Thời gian kế tiếp, hắn đem toàn bộ tinh lực đều dùng ở trên lĩnh ngộ “Thông thiên” cổ trận đồ trong Trấn Hồn Châu.
Về phần “Hợp Bi Thuật” và “Quần Nhiên Huyết Thuật”, hắn thật ra đã nắm giữ thuần thục, lúc nào cũng có thể thi triển vận dụng.
Lúc tu luyện, hắn luôn duy trì một cái Hư Hồn Chi Linh bên ngoài, giúp hắn quan sát tình huống phụ cận.
Chỉ cần có khác thường, lấy lực quan sát của linh hồn Hư Hồn Chi Linh, chắc chắn ngay lập tức cảm thấy.
Hắn cũng có thể cực sớm làm ra chuẩn bị.
Từng giọt bản mạng tinh huyết trong suốt, theo linh hồn ý thức hắn điều khiển, tới lui ở bầu trời tối tăm, phác họa ra tia máu màu đỏ tươi.
Lại là một bức “Thông Thiên” cổ trận đồ, bị hắn lấy tinh huyết làm mạch tuyến, khắc ở bầu trời.
Hắn hết sức chăm chú nhìn một bức cổ trận đồ cao cấp đó đến từ Trấn Hồn Châu.
“Một ngàn nét máu, ba ngàn nét, năm ngàn nét, bảy ngàn nét...”
Trên bầu trời tuyệt đối tối tăm, một bức cổ trận đồ càng lúc càng phức tạp thần bí, theo máu tươi hắn bay, chậm rãi thành hình.
Đạt được thiên phú huyết mạch “Chân Thị”, hắn hoàn toàn không chịu bóng tối ảnh hưởng, một đôi mắt có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả cảnh tượng.
Mỗi một nét máu, trong mắt hắn đều phi thường trực quan, hắn dưới sự theo dõi thời gian dài, thậm chí sẽ cảm thấy những nét máu đã dừng hình ảnh kia, như đang hoạt động cực kỳ thong thả.
Hắn không biết, hắn ở lúc chuyên tâm tu luyện, Hạo Kiệt, Thương Diệp cũng hội hợp với đám người Kiền Thăng.
Một lần này, chẳng những Hạo Kiệt mang theo tộc nhân còn sót lại của Thị Huyết gia tộc trở về, tộc nhân Quang Minh gia tộc lấy Minh Hú cầm đầu, đã sớm hơn một bước tụ lại với Kiền Thăng.
Minh Hú dẫn đầu Quang Minh gia tộc, thế mà có chín người sống sót, hơn nữa đều tinh thần tràn đầy, giống như chưa từng trải qua chiến đấu tanh máu.
Thương Diệp và Hạo Kiệt tới đây, nhìn thấy tộc nhân Quang Minh gia tộc chín người sống sót, đều rõ ràng có chút kỳ quái.
Hạo Kiệt đối với thực lực một mũi đội ngũ này của mình tuyệt đối tự tin, nhưng hắn trước khi gặp Địch Già, vẫn có hai đồng bạn chết.
Tuy hắn lúc trước chưa dùng Huyết Nhục Phong Bi, nhưng hắn vẫn cảm thấy, bọn hắn mạnh hơn Quang Minh gia tộc.
Nhưng, nay bọn Minh Hú chín tộc nhân Quang Minh gia tộc, chẳng những đều còn sống, ai cũng như chưa từng bị thương.
Cái này làm Hạo Kiệt cũng cảm thấy có chút xem không hiểu.
“Tỷ, Tần Liệt đâu?”
Kiền Thăng vừa thấy chỉ là nàng và tộc nhân Thị Huyết gia tộc tới đây, chưa phát hiện bóng dáng Tần Liệt, lập tức đặt câu hỏi.
“Hắn chưa trở về trước?” Thương Diệp cũng sửng sốt.
“Chưa.” Kiền Thăng nói.
“Kỳ quái...” Thương Diệp nhíu mày, nói: “Chúng ta trước khi giao chiến với những ác ma kia, hắn đã rời khỏi một mình, theo đạo lý mà nói, hắn hẳn là rất sớm trước đây đã trở lại rồi.”
“Một hỗn huyết giả khiếp đảm vô năng, cần các ngươi hưng sư động chúng để ý?” Hạo Kiệt hừ lạnh.
Tộc nhân còn lại của Thị Huyết gia tộc, sắc mặt cũng âm trầm, đều không đem Tần Liệt để vào mắt.
Nhưng, bọn họ rất nhanh phát hiện sắc mặt Huyền Lạc, Kiền Thăng, thậm chí Minh Hú đều nghiêm nghị.
Thương Diệp càng là nhíu chặt lông mày.
“Sao? Vẻn vẹn một hỗn huyết giả mà thôi, đáng giá các ngươi lo lắng để ý như thế?” Vẻ mặt Hạo Kiệt nghi hoặc, “Ta chết mất ba huynh đệ, ta cũng không giống các ngươi, các ngươi đang làm cái quỷ gì?”
“Tần Liệt khác với hỗn huyết giả bình thường.” Kiền Thăng nói.
“Ồ?” Hạo Kiệt nhướng mày.
“Hắn tồn tại, có thể làm chúng ta biết rõ động tĩnh các tộc phụ cận, cũng có thể thông qua ‘Quần Nhiên Huyết Thuật’ làm huyết mạch toàn bộ chúng ta thiêu đốt.” Kiền Thăng hít sâu một hơi, lại nói: “Mặt khác, sức chiến đấu cá nhân của hắn cũng cực kỳ mạnh, là một cái trợ lực cường đại của chúng ta.”
“Thực lực cá nhân không sao, năng lực kỳ dị có thể quan sát linh hồn dao động phụ cận, đối với chúng ta mà nói mới là mấu chốt.” Minh Hú thản nhiên nói.
Hắn dẫn tộc nhân Quang Minh gia tộc, sớm đã hội hợp với Kiền Thăng, thông qua Kiền Thăng, Huyền Lạc, còn có tộc nhân Hắc Ám gia tộc, hắn đối với Tần Liệt cũng có điều hiểu biết.
Hắn đối với Tần Liệt theo như lời Kiền Thăng, Huyền Lạc sức chiến đấu cá nhân kinh người, giữ thái độ hoài nghi, cũng không tin tưởng Tần Liệt có thể mạnh bao nhiêu.
Chẳng qua, hắn lại cực kỳ tôn sùng đối với Tần Liệt có được năm Hư Hồn Chi Linh, hắn biết rõ ở trong Bổn Nguyên Thủy Giới, năng lực có thể cảm giác động tĩnh linh hồn phụ cận quan trọng bao nhiêu.
Cho nên Tần Liệt biến mất, khiến hắn cũng có chút để ý.
“Hắn hẳn là... Bỏ chúng ta mà đi rồi.” Nam Khi đột nhiên cười khổ, nói: “Rất sớm trước đây, hắn đã tỏ thái độ muốn đi, hiện tại rốt cuộc vẫn là đi rồi.”
“Ngươi sao không nói hắn gặp phải nguy hiểm rồi?” Lưu Dạng tức giận nói.
“Nguy hiểm?” Nam Khi cười cười, nói: “Có năm con dị thú có thể cảm giác động tĩnh linh hồn chung quanh, hắn chỉ cần không đi tìm chết, có thể gặp phải cái gì nguy hiểm?”
Ngữ khí Lưu Dạng bị kiềm hãm.
Nàng cẩn thận nghĩ một chút, đột nhiên trầm mặc xuống, vô lực phản bác.
Bởi vì nàng biết Nam Khi không nói sai.
“Lúc đi tìm Hạo Kiệt, tốc độ hắn cực nhanh... So với ta sau khi thi triển ra ‘Ảnh Độn’ còn nhanh hơn, ta nghĩ hắn nếu một lòng muốn đi, hẳn là không ai có thể ngăn cản hắn.” Thương Diệp bỗng nhiên nói.
“So với ngươi sau khi ‘Ảnh Độn’ còn nhanh hơn?” Minh Hú cả kinh.
Thương Diệp chậm rãi gật đầu, ánh mắt phức tạp nói: “Hắn có lẽ thực rời khỏi rồi.”
Lời vừa nói ra, ngay cả Kiền Thăng cùng Lưu Dạng luôn đứng ở Tần Liệt bên kia, cũng không cãi lại.
Ở sâu trong lòng bọn họ, cũng đã có đáp án -- Tần Liệt đã bỏ bọn họ mà đi.
“Nam Khi ca! Ngươi cho hắn một cái nhẫn không gian đó, bên trong là cất đầy thịt để ăn!” Lợi Duy nổi giận, “Đáng chết, hắn cứ như thế rời khỏi! Ta lúc trước vậy mà còn tin tưởng hắn!”
Sắc mặt Nam Khi trầm xuống, thản nhiên nói: “Yên tâm, chúng ta còn có thể gặp lại.” Lúc nói lời này, ngữ khí của hắn cũng tràn đầy tức giận.
“Hỗn huyết giả quả nhiên không đáng tín nhiệm.” Huyền Băng gia tộc Huyền Lạc cũng chen vào nói, ngữ khí hắn lạnh nhạt tương tự, nhưng trong mắt lại tràn đầy thất vọng.
“Các ngươi thế mà có thể ký thác kỳ vọng cao đối với một hỗn huyết giả, thật là quá buồn cười!” Hạo Kiệt trào phúng.
Đám người Kiền Thăng đều ảm đạm không nói.
“Thôi, cũng may Hạo Kiệt mang theo Huyết Nhục Phong Bi của Thị Huyết gia tộc, không có Tần Liệt, chúng ta vẫn có khả năng thắng bọn ác ma kia.” Thương Diệp nói.
“Huyết Nhục Phong Bi!”
Vừa nghe được tin tức này, tộc nhân của các đại gia tộc đều là sáng mắt lên, như lại thấy được hy vọng.
***
“Ào ào!”
Một bức cổ trận đồ “Thông Thiên” phức tạp thần bí kia, đột nhiên, như bị lực lượng không biết tên nào đó ảnh hưởng một chút, ầm ầm sụp đổ.
Các nét máu như tia sáng bắn tứ tung, lần lượt rơi xuống, hóa thành mưa máu năng lượng tiêu hết.
Các tia các luồng điểm máu, rơi ở trên người Tần Liệt ngồi ngay ngắn dưới đất, làm sắc mặt hắn tỏ ra có chút quái dị.