Mục lục
Truyện Linh Vực - Nghịch Thương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cùng Tần Liệt đính ước?” Nhiếp Khám là đường huynh Nhiếp Vân, nghe nói như vậy liền không khỏi hai ha cười điên cuồng. “Đường huynh, cái chuyện quỷ quái này ngươi cũng tin được? Tần Liệt là gì chứ? Phản bội Khí Cụ Tống thì hắn chỉ là một tên nhóc mà thôi! Hắn chỉ đang là tên võ giả Vạn Tượng cảnh nhỏ bé, cũng xứng cùng chất nữ Đình Ngọc đính ước sao? Mạc Hà à Mạc Hà, ngươi thân là kim y sứ giả Bát Cực Thánh điện, há lại có thể dễ dàng bị lừa gạt như vậy. ha ha ha!”

Mạc Hạ bị hắnh trào phúng một phen, khuôn mặt trở nên âm trầm, lạnh như băng.

“Tần Liệt mặc dù có chút bản lĩnh, nhưng thân phận hắn so với Đình Ngọc thực còn kém quá xa!” Tống Tư Nguyên ấm giọng cười nói: “Đừng nói là đại ca ta, cho dù là ta cũng sẽ không đồng ý loại hôn ước không môn đăng hộ đối như vậy. Đình Ngọc là đóa minh châu sáng chói nhất của Tống gia chúng ta, muốn cưới Đình Ngọc... A. Tần Liệt còn kém xa lắm!”

Tạ Chi Chướng cũng âm thầm gật đầu.

Trong mắt những nhân vật trung tâm ba đại gia tộc Huyền Thiên Minh, Tần Liệt tuy là người nổi bật nhưng trên thực tế cũng không có gì đặc biệt lắm. Hắn không có bối cảnh cường đại, sao có thể cùng thiên chi kiêu tử Tống Đình Ngọc ở cùng một chỗ chứ? Ở trong mắt bọn họ, bởi vì hèn mọn, liền không xứng với Tống Đình Ngọc.

Cũng do nghe Mạc Hà nói đến, Nhiếp Khám, Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng đều mang vẻ mặt quái dị, lên tiếng trào phúng Mạc Hà. Ba người Huyền Thiên Minh châm chọc khiêu khích, sắc mặt Mạc Hà đặc sắc vô cùng, lạnh lùng nghiêm mặt không nói tiếng nào.

“Nơi này độc vụ trùng trùng, vì sao có thể hẫp dẫn đạo Minh Ma khí từ xa mà đến?” Thân là người trong cuộc, Tống Đình Ngọc thần sắc lạnh nhạt không phát biểu ý kiến chuyện nàng cùng Tần Liệt, mà chuyển sự chú ý của mọi người, “Các vị trưởng bối, chuyện này các vị còn muốn chờ đợi nữa à?”

“Đơn giản, vào xem sẽ biết!” Nhiếp Khám nhếch môi, hắc hắc cười quái dị: “Đối với chúng ta mà nói, chướng khí căn bản tạo thành uy hiếp gì! Cũng chỉ có võ giả cấp thấp mới có thể chịu thiệt.”

“Nhiếp thúc đừng xem thường Độc vụ trạch. Theo ta được biết, thực sự có Như Ý cảnh cường giả bị chướng khí độc chết!” Tống Đình Ngọc nhắc nhở.

“Thật sao?” Nhiếp Khám cả kinh. “Là thật!” Tống Đình Ngọc khẳng định.

“Cẩn thận một chút vậy!” Nhiếp Khám liền biến sắc mặt.

….

“Tư Kỳ! Ngươi hãy suy nghĩ cho kỳ, nếu ngươi không chịụ làm tông chủ Khí Cụ Tống, tông môn liền xem ngươi như phản đồ mà đối đãi!” Ở chỗ của Huyết Mâu, La Chí Xương với vẻ mặt tàn khốc trừng mắt uy hiếp Đường Tư Kỳ.

“Lang Tà! Nếu Đường Tư Kỳ là phản đồ tông môn, có phải các ngươi muốn bảo hộ nàng hay không?” Phòng Kì quát.

Phùng Dong cùng Lang Tà lơ là liếc mắt một cái, đều cau mày, cả hai có chút đau đầu.

“Tư Kỳ theo ta học luyện khí nhiều năm, các ngươi nếu vẫn cứ ép tiểu hài tử này như vậy, ta bảo hộ nàng không có việc gì!” Thần Kỳ luôn luôn ở thể vô tranh cùng Mặc Hải, nhưng ngay thời khắc mấu chốt liền đứng ra hùng hồn nói bảo vệ Đường Tư Kỳ.



“Đa tạ đại trưởng lão!” Đường Tư Kỳ cung kính nói lời cảm tạ.

“Nàng không phải phản đồ tông môn. Nàng cũng không làm gì bất lợi cho tông môn. Cho nên nếu các ngươi động đến nàng, thì Huyết Mâu chúng ta tuyệt đối sẽ không đứng nhìn!” Phùng Dong vừa thấy Mặc Hải tỏ thái độ, không chút nghĩ ngợi liên trực tiếp nói ra.

Sắc mặt võ giả Huyết Mâu đều chấn động.

Ngay tại lúc này.

Bên phía Lăng gia, hai mắt Lăng Ngữ Thi vẫn đang nhắm chặt đột nhiên mở ra. Hai đạo thần quang màu tím từ bên trong đồng tử tỏa ra, như ngọn đèn lóe sáng trong đêm.

Tử quang hấp dẫn chú ý của mọi người. Huyết Mâu cùng Hợp Hoan tông. Khí Cụ Tống nhân cũng không khỏi nhìn về phía Lăng Ngữ Thi.

Sâu bên trong đồng tử Lăng Ngữ Thi, mơ hồ cό thể thấy được một đám văn tự li ti, văn tự này như khắc vào lĩnh hồn, bên trong huyết nhục, theo chuyển động của ánh mắt, văn tự sáng rực rõ như toái tinh lóa mắt.

Ngay thời điểm thoáng mở mắt, một tia Minh Ma khí cực kỳ mỏng manh từ trong cơ thể nàng phóng xuất ra.

Nàng vừa mới dung nhập Cửu U tà điển, hấp thụ đạo Minh Ma khí tinh thuần nhưng vì chưa có khả năng vận dụng thành thạo nên không thể thu liễm hoàn toàn Minh Ma khí.Cho nên nàng vô ý đã để lộ ra một tia.

Nhưng một tia Minh Ma khí này lại khiến cho Vô Vọng, Vô Tâm tôn giả Hợp Hoan tông đột nhiên biến sắc.

“Minh Ma khí! Trong cơ thể nha đầu kia có Minh Ma khí!” Hai người cùng kinh hô lên.

Ánh mắt toàn bộ võ giả Hợp Hoan tông lập tức hiện ra hung quang, bọn họ đều hung hăng nhìn thẳng về phía Lăng Ngữ Thi.

“Là nàng! Nàng tu luyện U Minh giới tà công, do đó dẫn tới việc xuât hiện đạo Minh Ma khi từ Khí Cụ thành bay đến!” Vô Tâm tôn giả liền khẳng định. Hắn mang cái thân hình béo phì bỗng nhiên nhanh nhẹn bay đi, giống như một hồ điệp mập mạp phóng về phía Lăng Ngữ Thi.

Tộc nhân Lăng gia đột nhiên biến sắc.

Đồng thời bên trong mật thất Lăng gia, Tần Liệt cũng thầm hô không xong.

Cự Linh tộc Mãng Vọng bị hắn lặng lẽ phóng xuất ra, lúc này hắn đang di chuyển Lôi Cức Mộc lại đây, vốn đang cần thời gian tiến hành bố trí. Nhưng mà khi đang dung hợp hoàn hảo Cửu U tà điển cùng đạo Minh Ma khí nọ, thì Lăng Ngữ Thi trong lúc mở mắt vô ý đã để lộ thân phận.

Vô Tâm tôn giả dẫn đầu đã ra tay.



“Hiện tại mà động thủ người chịu thiệt sẽ là ngươi!” Huyết Lệ ngưng kết lại thành một đạo huyết ảnh, trôi nổi lơ lửng bên cạnh Tần Liệt, “Ngươi nên tiếp tục chờ.”

“Ta không chờ được nữa!”

Tròng mắt Tần Liệt đỏ rực, lập tức ngưng tụ lôi điện lực, toàn thân bị quấn quanh từng đạo điện quang, rồi hắn đột nhiên từ trong mật thất lao ra.

Một đạo thiểm điện thô dài nương theo cùng với một thân ảnh, nháy mắt đã ngưng hiện sau lưng Lăng Ngữ Thi. “Vô Tâm tôn giả! Ngươi vẫn còn chưa chết!” Tần Liệt càn rỡ nhe răng cười ngạo nghễ, như tiếng cú đêm, âm thanh nghe có vẻ cực kỳ chói tai.

“Tần Liệt!” “Tần Liệt!”

“Huyết Mâu các ngươi thật to gan, phản đồ tông môn cũng dám thu nhận!”. Ba đại cung phụng cả người tức run.

“Tiểu tử! Ngươi thực cho rằng dựa vào ngoại lực là có thể thắng ta phải không? Vô Tâm tôn giả cũng hét râm lên.

Sau khi Tần Liệt hiện thân, hắn hầu như liền quên đi Lăng Ngữ Thi, đánh tới thẳng hướng Tân Liệt.

Hắn hận Tần Liệt thấu xương.


Bởi vì Ứng Hưng Nhiên bị giết, nên Phạm Nhạc Tử caọ tầng Hợp Hoan tông trách cứ hắn làm việc vô dụng, không thể không nắm trong tay Khí Cụ Tống. Lần này ở trên phái Vô Vọng tôn giả đến đây cũng là bởi vì bất mãn đối với hắn, cho nên muốn Vô Vọng tôn giả thay thế vị trí của hắn.


Hắn đem thiệt hại này tính sổ lên đầu Tần Liệt. Hắn trước tiên liền cân nhắc, chờ khi không chê được Khí Cụ Tống sẽ đi Huyền Thiên Minh tìm Tân Liệt hỏi tội.


Hắn không ngờ được đột nhiên Tần Liệt lại xuất hiện vào lúc này, cho nên không quan tâm Lăng Ngừ Thi nữa. Hắn trước tiên muốn giết chết Tần Liệt rửa nhục!


“Lang Tà!” Phùng Dong khẽ kêu.


“Oành!”


Giọt nước màu lam như thác ước trút xuống toàn thân Lang Tà.


Những giọt nước màu lam đó, ngưng kêt mà thành phủ đầy trên trời dưới đất. Mỗi một giọt đều trong suôt và sáng lóng lánh, như thủy châu, chiếu rọi thân ảnh Lang Tà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK