Một điểm hắc quang u ám đột nhiên bành trướng, A Thập Nạp Tư của Hắc Chiểu thâm uyên từ trong hắc quang đó chậm rãi chui ra.
“A Thập Nạp Tư!”
Những đại ác ma cấp mười kia, vừa thấy A Thập Nạp Tư đến, đều bị kinh động.
Mắt bọn họ nhìn về phía A Thập Nạp Tư tràn đầy kiêng kị.
“Hắc hắc, ta đã biết ngươi sẽ nhịn không được tới đây.”
Ngay lúc này, truyền tới một tiếng rống ngông cuồng, một đại ác ma cầm chùy lớn, kéo cái đuôi rắn thật dài, phút chốc gào thét mà đến.
Đại ác ma này có đầu trâu rất lớn, cả người cơ bắp cuồn cuộn, tràn đầy sức bùng nổ.
“Đào Lạc Tư!”
Hắc Chiểu thâm uyên A Thập Nạp Tư, ở sau khi hắn đến, ánh mắt tỏ ra ngưng trọng một chút, “Ngươi cũng muốn thông qua tiểu tử đó tiến giai ác ma quân chủ?”
“Đương nhiên. Ta nghe nói ngươi rất sớm trước kia, đã muốn động thủ với Cách La Mỗ?” Tên là Đào Lạc Tư đại ác ma, cười quái dị trứ, nói: “Trung thực nói, ta và ngươi mục tiêu nhất trí. Đáng tiếc, Cách La Mỗ rất không tranh khí, thế mà bị một không biết tên hỗn huyết tạp chủng cấp cán rớt.”
A Thập Nạp Tư nhìn hắn thật sâu, đột nhiên cười, “Ngươi đã có hứng thú, vậy... Ta nhường ngươi đi Viêm Nhật luyện ngục trước.”
“Ha ha. Vậy thì đa tạ rồi.” Đào Lạc Tư ngông cuồng cười to.
Theo hắn thấy, A Thập Nạp Tư đồng ý nhường bước, nhất định là sợ hắn.
Đại ác ma khác tụ tập ở đây, nghe A Thập Nạp Tư và Đào Lạc Tư đối thoại, cũng cho rằng A Thập Nạp Tư tự biết không phải đối thủ của Đào Lạc Tư, cho nên mới cam nguyện nhường bước.
“Xẹt xẹt! Xẹt xẹt xẹt!”
Từng sợi tơ điện quang màu tím, ngay lúc này, đột nhiên bò đầy một tầng kết giới do quy tắc tầng đáy thâm uyên xây thành.
Những đại ác ma đó đều trừng lớn mắt, chợt phát hiện một tầng kết giới kia bắt đầu hiện ra vết nứt.
“Không sai biệt lắm rồi.” A Thập Nạp Tư hừ lạnh một tiếng, nói: “Kẻ tên Tần Liệt kia, đã sắp hoàn thành lột xác huyết mạch, Đào Lạc Tư, cơ hội của ngươi đến rồi.”
“Ha ha! Một ngày này ta chờ đã hai trăm vạn năm, quân chủ luyện ngục thứ tám, nên thuộc về Đào Lạc Tư ta!”
Đào Lạc Tư đầu trâu thật lớn, vung chùy lớn, sung sướng rít gào, người đầu tiên lao về phía Viêm Nhật luyện ngục.
“Bốp bốp bốp bốp!”
Thần kỳ, ở thân ác ma cao mấy ngàn thước của Đào Lạc Tư vừa xuyên qua kết giới đó, kết giới vừa mới hiện ra vết nứt kia lại tựa như một lần nữa bịt lại.
Tựa như, trong một đoạn thời gian, chỉ có thể dung nạp một hoặc là một nhóm đại ác ma bước vào.
A Thập Nạp Tư và mười mấy đại ác ma khác, mắt thấy Đào Lạc Tư lao vào Viêm Nhật luyện ngục, chỉ có thể im lặng chờ kết quả.
Hoặc, Đào Lạc Tư chém giết Tần Liệt, trở thành ác ma quân chủ mới của Viêm Nhật luyện ngục.
Hoặc, Tần Liệt đánh giết Đào Lạc Tư, tiếp tục tọa trấn Viêm Nhật luyện ngục.
Bất luận ai thắng ai bại, đều sẽ ở không lâu sau có một cái kết quả, chờ sau khi kết quả ra, bọn họ còn có thể tiếp tục tấn công Viêm Nhật luyện ngục.
Bọn họ có thể tiếp tục khởi đầu khiêu chiến với kẻ thắng.
Trong một đoạn thời gian gần đây, Viêm Nhật luyện ngục định sẵn sẽ không thái bình, vì tranh đoạt ác ma quân chủ, chắc chắn sẽ chết đi mấy đại ác ma cấp mười cường đại.
Viêm Nhật luyện ngục.
Phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải, ma thân của Tần Liệt, ở sau khi hút lượng lớn thâm uyên ma khí, đã bành trướng đến cao bốn ngàn thước.
Từng tia chớp dày đặc, như rắn điện màu tím quấn quanh ở trên người hắn, tựa như đang luyện máu thịt hắn.
Trái tim ác ma của hắn lấy tiếng ầm ầm nghe muốn điếc tai không ngừng chấn động.
Hỏa diễm vẫn thạch nọ từ Chu Tước giới bay ra, thỉnh thoảng bắn tung tóe ra ánh lửa, ánh lửa nhất nhất biến mất trong máu thịt hắn.
Sinh mệnh kết tinh của Viêm Ma chi vương, tựa như đang lấy một loại phương thức khác, hỗ trợ Tần Liệt hoàn thành lột xác huyết mạch.
“Gào!”
Một tiếng rống kinh thiên động địa, đột nhiên từ sâu trong trời mây Viêm Nhật luyện ngục truyền tới.
“Ta là Ô Mãng thâm uyên Đào Lạc Tư, ta muốn xé rách lồng ngực ngươi, nuốt sống trái tim ác ma của ngươi!”
Xuyên qua thâm uyên thông đạo, Đào Lạc Tư vừa hiện thân ở Viêm Nhật luyện ngục, đã điên cuồng hò hét.
Hắn cố ý lợi dụng lực lượng huyết mạch ác ma, điều này khiến thanh âm hắn như thiên lôi ầm ầm vang thấu bát phương.
“Đào Lạc Tư! Vậy mà lại là Đào Lạc Tư! Hơn nữa đến nhanh như thế!” Phụ cận Bổn Nguyên Thâm Hải, Duy Tháp Tư biến sắc, nói: “Tám chiến sĩ titan kia, huyết mạch còn chưa đột phá đến cấp mười, bọn họ tạm thời chỉ sợ không giúp được chủ nhân.”
“Huyết mạch chủ nhân, tựa như vừa mới bước vào cấp mười, ma thân rèn luyện... còn chưa kết thúc.” Miêu Phong Thiên cũng lo âu.
“Mau tới đây chiến một trận, không nên lãng phí thời gian của ta, chém giết ngươi xong, ta còn phải đối mặt ác ma khác khiêu chiến.” Bóng ma to lớn của Đào Lạc Tư từ phương hướng thâm uyên thông đạo bay đến cực nhanh.
Mọi người quay đầu nhìn, liền cảm thấy bầu trời màu đỏ tối, có một ngọn núi máu thịt cực lớn đang di động.
Một cỗ thâm uyên dao động khủng bố, từ trên người Đào Lạc Tư kia phóng thích, áp bức mọi người đều có chút không thở nổi.
“Rắc rắc!”
Trên Bổn Nguyên Thâm Hải, Tần Liệt đang lột xác, ma cốt toàn thân nổ vang.
Hai mắt hắn nhắm chặt, thẳng đến lúc này, mới chậm rãi mở ra.
Vô số cầu vồng điện màu tím bơi lội, ở trong con ngươi biến thành màu tím đậm của Tần Liệt, như đàn cá bơi.
“Ô Mãng thâm uyên, Đào Lạc Tư...”
Tần Liệt thấp giọng nói thầm một câu, cuối cùng nhìn về phía đại ác ma đầu trâu nhanh chóng tới gần kia, tầm mắt dừng ở trên cây chùy lớn hắn vung vẩy.
“Đi.”
Tần Liệt đưa tay, xa xa chỉ hướng Đào Lạc Tư, thuận miệng nói ra.
Thổ nạp thâm uyên ma khí, phóng thích trứ hoa mắt hỏa mang hỏa diễm vẫn thạch, cuộn trứ, rồi đột nhiên đánh hướng Đào Lạc Tư.
“Bốp bốp bốp!”
Hỏa diễm vẫn thạch khẽ động, cả bầu trời đều tựa như bốc cháy, toàn bộ sinh linh xung quanh đều bị nướng mặt hồng tai đỏ.
Bọn họ cách hỏa diễm vẫn thạch kia còn xa mấy vạn thước.
“Sinh mệnh kết tinh Viêm Ma chi vương?”
Đào Lạc Tư cười dữ tợn, mắt thấy hỏa diễm vẫn thạch kia đánh đến, lại không chút hoảng hốt, “Ngươi dù sao không phải hắn, ngươi có thể vận dụng mấy phần lực lượng của hắn?”
“Xẹt xẹt!”
Ánh vàng rực rỡ từ trên ma thân khổng lồ của Đào Lạc Tư lóng lánh mà ra, cự chùy hắn cầm cũng trở nên ánh vàng rực rỡ.
“Vù!”
Chỉ chốc lát, ma thân cao mấy ngàn thước kia của Đào Lạc Tư đã từ bên cạnh hỏa diễm vẫn thạch xuyên qua.
Hắn không ngạnh kháng với sinh mệnh kết tinh của Viêm Ma chi vương.
“Đi chết đi!”
Đào Lạc Tư vừa lướt qua khối hỏa diễm vẫn thạch kia, liền vung cự chùy ánh vàng rực rỡ, đánh về phía đầu Tần Liệt.
Vạn tia sáng vàng sắc bén, như mũi tên ánh sáng màu vàng, từ trong cự chùy kia bay ra.
Cự chùy vàng óng ánh đó đột nhiên biến mất.
Tần Liệt quay đầu nhìn, phát hiện vạn tia sáng vàng đó, vậy mà lại đang cường hành bóp méo thâm uyên pháp tắc của Viêm Nhật luyện ngục.