ, đều không có chút khí tức sinh mệnh, cũng không có chút thiên địa linh khí nào, căn bản không thích ứng sinh linh trí tuệ tu luyện sinh tồn.
Ba đại thú vương sau khi bay ra khỏi Cổ Thú giới, phân rõ một cái phương hướng, xâm nhập trong mảnh những ngôi sao đó.
Sau đó không lâu, bọn họ hạ xuống trên một mảnh sao vỡ trong đó. Khối sao vỡ tĩnh mịch này mặt ngoài màu đỏ sậm, như màu sắc máu tươi sau khi khô.
Kinh người đến cực điểm, ba đại thú vương hạ xuống, thân thể thật lớn của bọn họ thế mà như nước thẩm thấu về đáy ngôi sao vỡ.
Nháy mắt thời gian, như nước tan vào biển lớn, bọn họ đã tan vào trong mảnh sao vỡ.
Tần Liệt luôn bị Xích Huyết Viên Vương nắm ở lòng bàn tay, cũng ở lúc này chậm rãi mở mắt ra.
Đây là một cái hang thật lớn ẩn sâu trong ngôi sao vỡ, trong hang có một ao máu lớn vô cùng. Trong ao máu đặt một cái thi thể Hồn Thú không có da thịt.
Ba đại thú vương lại co lại trăm lần, sóng vai đứng ở bên cạnh ao máu kia, vẻ mặt phức tạp nhìn về phía thi thể Hồn Thú trong ao máu.
Tần Liệt vừa rồi bị Xích Huyết Viên Vương nắm trong tay, mắt không thể thấy, linh hồn ý thức không thể cảm giác, nhưng ở thời điểm Xích Huyết Viên Vương mang theo hắn phá vỡ bức tường không gian trong suốt của Cổ Thú giới, huyết mạch Bát Mục Yêu Linh trong cơ thể hắn thoáng có một tia động tĩnh khác thường.
Khi đó, hắn liền biết Xích Huyết Viên Vương đã mang theo hắn rời khỏi Cổ Thú giới.
“Đây là thi thể của một con Huyết Hồn Thú kia.” Xích Huyết Viên Vương chỉ về phía ao máu nói.
Tần Liệt dừng phán đoán, đem lực chú ý đặt ở trên thi thể một con Hồn Thú trong ao máu kia. Một con Hồn Thú này mất đi máu thịt gân mạch, xương trong suốt như hồng ngọc, phóng thích huyết quang màu đỏ tươi nhàn nhạt.
Lúc hắn tập trung nhìn, phát hiện máu trong vết máu, thật ra luôn bị một bộ hài cốt của Hồn Thú kia hút, mà máu trong ao máu cũng đang dần dần cạn đi.
“Một bộ hài cốt này vẫn đang hút máu?” Tần Liệt ngạc nhiên.
Ba đại thú vương trầm mặc không nói.
Tần Liệt biết ba đại thú vương tò mò hắn vì sao muốn một bộ hài cốt Hồn Thú này. Hắn hít sâu một hơi, liền chuẩn bị lợi dụng bí thuật linh hồn, để cẩn thận xem xét kỳ diệu trong một bộ hài cốt Hồn Thú này.
Nhưng, ngay tại lúc hắn chuẩn bị động thủ, hắn nghe được từ trong khối di cốt Hồn Thú này truyền đến một thanh âm: “Ngươi là ai?”
Tần Liệt kinh hãi.
Ba đại thú vương của Cổ Thú tộc sắc mặt như thường, rõ ràng đã sớm biết một con Hồn Thú chỉ còn hài cốt này chưa chết triệt để.
“Hắn là hậu nhân Tần gia.” Xích Huyết Viên Vương lạnh nhạt giải thích.
“Con Hồn Thú này còn sống?” Tần Liệt biến sắc, ngạc nhiên nhìn ba đại thú vương, “Hắn chưa bị tộc nhân Thần tộc đánh chết?”
“Hậu nhân Tần gia!”
Một con Hồn Thú này, hài cốt chìm ở trong ao máu, giống như đột nhiên trở nên kích động hẳn lên, máu trong ao máu này lập tức rất nhanh biến mất trong hài cốt hắn, khiến khí tức hài cốt này của hắn càng ngày càng đậm.
“Máu trong ao máu, chỉ đủ duy trì sinh cơ của ngươi, ngươi nếu vội vã hút máu, vậy về sau cứ chờ chết đi.” Bạo Lôi Mãng Vương lạnh lùng nói.
Lời vừa nói ra, thi thể con Hồn Thú trong ao máu lập tức không làm bậy nữa.