Nháy mắt, lực chú ý của mọi người, lại thoáng nghiêng về bên này.
Rất nhiều người kinh ngạc nhìn về phía Hàn Phác với Đồ Thế Hùng, mặt đầy nghi hoặc, hiển nhiên đối với kết quả này rất là chấn động.
Vẻ mặt Đồ Thế Hùng cũng kinh ngạc.
Hắn cũng không tin tưởng lần cạnh tranh tổng điện chủ này, ở lúc một bước cuối cùng, đột nhiên xảy ra dị biến.
Hắn biết rõ Tuần Sát ti do Tạ gia nắm giữ, cũng biết quan hệ của Hàn Phác với vài tên tộc lão Tạ gia, ba điện chủ khác, vốn cũng chỉ có một người tán đồng hắn, lén đạt thành ăn ý với hắn.
Còn có hai điện chủ, trước nay luôn âm thầm lui tới với Hàn Phác, rõ ràng là ủng hộ Hàn Phác.
Hắn cho rằng ở một ải cuối cùng này, hắn nhiều nhất chỉ có thể một phiếu, sẽ không chút hồi hộp bị thua.
Nay kết quả đi ra, ti trưởng Tuần Sát ti cùng ba gã điện chủ, thế mà lại thống nhất ý kiến, đem số phiếu đặt hết ở trên người hắn, đây là chuyện gì xảy ra?
Đồ Thế Hùng cảm thấy khó hiểu.
Hàn Phác so với hắn còn cảm thấy lẫn lộn hơn.
Nháy mắt kết quả được tuyên bố ra, trên mặt Hàn Phác có mê man ngắn ngủi, sau đó, liền đột nhiên âm trầm xuống.
Hắn quả thực không thể tin được!
Hàn Phác đột nhiên trừng mắt nhìn về phía ti trưởng Tuần Sát ti!
Mấy năm qua, hắn là thông qua ti trưởng Tuần Sát ti, đem rất nhiều linh tài hắn thu hoạch vận chuyển đến Tạ gia, bởi vậy móc nối quan hệ với Tạ gia, thắng được Tạ gia tán đồng.
Lần này tranh cử tổng điện chủ, cũng là ti trưởng Tuần Sát ti chính miệng hứa hẹn, hắn nhất định thắng dễ dàng!
Từ lúc Tạ gia phái vài tên quân riêng, lẫn vào dưới trướng hắn, giúp hắn cướp lấy ải thứ nhất, hắn đã tin tưởng vững chắc tranh tổng điện chủ sẽ tuyệt đối không xuất hiện ngoài ý muốn.
Nhưng, ở lúc một bước cuối cùng, ngoài ý muốn thế mà vẫn là xảy
- Hắn vậy mà lại trượt!
Hàn Phác không thể tiếp nhận!
Ti trưởng Tuần Sát ti thương hại nhìn về phía hắn, khẽ lắc đầu, thanh âm xâu thành một đường thẳng, nói: “Đây là gia chủ Tạ gia quyết định, ta... Không có sức phản kháng, cho nên chỉ có thể thuận theo, xin lỗi”.
Vừa nghe quyết định đến từ Tạ Diệu Dương, lòng Hàn Phác trầm xuống, lập tức hiểu hắn đã không thể xoay chuyển.
Đối mặt quyết định của Tạ Diệu Dương, hắn thậm chí không sinh ra ý niệm nghi ngờ, cũng chỉ có thể giống với ti trưởng Tuần Sát ti, lựa chọn thành thật vâng theo quyết định của bên trên.
Hàn Phác trước kia dựa vào Nhiếp gia, ở sau khi Nhiếp gia nhanh chóng suy bại, hắn quyết đoán liên hệ Tạ gia, lập tức dâng lên trung thành, lúc này mới có thể từ tam điện chủ biến thành đại điện chủ, có được tư cách cạnh tranh tổng điện chủ.
Hắn biết rõ, nếu không có năng lượng của Tạ gia, hắn tuyệt đối không thể đạt được địa vị hôm nay.
Tạ Diệu Dương nếu là nhìn hắn khó chịu, chỉ cần thoáng biểu lộ một chút, Hàn Phác hắn liền có thể sẽ bị Sâm La điện đuổi ra khỏi nhà, rơi vào kết cục thê thảm vô cùng.
Hắn ở Sâm La điện có chút căn cơ, căn bản không thể nói rõ cái gì, Huyền Thiên Minh chỉ cần phái một hai võ giả Như Ý cảnh đến, có thể đem hắn cùng võ giả dưới trướng hắn tiêu diệt sạch sẽ.
Ở Xích Lan đại lục, hắn ngay cả khả năng chạy trốn, chỉ sợ cũng sẽ bị cướp đoạt.
Thế lực cấp thấp, đối mặt chỗ dựa bên trên không có quyền lên tiếng, không có địa vị, cũng không có tư cách nghi ngờ.
Chỉ có thể lựa chọn phục tùng.
Nếu không, kết cục chính là bị thanh trừ, bị vô tình lau đi.
Hàn Phác cúi đầu, không nói một lời, lựa chọn tiếp nhận số phận.
“Đồ Thế Hùng có quý nhân tương trợ”. Ti trưởng Tuần Sát ti trầm ngâm một chút, lại hướng hắn thấp giọng đưa tin.
“Quý nhân...”.
Hàn Phác ngẩn ra, chợt phản ứng lại, chợt ngẩng đầu, ánh mắt chợt ngưng tụ ở trên người Tần Liệt.
Hắn nhìn thấy hai người Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, trên mặt mang theo nụ cười hòa ái dễ gần, đang cách Tần Liệt không xa, ánh mắt thường thường dừng ở trên người Tần Liệt, ở thời điểm thích hợp, xen vào nói mấy câu.
Như tinh tú làm nền ánh sáng mặt trăng mặt trời.
“Thì ra, hắn chính là quý nhân của Đồ gia”. Hàn Phác đã hiểu ra.
Ánh mắt hắn có chút phức tạp, biểu cảm trên mặt, thì là có chút không biết nên khóc hay cười.
Ngay tại hai năm trước, Tần Liệt bởi vì câu kết với Tà tộc, bởi vì thân phận Khí Cụ tông, còn là chuột chạy qua đường mỗi người kêu đánh, bị Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện liên hợp nhằm vào.
Bởi vì Đồ Thế Hùng mấy lần xem ở trên mặt mũi Tần Liệt, đi giúp Lăng gia, cũng bị Huyền Thiên Minh đối xử lạnh lẽo.
Sau đó, Tần Liệt và Tà tộc, Huyết Mâu đột nhiên biến mất, Đồ Thế Hùng bị hại theo, vì thế mất đi Huyền Thiên Minh Tống gia âm thầm ủng hộ, ở trong một chuỗi giao phong liên tiếp thất lợi.
Hàn Phác hắn thì là thừa thế mà lên.
Đồ Thế Hùng sẽ ở thời kỳ cường thịnh xuống dốc, sẽ bị Hàn Phác hắn đuổi kịp, thậm chí vượt qua, đều bởi Đồ Thế Hùng từng giúp Tần Liệt.
Nay, Tần Liệt vẻ vang vô hạn trở về Xích Lan, Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng một đường nịnh nọt theo ở bên, Đồ Thế Hùng vốn định sẵn bị thua ở trên vị trí tổng điện chủ, thì là như có thần giúp, vậy mà lại nghịch chuyển như kỳ tích.
Hàn Phác thấy tất cả ở trong mắt, ở dưới ti trưởng Tuần Sát ti nhắc nhở, đã thấy rõ chân tướng.
“Thật sự là thành cũng Tiêu Hà, bại cũng Tiêu Hà”. Hàn Phác cảm khái ngàn vạn: “Chúc mừng Đồ điện chủ!”.
“Chúc mừng chúc mừng!”.
“Ta biết Đồ điện chủ nhất định có thể thuận lợi đi lên!”.
“Nên gọi là tổng điện chủ rồi!”.
“Ha ha!”.
Lúc Hàn Phác bị bắt tiếp nhận sự thật, rất nhiều võ giả Sâm La điện lập tức cười vui, chen chúc hướng Đồ Thế Hùng, ùn ùn biểu đạt thiện ý.
Ba điện chủ khác, còn có ti trưởng Tuần Sát ti, cũng ở trong đó.
Đồ Thế Hùng lập tức bị thanh âm chúc mừng bao phủ.
Trong đám người, hắn nhìn về phía sau, nhìn về phía hai người Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, bất tri bất giác tới bên cạnh Tần Liệt, vẻ mặt tươi cười nhìn Tần Liệt.
Đồ Thế Hùng cũng đã hiểu ra.
Hắn xa xa nhìn về phía Tần Liệt trò chuyện thật vui với Đồ Trạch, Trác Thiến, trong mắt, tràn đầy biểu cảm vô cùng phức tạp.
Hai năm nay, áp lực bởi Tần Liệt mà đến, Huyền Thiên Minh Tống gia vứt bỏ, cùng nội bộ Sâm La điện châm chọc, đến đây, toàn bộ biến mất không thấy.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn đều là hâm mộ cùng kính nể ánh mắt kính nể hắn.
Ngay cả Tống Tư Nguyên với Tạ Chi Chướng hai người, lúc thỉnh thoảng nhìn về phía hắn, cũng là tán thưởng không chút che giấu.
Giống như, quan hệ hữu hảo giữa Đồ Thế Hùng hắn và Tần Liệt, hành động vì Tần Liệt mấy lần ngoài sáng trong tối giúp “Tà tộc” Lăng gia, lập tức thành quyết định anh minh thần võ nhất trong đời hắn.
Mọi người đều đang bội phục tầm mắt nhìn xa trông rộng của hắn.
Đồ Thế Hùng hít sâu một hơi, trên mặt hiện ra biểu cảm vô cùng tự tin, cũng đột nhiên lớn tiếng cười vui lên.
Hắn biết hắn không nhìn lầm Tần Liệt.
Hắn sở dĩ đi giúp Lăng gia, hướng Thất Sát cốc tạo áp lực, thậm chí phái thống lĩnh dưới trướng hướng tới Thất Sát cốc, đi tiếp dẫn tộc nhân Lăng gia dời vào Sâm La điện, tiến vào địa bàn của hắn, đều là xem ở mặt mũi Tần Liệt.
Một trận chiến Diễm Hỏa sơn, Tần Liệt cuối cùng nghịch chuyển, làm năm phương thế lực tổn binh hao tướng, cuối cùng chẳng được gì phải quay về.
Trận chiến ấy, hắn đã nhìn ra Tần Liệt bất phàm, thưởng thức Tần Liệt kiên quyết cùng tàn nhẫn, thưởng thức hắn chặt đứt ngón tay ba người Sử Cảnh Vân, Ô Thác, Tô Tử Anh loại sức mạnh điên cuồng đó.
Hắn biết Tần Liệt tuyệt đối không phải vật trong ao, cho nên đối với hai đứa con lui tới với Tần Liệt, thái độ luôn là ủng hộ.
Nay, Tần Liệt ở sau khi trở về Xích Lan đại lục, từ thái độ nịnh nọt của Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, hắn biết, hắn phán đoán không sai!
- Tần Liệt đã ở thiên địa khác lột xác hóa rồng!
“Việc bên này kết thúc rồi nhỉ?”. Tần Liệt cười, nhìn về phía Đồ Trạch cùng Trác Thiến hưng phấn vô cùng: “Muốn thử cảm giác Thủy Tinh chiến xa bay lượn một chút hay không?”.
“Đương nhiên phải thử một chút!”. Đồ Trạch kêu gào nói.
“Ta cùng đi lên, hắc hắc, xem món đồ chơi này tốc độ như thế nào!”. Đồ Mạc cười lớn, mặc kệ Đồ Trạch đồng ý hay không, cũng cứng rắn chen vào.
“Cha, cha muốn đến thử chút hay không?”. Trác Thiến cười khanh khách hỏi.
Trác Đạc cũng nóng lòng muốn thử, chẳng qua ngẫm lại Đồ Thế Hùng vừa mới ngồi lên ngôi báu tổng điện chủ, còn có rất nhiều việc cần hắn xử lý, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ, cười mắng: “Các ngươi chơi của các ngươi, đừng không cẩn thận không khống chế được là tốt rồi, nhớ rõ, không được hư hao các đại điện kia trong thành”.
“Biết rồi, thật là lề mề!”. Trác Thiến nói thầm một câu.
“Đi!”. Tần Liệt cười dài một tiếng.
Chiếc Thủy Tinh chiến xa kia dưới thân hắn, lập tức gào thét lao lên trời, như một vầng điện quang bay lên.
Đồ Trạch và Trác Thiến chợt liếc một cái, cũng dựa theo phương pháp hắn dạy, đem Thủy Tinh chiến xa khởi động.
Rất nhanh, ở dưới vầng sáng rạng rỡ của linh thạch, hai chiếc Thủy Tinh chiến xa dưới thân bọn họ cùng gào thét bay lên trời.
“Thật là sảng khoái! Ha ha, cảm giác bay lượn trên trời, quả thực tuyệt không thể nói!”.
“Thật hy vọng có một ngày có thể đột phá đến Phá Toái cảnh, có thể lấy sức của mình, ở trên trời không có trói buộc tung hoành ngang dọc!”.
“Mau một chút! Đuổi theo Tần Liệt!”.
“Thêm sức!”.
Tiếng cười vui của Đồ Trạch, Trác Thiến vang vọng ở trên không Sâm La điện, ba chiếc Thủy Tinh chiến xa như ba tia sáng, không ngừng bắn nhanh, mỹ lệ như cầu vồng.
Sâm La điện bên dưới, rất nhiều võ giả nhìn lên bầu trời, trên mặt đều là hâm mộ không chút che giấu.
“Đồ Trạch và Trác Thiến hai gia hỏa này, thật đúng là tốt số, Thủy Tinh chiến xa Hợp Hoan tông phó tông chủ Triệu Trường Sinh mới có thể nắm giữ, hai người bọn họ thế mà mỗi người một chiếc, quá xa xỉ rồi!”.
“Đồ gia phen này phát tài rồi!”.
“Phải, ai có thể ngờ Tần Liệt trước kia bị cả đại lục đuổi giết biến hóa nhanh chóng, thế mà biến thành nhân vật Huyền Thiên Minh, Bát Cực thánh điện cũng cần cúi đầu?”.
“Có thể lập tức lấy ra mười mấy chiếc Thủy Tinh chiến xa, gia hỏa này, ở thiên địa khác tất nhiên có thành tựu kinh người!”.
“Hắn chẳng qua mới biến mất hai năm!”.
“Gia hỏa này lúc ở Xích Lan đại lục, đã luôn sáng tạo kỳ tích, sau khi rời khỏi, loại năng lực này của hắn hẳn là vẫn đang phát dương quang đại!”.
Bên dưới, khắp nơi đều là tiếng tán thưởng, đều đang hâm mộ ánh mắt Đồ Thế Hùng, sợ hãi than năng lượng của Tần Liệt hôm nay.
Tống Tư Nguyên và Tạ Chi Chướng hai người cùng ở trong đám người, bọn họ yên lặng nghe tiếng ồn ào náo động chung quanh, nheo mắt nhìn ba chiếc Thủy Tinh chiến xa lượn vòng trên trời, cũng là thổn thức không thôi.
Suy nghĩ một chút, Tống Tư Nguyên đột nhiên nhìn về phía Đồ Thế Hùng, truyền âm nói: “Lão Đồ, ngươi nếu có thể vẫn bảo trì loại quan hệ hữu hảo chặt chẽ này với Tần Liệt, tương lai Huyền Thiên Minh, tất nhiên có một chỗ của ngươi!”.
Đồ Thế Hùng chấn động.
***
Ba chiếc Thủy Tinh chiến xa ở trên không Bách Điện thành tận tình rong ruổi.
Rất nhiều võ giả Sâm La điện, đều ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cho rằng nhân vật quan trọng của Huyền Thiên Minh ở trong thành thị uy, triển lãm thế lực cấp Xích Đồng cường thế.
Không biết, đứng trên Thủy Tinh chiến xa, chỉ là Đồ Trạch, Trác Thiến loại tiểu bối này.
Sau khi bay lượn trên trời một phen, Trác Thiến và Đồ Trạch hai người dần dần thuần thục phương pháp khống chế Thủy Tinh chiến xa.
Một lát sau, hai người cùng chơi mệt rồi, vì thế liền mang theo Tần Liệt, hướng tới một quần thể kiến trúc tây nam Sâm La điện rơi xuống.
“Hô hô hô!”.
Ba chiếc Thủy Tinh chiến xa gào thét, rơi vào phía trước đám cung điện cao nhất màu đen xám, đem rất nhiều người chung quanh kinh động, đều hướng tới bên này tụ tập.
“Trác Thiến, phi hành linh khí ở đâu thế?”.
“Đây là Thủy Tinh chiến xa à? Trước kia người của Hợp Hoan tông tới đây, giống như chính là cưỡi món đồ chơi này, ngươi sao có thể có được?”.
“Nghe nói thứ này phi thường trân quý!”.
Những người đó ồn ào hẳn lên.
“Khang Trí! Hàn Phong! Mau ra đây xem ai tới?!”. Đồ Trạch từ trên Thủy Tinh chiến xa đi xuống, hướng tới một ngôi lầu lớn tiếng kêu la lên.
Không bao lâu, tiểu mập mạp Khang Trí cùng Hàn Phong gầy yếu, cùng nhau từ trong một ngôi lầu đó đi ra, trên người còn đều là nhỏ giọt mồ hôi, giống như đang tiến hành rèn luyện linh kỹ.
“Tần Liệt!”. Hai người nhất thời hoan hô kinh ngạc la lên.
Phản ứng giống với Đồ Trạch, Trác Thiến, bọn họ cũng hướng tới Tần Liệt lao tới, phân biệt dùng sức ôm Tần Liệt.
“Đã lâu không gặp!”. Khang Trí hưng phấn nói.
“Đã lâu không gặp!”. Tần Liệt quát.
Hàn Khánh Thụy cùng xuất hiện ở trong đám người, xa xa nhìn Tần Liệt, hắn cũng là mặt đầy kinh hỉ, có chút không thể tin được.
“Hắn không phải mục tiêu Huyền Thiên Minh muốn đuổi giết sao?”. Khang Huy cha Khang Trí vẻ mặt khẽ thay đổi, vội nói: “Nơi đây quá nhiều người, tốt nhất đừng để hắn bại lộ thân phận, miễn cho hắn không thể chạy thoát!”.
“Về sau, Huyền Thiên Minh và Bát Cực thánh điện, đều sẽ không đem Tần Liệt coi là mục tiêu đối địch”. Đồ Mạc ở bên cạnh hai người
Hàn Khánh Thụy và Khang Huy hai người, trước kia ở Tinh Vân các, nhậm chức dưới trướng Đồ Mạc.
Đồ Mạc từng là các chủ Tinh Vân các.
“Đại thiếu gia, ngươi là nói... Tần Liệt về sau có thể quang minh chính đại hành tẩu ở Xích Lan đại lục?”. Khang Huy kêu sợ hãi.
Hàn Khánh Thụy cũng nghi hoặc không rõ.
“Không sai”. Đồ Mạc cười cười: “Ta thấy... Huyền Thiên Minh và Bát Cực thánh điện, tựa như đều đang nịnh bợ Tần Liệt tiểu tử này, tuy không biết trong đó đã xảy ra cái gì, nhưng ta lại có thể nhìn ra, Tần Liệt giờ này ngày này, có năng lực khiến Huyền Thiên Minh cùng Bát Cực thánh điện cúi đầu”.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt Hàn Khánh Thụy và Khang Huy đều chấn động mạnh.