Hồn nô Tu La tộc lấy Kha Đế Tư cầm đầu, cường giả các tộc Bạc La giới lấy Đằng Viễn, Ni Duy Đặc cầm đầu, thi yêu thâm uyên ác ma do Miêu Phong Thiên điều khiển, xếp ra hàng chữ Nhất, đều ở phía sau Hồn Thú.
Uy hiếp hình thành từ trên người những sinh linh cường đại này, giống như cột khí hung sát không nhìn thấy, trên nối bầu trời, dưới tới cửu u.
Ánh mắt lạnh lùng của Tần Liệt, từ trên người Mâu Di Tư, tới lui tuần tra đến trên mặt Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết, đột nhiên nhếch miệng cười lành lạnh.
Lắc lắc đầu, hắn kỳ quái nói: “Các vị tựa như rất ngoài ý muốn?”
Mâu Di Tư xa xa nhìn về phía hắn, trong mắt nở ra kị hận, cùng ánh mắt khinh bỉ không chút che dấu, lạnh mặt không chen vào nói.
Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết thì là vẻ mặt trầm trọng.
Bọn họ từ chỗ sáu thế lực lớn, ít nhiều được biết một ít tin tức về Tần Liệt hiện nay, biết sau ba trăm năm, Tần Liệt sống lại đã không là hạng người tầm thường của năm đó nữa.
Thế lực lớn thậm chí lấy bốn chữ “Cẩn thận đề phòng” để cảnh báo bọn họ.
Nhưng, bất luận là Quân Thiên Diệu, hay Liễu Hiền Triết, đều đối với Tần Liệt kia của ba trăm năm trước có điều hiểu biết.
Bọn họ không tin gia hỏa được coi là “chuyện cười lớn nhất” của trung ương thế giới, có thể ở ba trăm năm sau, thật sự phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bọn họ càng thêm không dự đoán được Tần Liệt dám bước vào Thái Dương cung!
Thái Dương cung, cũng ở trong phạm vi trung ương thế giới của Linh Vực!
Ở thời khắc Tần gia cũng ẩn nấp sâu trong vũ trụ mênh mông, không dám chính diện xung đột với sáu thế lực lớn, Tần Liệt đến tỏ ra quá mức khác thường.
Nhất là, Tần Liệt thế mà còn tập kết một cỗ lực lượng cực kỳ khả quan!
“Các ngươi không phải muốn tìm tung tích Tần gia sao?” Khóe miệng Tần Liệt giương lên, nụ cười càng thêm rạng rỡ. “Ta hiện tại đã đến rồi, các ngươi chẳng lẽ không làm chút gì?”
Quân Thiên Diệu chưa lập tức nói tiếp, mà là trong lòng đánh giá lực lượng hai bên chênh lệch. Hắn hướng tới từng tên sinh linh cường đại kia dưới thân Tần Liệt cẩn thận cảm giác một phen, rất nhanh ra một cái kết luận -- lực lượng hắn và Liễu Hiền Triết tập kết căn bản không phải đối thủ.
Hắn từ trước tới giờ không phải người lỗ mãng.
Vừa xác định lấy lực lượng trước mắt của hắn và Liễu Hiền Triết tuyệt đối không phải đối thủ của Tần Liệt, hắn lập tức liền chuẩn bị thầm thông báo Bùi Thiên Sùng của Cửu Trọng Thiên.
Hắn và Bùi Thiên Sùng đều là Hư Không cảnh hậu kỳ, trước nay lui tới chặt chẽ. Hắn muốn bảo Bùi Thiên Sùng mời những lão quái Vực Thủy cảnh kia của Cửu Trọng Thiên đi ra, đem toàn bộ tà tộc dị vực theo Tần Liệt đến Thái Dương cung chém chết.
Trên ngón trỏ của Quân Thiên Diệu, chiếc nhẫn hồng bảo thạch kia đột nhiên lóng lánh ra vầng sáng màu đỏ của rượu.
Một cái ấn ký đưa tin hình rắn, từ trong mặt nhẫn lóe ra, như có xà hồn ở trong đó rít gào.
“Xẹt!”
Đột nhiên, một làn sương khói màu đỏ sậm, từ trên mặt nhẫn của hắn bốc lên.
Trong sương khói đỏ sậm, ấn ký hình rắn kia trong khoảnh khắc hóa thành tro tàn.
Quân Thiên Diệu nhìn mặt nhẫn vỡ tan, quay đầu nhìn Mâu Di Tư một cái, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Mâu Di Tư mặc một bộ đồ trắng, ngồi ngay ngắn ở trên sáu tầng hồn đàn, như nguyệt cung đế tiên lành lạnh.
Đối mặt ánh mắt Quân Thiên Diệu, nàng tỏ ra thản nhiên tự nhiên, đầu năm ngón tay trái, các chùm tia không gian phun ra nuốt vào như linh xà.
Sáu tầng hồn đàn dưới mông nàng, bên trong đột nhiên hiện ra không gian bí văn rậm rạp, những gian bí văn đó như dây leo sinh trưởng tốt, lấp đầy không gian trong hồn đàn.
Quân Thiên Diệu biết rất rõ đối với không gian bí thuật của nàng, từ trong hồn đàn của nàng biến hóa, cũng biết ở sau khi “Thái dương thánh huy” bị xé rách, không gian bí thuật quỷ dị khó lường kia của nàng, đã theo không gian bí văn lan tràn, kéo dài thẩm thấu đến không gian chân thật.
Ấn ký đưa tin hình rắn trên mặt nhẫn của hắn, cũng bởi vì không gian bí thuật thẩm thấu, đột nhiên nứt vỡ.
“Tiện nhân...”
Quân Thiên Diệu giật giật môi, trong lòng thầm mắng, miệng lại chưa phát ra thanh âm rõ ràng.
Nhưng, Mâu Di Tư lại như có điều phát hiện.
Sắc mặt nàng lạnh lùng, năm ngón tay trái tùy tay đặt ở sáu tầng hồn đàn dưới mông.
Năm ngón tay phun trào hào quang.
Trong sáu tầng hồn đàn, không gian bí văn rậm rạp, như thủy triều dâng trào, trùng điệp nhộn nhạo, hình thành quầng sáng dạng lưới làm người ta hoa mắt.
Lấy Mâu Di Tư làm trung tâm, không gian như sóng nước lay động rung chuyển, các khe hở không gian nứt ra, như yêu ma mở mồm, hướng tới Quân Thiên Diệu và Liễu Hiền Triết rít gào lao đi.
Dưới Tinh Môn, Tần Liệt lặng lẽ cười, nói: “Ta thật ra cũng không sợ ngươi đưa tin Cửu Trọng Thiên.”
Quân Thiên Diệu cả kinh.
“Lão quái Vực Thủy cảnh, hàng năm ở trạng thái bế quan khổ tu, không phải thu được tin tức có thể lập tức tham chiến.” Tần Liệt nụ cười không giảm, lại nói: “Mà chúng ta, ở trước khi Vực Thủy cảnh lão quái đến, hẳn là đã chấm dứt chiến đấu thong dong rời khỏi.”
Hắn cúi đầu, nhìn phía đám người Đằng Viễn, nói: “Mấy ngàn năm qua, Bạc La giới luôn bị Thái Âm điện và Thái Dương cung áp bách, các ngươi chỉ có thể nén giận, bị ép lấy phương thức không công bằng, đem lượng lớn linh tài trân quý của Bạc La giới bán ra cực kỳ rẻ.”
“Dù vậy, Thái Dương cung và Thái Âm điện vẫn chưa từng thỏa mãn, một lòng muốn quét sạch toàn bộ sinh linh dị tộc của Bạc La giới.”
“Ta đang nghĩ, thù hận của các ngươi cùng Thái Dương cung, Thái Âm điện, có phải nên chấm dứt ở hôm nay hay không?”
Đám người Đằng Viễn rất nghiêm nghị trịnh trọng gật đầu.
“Là nên kết thúc rồi.” Ni Duy Đặc rít lên.
Quầng sáng rạng rỡ màu bạc, từ trên thân thể hắn ngưng luyện hoa mắt, hắn lấy thân người bành trướng, lột xác thành Ngân Tuyến Thiên Xà.
Đám người Đằng Viễn cũng đều rít gào, liên tiếp đem bản thể chân thân hiển lộ, lấy các con thú khổng lồ bay lượn ở trên không Thái Dương cung.
“Động thủ đi.” Tần Liệt lấy linh hồn hạ đạt mệnh lệnh.
Đám đông hồn nô bọn Kha Đế Tư, thi yêu Miêu Phong Thiên điều khiển, trong khoảnh khắc kêu gào mà ra.
“Oành!”
Cỗ khí thế hủy thiên diệt địa này chợt phun trào, làm cung điện Thái Dương cung nơi đây chưa hoàn toàn sụp đổ hoàn toàn nổ tung.
Không lâu trước đây, các chủng tộc lớn của Bạc La giới, còn sợ hãi dị thường đối với Thái Dương cung, Thái Âm điện đến.
Bọn họ rất sợ Thái Dương cung và Thái Âm điện thành lập cánh cửa vực giới ở Bạc La giới.
Một khi cánh cửa vực giới thành công thành thiết lập, cường giả của Thái Dương cung và Thái Âm điện sẽ ập đến.
Thậm chí, ngay cả sáu thế lực lớn cũng có thể phái ra cao thủ, trực tiếp can thiệp chiến đấu tanh máu ở Bạc La giới.
Khi đó, trong các tộc Bạc La giới còn tồn tại ngăn cách, còn chưa thể đoàn kết một lòng.
Đám người Đằng Viễn không có một chút lòng tin có thể ngăn được Thái Dương cung và Thái Âm điện tàn sát thanh tẩy.
Loại sợ hãi cùng bất an này theo Mâu Di Tư quay về, theo đám người Trác Vi Đan tử vong, chợt biến mất.