Mục lục
Truyện Linh Vực - Nghịch Thương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ba Lôi Đặc đại nhân, chúng ta còn không biết ở linh vực đã xảy ra chuyện gì, tạm thời... Còn chưa tính lập tức quay về”. Ngải Địch châm chước lý do thoái thác, thái độ khiêm tốn, khom người nói: “Chúng ta cần làm rõ chân tướng, sau đó mới có thể cân nhắc sau khi quay về linh vực, kết minh với một phương nào”.

Ma Long Ba Lôi Đặc chậm rãi tới nơi này, nhìn lướt qua Ngải Địch, nói: “Trước tìm cho ta cái ghế”.

“Lao Đức!”. Ngải Địch quát to.

Một tộc nhân Ám Ảnh tộc trẻ tuổi, thông minh từ trong phòng dọn ra cái ghế, ngoan ngoãn đem nó đặt ở phía sau Ba Lôi Đặc.

Ba Lôi Đặc hài lòng gật gật đầu, đặt mông ngồi xuống.

“Rắc!”.

Chiếc ghế đột nhiên vỡ tan, bị hắn đặt mông ngồi thành mảnh gỗ vụn, ngay cả một khắc cũng không thể chống đỡ.

Ba Lôi Đặc sắc mặt khó coi ngồi ở trên đất.

Ba huynh đệ Viên gia, còn có Viên Xuyên cùng Viên Sơn, đều là sắc mặt xấu hổ, giả bộ không có thấy.

Lận Tiệp cùng U Thiên Lan khẽ cắn môi dưới, một bộ dáng muốn cười lại không dám cười.

“Lao Đức!”. Ngải Địch gầm lên.

Tộc nhân Ám Ảnh tộc trẻ tuổi vẻ mặt sợ hãi, liên tục mắng bản thân đáng chết, vội vàng từ trong một gian phòng khác, cố sức nâng ra một cái ghế đá rất lớn tới đây.

Đem ghế đá đặt ở sau mông Ba Lôi Đặc, Lao Đức vẻ mặt cầu xin, xin Ba Lôi Đặc thứ tội, để Ba Lôi Đặc một lần nữa vào ngồi.

Ba Lôi Đặc hừ một tiếng, có chút gian nan đứng lên, đặt mông ngồi ở trên ghế đá.

“Bồng!”.

Ghế đá cũng không chịu nổi sức nặng kinh người của hắn, thế mà lại vỡ thành đá vụn, Ba Lôi Đặc lại là đặt mông dưới đất.

Điều này làm sắc mặt hắn hoàn toàn âm trầm xuống.

Một đám tộc nhân Viên gia nhìn nhau cười khổ, vẫn là không dám nhiều lời.

Lận Tiệp, U Thiên Lan khẽ nhún vai, không thể không che miệng, để tránh nhịn không được cười ra.

Các tộc nhân Ám Ảnh tộc kia, thì là cúi đầu, không dám nhìn tới khuôn mặt âm trầm kia của Ba Lôi Đặc.

Lao Đức lấy ghế cho hắn, chưa bao giờ trải qua tình huống như thế, bị dọa sắc mặt tái nhợt, vội vàng quỳ xuống, khẩn cầu hắn thông cảm.



Ba Lôi Đặc trừng lớn mắt, phẫn nộ nhìn Lao Đức, trong lòng đang cân nhắc, nên đặt xuống chuyện làm thuyết khách cho huyết thân Viên gia, dứt khoát một chưởng đập chết tiểu tử Ám Ảnh tộc đáng chết này trước hay không.

Ngải Địch cùng các tộc lão Ám Ảnh tộc cũng kinh sợ, liên tục nói Lao Đức đáng chết, xin Ba Lôi Đặc đại nhân khoan thứ.

“Phốc...”.

Nhưng vào lúc này, một tiếng bật cười không đúng lúc, tuy cực kỳ nhỏ, lại vẫn truyền ra.

Trong chốc lát, tộc nhân Viên gia, tộc nhân Ám Ảnh tộc, Lận Tiệp cùng U Thiên Lan hai nàng, đều kinh ngạc nhìn về phía cửa hang ở sườn núi.

Ba Lôi Đặc càng là nổi trận lôi đình, ngón tay dài rộng chợt chỉ hướng chỗ cửa hang, xấu hổ thành giận: “Cút xuống cho ta!”.

Một quầng sáng màu đen như mực, từ đầu ngón tay hắn bay ra, nháy mắt tràn vào hang đá.

Trong hang, Tần Liệt chưa phản ứng lại, đã phát hiện bị một mảng bóng tối bao lấy.

Năng lượng triều động khủng bố làm hắn hít thở không thông, từ trong bóng đêm truyền đến, đem toàn bộ ý thức của hắn bao phủ.

“Hô!”.

Quầng sáng màu đen như mực lại đột nhiên bay trở về, mang theo Tần Liệt hung hăng nện ở trên mặt đất.

Toàn bộ ánh sáng màu đen sì bắn tung tóe.

Tần Liệt cũng từ trong quầng đen hiện ra, vừa ngẩng đầu, hắn đã nhìn thấy Ba Lôi Đặc mập mạp như núi, còn ngồi dưới đất, mắt như phun lửa, hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

“Ồ, sao là ngươi?”. Viên Sơn hô khẽ.

“Tiểu Sơn, hắn là ai? Con quen?”. Viên Văn Lương nhíu mày nói.

“Ừm, đoạn thời gian trước đụng tới...”. Viên Sơn thô sơ giản lược giải thích một phen.

“Người từ ngoài đến? Còn là đến từ Bạo Loạn chi địa”. Viên Văn Lương sau khi nghe xong, âm thầm suy nghĩ, chưa trả lời.

“Ba Lôi Đặc đại nhân thứ tội, hắn là khách của Ám Ảnh tộc chúng ta, còn xin...”. Ngải Địch bối rối, vội vàng cầu tình cho Tần Liệt.

Trong lòng hắn cũng thầm mắng, cảm thấy Tần Liệt quá mức ngông cuồng, ở thời điểm mọi người đều không dám bật cười, Tần Liệt dám cười ra, cái này rõ ràng chính là khiêu khích Ba Lôi Đặc, không biết chữ ‘chết’ nên viết như thế nào.

“Ba Lôi Đặc đại nhân, ngươi quen A Bố Lợi Đặc không?”. Tần Liệt đột nhiên lấy ngôn ngữ Long tộc hỏi.



Ba Lôi Đặc đã chuẩn bị không để ý Ngải Địch cầu tình, một chưởng đập chết Tần Liệt, nghe hắn nói như vậy, bàn tay khổng lồ dài rộng ở trên không cứng đờ.

“Ngươi sao biết A Bố Lợi Đặc cái tên này?”. Hắn hung ác vô cùng trừng mắt nhìn Tần Liệt, cũng lấy ngôn ngữ Long tộc hỏi.

Mọi người nơi đây, Lận Tiệp cùng U Thiên Lan, còn có toàn bộ tộc nhân Ám Ảnh tộc, đều không nghe hiểu long ngữ.

Chỉ có người Viên gia thân mang huyết mạch Ma Long nhất tộc, cũng có thể nghe hiểu được long ngữ, chẳng qua huynh đệ Viên Sơn cùng Viên Xuyên, cũng không biết A Bố Lợi Đặc là ai, cho nên mặt đầy sự nghi hoặc.

Ba huynh đệ Viên Văn Trì, tuổi tác khá lớn, đối với quá khứ của Ma Long nhất tộc rõ ràng hiểu biết sâu, lúc này sắc mặt đều ngưng trọng hẳn lên.

“Ta chẳng những biết A Bố Lợi Đặc cái tên này, còn biết... A Bố Lợi Đặc ở nơi nào”. Tần Liệt tiếp tục nói.

Hắn cố ý ‘cười nhạo’ ra tiếng, khiến Ba Lôi Đặc chú ý, cũng không phải muốn khiêu khích Ba Lôi Đặc, thật muốn tự tìm đường chết.

Hắn là muốn đối mặt Ba Lôi Đặc trao đổi.

Lúc hắn ở Bạo Loạn chi địa, từng tiến vào Hỗn Độn Huyết Vực của Bác Thiên tộc, từ trong đó đã biết rất nhiều bí mật Tà Long nhất tộc.

Tà Long nhất tộc, cùng Ma Long nhất tộc, còn có Cự Long nhất tộc, chính là ba tộc đàn cường đại nhất của Long tộc.

Ba tộc đàn này, lại lấy Cự Long nhất tộc cường đại nhất, tự xưng là Long tộc chính thống.

Tà Long và Ma Long so với Cự Long hơi kém hơn chút.

Hắn biết ở ba vạn năm trước, thời điểm Bác Thiên tộc chưa bước vào linh vực, Cự Long, Tà Long cùng Ma Long một bộ phận sinh sống ở Long giới, một bộ phận sinh sống ở linh vực.

Long giới, từ xưa đến nay đã liên thông với linh vực, đồn đại hai giới vốn là một thể.


Rất nhiều Long tộc của Long giới thường xuyên hoạt động ở linh vực, ở các thiên địa của linh vực đều có chỗ dừng chân, lui tới chặt chẽ với các tộc của linh vực.


Thời đại đó, Long giới Long tộc cực kỳ cường đại, ở linh vực cũng có thiên địa rộng lớn, xem như bá chủ một phương của linh vực.


Từ trong các bí mật của Tà Long nhất tộc, Tần Liệt biết, Cự Long, Tà Long cùng Ma Long không hòa thuận, mà là luôn tranh đấu, đang tranh đoạt ‘Thủy Long mộ địa’, hình như ‘Thủy Long mộ địa’ mai táng ‘Thủy Long’, thủy tổ của toàn bộ Long tộc.


Đồn đại trong ‘Thủy Long mộ địa’ có đủ loại huyền bí của ‘Thủy Long’.


Cự Long, Tà Long, còn có Ma Long cùng nhau tranh đoạt ‘Thủy Long mộ địa’, bởi vì Tà Long và Ma Long giao hảo, thực lực yếu hơn Cự Long, liền liên thủ chiến đấu với Cự Long nhất tộc.


Kết quả, Tà Long và Ma Long liên thủ lại cũng không phải đối thủ của Cự Long nhất tộc, lúc ấy tộc trưởng Ma Long nhất tộc còn bị thương nặng, thiếu chút nữa bị trực tiếp giết chết.


Điều này làm Ma Long nhất tộc trực tiếp tan tác, dẫn đầu từ bỏ tranh đoạt đối với ‘Thủy Long mộ địa’, lúc ấy tộc trưởng Ma Long tộc chính là A Bố Lợi Đặc, cũng là một con Ma Long rất mập mạp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK