Lúc này Tần Liệt mới chú ý tới toàn thân còn ở trần.
Ở dưới ánh mắt quái dị của Tháp Đặc còn có Mặc Hải, hắn vội vã từ Không Gian giới chỉ lấy ra một bộ quần áo võ giả màu thiên thanh, sau khi vội vàng mặc vào, mới nói: “Quả thật là Lôi Đế ấn”.
Lý Mục gật gật đầu, sờ cằm, lạnh nhạt nói: “Gia gia của ngươi thật đúng là thủ đoạn thông thiên”.
“Tần Liệt, cánh cửa bí cảnh này, sẽ mở ra ba ngày cho ngươi”. Tháp Đặc chỉ hướng đồ án hình dạng Bạch Cốt Minh Linh đàn trên tường, nói: “Ngươi phải ở trong ba ngày tiến vào”.
Thông qua Lôi Đế ấn. Tần Liệt đã biết gia gia hắn an bài việc này, Tháp Đặc chỉ là người chấp hành.
Gật gật đầu, hắn nói: “Ta sẽ ở trong vòng ba ngày đi vào”.
“Ừm, ba ngày tới ta cũng sẽ ở Chiêu Hồn đảo. Chờ lúc ngươi muốn đi, thông truyền ta một tiếng là được”. Tháp Đặc lại nhìn Lạp Phổ một cái, trầm ngâm chút, nói: “Ngươi đã sinh ra con mắt thứ tám, có một số việc ta muốn nói với ngươi, chúng ta đi chỗ ngươi tu luyện”.
“Được!”.
Hai gã dị tộc cùng thuộc về U Minh giới, một trước một sau, từ phía trước cung điện Hắc Diệu thạch rời khỏi, đi trong rừng Lạp Phổ gieo trồng lượng lớn thực vật U Minh giới.
Tà Long Cát Nhĩ Bá Đặc, phát giác động tĩnh bên này, cũng từng tới đây vây xem.
Chờ sau khi hắn phát hiện nơi đây có Đoạn Thiên Kiếp, Lý Mục, còn có một gã cường giả tám sừng Giác Ma tộc, hơn nữa những người này rõ ràng không có ác ý với Tần Liệt, lại thành thật rút lui.
Kể từ đó, ở trước tòa cung điện Hắc Diệu thạch này liền chỉ còn lại có Lý Mục, Đoạn Thiên Kiếp, còn có Tống Đình Ngọc, Mặc Hải.
“Các ngươi sao lại tới đây?”.
Lúc này, Tần Liệt đem tất cả làm rõ, phục hồi tinh thần lại, mới nhìn về phía đám người Lý Mục.
“Một đoạn thời gian gần đây, Bạo Loạn chi địa đã xảy ra rất nhiều chuyện, ba đại Quỷ tộc xâm nhập, các đại lục chiến đấu, còn có khúc mắc của các ngươi cùng Huyễn Ma tông...”. Lý Mục nghĩ một chút, lạnh nhạt nói: “Ta cũng biết ngươi gặp phải chút phiền toái, chẳng qua trong lúc đó ta đang bế quan, đi xây dựng tầng hồn đàn thứ ba, mà lão Đoạn thì là giúp ta hộ pháp, cho nên ta mặc dù biết ngươi gặp phải phiền toái, cũng không thể giúp ngươi cái gì”.
“Xây dựng hồn đàn?”. Trong lòng Tần Liệt khẽ động, đột nhiên nói: “Lý thúc, nói như vậy... Thúc thành công rồi?”.
Lý Mục cười thoải mái: “Vận khí cũng không tệ lắm”.
Trong mắt Tần Liệt hiện ra kinh hỉ, thật lòng nói: “Chúc mừng Lý thúc”.
Hắn từng nghe Tịch Diệt lão tổ đánh giá Lý Mục, nói một cái Bạo Loạn chi địa to như vậy, chỉ có Lý Mục tu luyện vững đến mức tận cùng, đem toàn bộ quy tắc ý nghĩa thâm ảo của một cảnh giới lĩnh ngộ thấu triệt hết, mới sẽ đi hướng một cảnh giới sau đột phá.
Tịch Diệt lão tổ từng nói, một khi Lý Mục đột phá đến Bất Diệt cảnh hậu kỳ, xây dựng ra tầng hồn đàn thứ ba, Lý Mục sẽ biến thành nhân vật cường đại nhất toàn bộ Bạo Loạn chi địa.
Khi đó Lý Mục sẽ thật sự có tư cách khiêu chiến bản thân hắn!
Tịch Diệt lão tổ thậm chí cho rằng, Lý Mục có được ba tầng hồn đàn, so với Đoạn Thiên Kiếp còn khó chơi hơn, sẽ là nhân vật của mảng thiên địa này thật sự có thể uy hiếp đến hắn.
“Trong lúc ba đại Quỷ tộc xâm nhập, Nhân tộc cần nhất trí đối ngoại, không thể mâu thuẫn nội bộ trùng trùng, bằng không sẽ tổn thất quá nhiều cường giả, có rất nhiều người phàm cùng võ giả cấp thấp chịu tai bay vạ gió”. Lý Mục trầm ngâm một chút, nói: “Mà ngươi, trong đó nếu ở lại Bạo Loạn chi địa, có thể sẽ trở thành dây dẫn nổ nội loạn của Nhân tộc. Mặt khác, rất nhiều tà ma cùng dị tộc, cũng sẽ nghĩ mọi cách, muốn trừ khử ngươi. Thí dụ như Khư Địa, tà ma cùng dị tộc nơi này, sẽ không đem Tịch Diệt lão tổ cảnh cáo đặt trong lòng”.
“Gia gia ta bảo ta tạm thời rời khỏi một đoạn thời gian”. Tần Liệt nói.
“Ừm, ngươi rời khỏi, với ngươi, với Viêm Nhật đảo, với Tịch Diệt tông, với toàn bộ Bạo Loạn chi địa, đều sẽ không là chuyện xấu”. Lý Mục mỉm cười, nói: “Ta vốn năn nỉ lão Đoạn, chuẩn bị ở lúc ngươi rời khỏi, để hắn lấy thân phận ngoại tông khách khanh của Viêm Nhật đảo vào ở Viêm Nhật đảo, bảo đảm Viêm Nhật đảo của ngươi bình yên vô sự, chẳng qua... Hiện tại không cần nữa”.
“Vì sao?”. Tần Liệt kinh ngạc hẳn lên.
Lý Mục cười ha ha nhìn về phía Tống Đình Ngọc.
Tần Liệt cũng thuận thế nhìn lại.
Lúc này, hắn đột nhiên chú ý tới ảm đạm bất đắc dĩ trong mắt Tống Đình Ngọc, vội trấn an nói: “Ta chỉ là tạm thời rời đi một đoạn thời gian, không cần bao lâu, vẫn sẽ quay về Bạo Loạn chi địa”.
“Thật sự như vậy?”. Tống Đình Ngọc nhìn thật sâu về phía hắn, lấy ánh mắt muốn hắn cam đoan.
Tần Liệt vội vàng nhấc tay cam đoan.
Tống Đình Ngọc lúc này mới hơi yên tâm, chợt giải thích: “Bảy ngày trước, có ‘Viêm Ma’ danh xưng Đường Bắc Đẩu, từ Đông Phương Hỏa Ngục trở về, đã ở lại Hôi đảo”.
“Viêm Ma Đường Bắc Đẩu?”. Tần Liệt ngạc nhiên.
“Hắn nói hắn lưu lại bởi vì Đường Tư Kỳ”. Tống Đình Ngọc giải thích.
“Đường Tư Kỳ chỉ là một mặt, một mặt khác... Hẳn là bởi vì Tháp Đặc”. Lý Mục cười cười: “Ta cũng không biết Tháp Đặc hứa cho Đường Bắc Đẩu chỗ tốt gì, dù sao lão đầu nóng tính đó, nay đã tọa trấn ở Hôi đảo. Có hắn ở nơi đó, cộng thêm Tà Anh đồng tử, còn có Lô Nghị sắp tiến giai đến Bất Diệt cảnh, cùng rất nhiều Liệt Diễm Huyền Lôi trong tay, hẳn là không có gia hỏa mù mắt, dám có gan ở sau khi ngươi rời khỏi, đi trêu chọc Viêm Nhật đảo các ngươi”.
Tần Liệt âm thầm gật đầu.
Từ đủ loại con đường, hắn đã nghe nói chỗ đáng sợ của ‘Viêm Ma’ Đường Bắc Đẩu, biết thực lực người này ban đầu còn xếp hạng trên Đoạn Thiên Kiếp.
Một cường giả ba tầng hồn đàn, còn đang đứng ở trạng thái đỉnh phong, cái này đối với mọi thế lực đều là sự chấn nhiếp cường đại.
Ít nhất, lấy tầm mắt Tần Liệt hiện nay đến xem, có Đường Bắc Đẩu và Tà Anh đồng tử, Huyễn Ma tông là không dám uy hiếp của Viêm Nhật đảo nữa.
“Lô thúc sắp đột phá rồi?”. Hắn đột nhiên nghĩ tới.
“Lô tiền bối vốn ở Niết Bàn cảnh hậu kỳ, thật ra sớm đã có tư cách xây dựng hồn đàn, chỉ là... Trước kia Huyết Sát tông quá mức cằn cỗi, không có cách nào góp đủ linh tài cho hắn”. Tống Đình Ngọc khẽ cười một tiếng, lại nói: “Mấy năm qua Huyết Sát tông phát triển khả quan, nhưng cũng chỉ góp đủ ra linh tài một người tiến giai Bất Diệt cảnh, bởi vì đủ loại nguyên nhân, những linh tài Huyết Sát tông tích lũy giao cho Mạc Tuấn trưởng lão tiến giai, cho nên Lô tiền bối đã bị chậm trễ”.
“Chúng ta thì khác”.
“Viêm Nhật đảo chúng ta hiện tại các loại tài liệu rực rỡ muôn màu, các ngươi đoạn thời gian trước lại từ Đô Linh động kiếm được rất nhiều linh tài, chúng ta có đủ nhiều tài liệu chống đỡ Lô tiền bối tiến giai”.
“Cho dù là Lô tiền bối từ chối nữa, ta cũng kiên trì, yêu cầu hắn lấy thân phận ngoại tông khách khanh của Viêm Nhật đảo, lấy linh tài Viêm Nhật đảo cung cấp tiến giai hồn đàn”.
“Bất luận thành công hay không, đối với toàn bộ khách khanh cùng võ giả gia nhập Viêm Nhật đảo mà nói, đây cũng là một lý do có thể làm bọn họ an tâm ở lại Viêm Nhật đảo”.
Nàng đây là muốn thông qua Lô Nghị, nói cho toàn bộ võ giả gia nhập Viêm Nhật đảo, Viêm Nhật đảo sẽ không bạc đãi bất cứ người nào góp sức.
Chuẩn bị tốt tài liệu tiến giai cho Lô Nghị, cũng là hướng bọn họ chứng minh tài lực của Viêm Nhật đảo, chứng minh thành ý của Viêm Nhật đảo đối với bọn họ.
Cái này cũng sẽ hấp dẫn nhiều cường giả tán loạn hơn gia nhập Viêm Nhật đảo.
“Ta biết rồi”. Tần Liệt nghĩ một chút, liền hiểu thâm ý của Tống Đình Ngọc, thầm khen người vợ hiền này quả thực xứng đáng.
Hắn cũng biết, chính là bởi vì có Tống Đình Ngọc chủ trì đại cục Viêm Nhật đảo, Viêm Nhật đảo mới có thể phát triển không ngừng, thực lực tăng lên từng ngày, hấp dẫn càng ngày càng nhiều cường giả gia nhập.
“Tần Liệt, ‘Thiên Vân giáp’ này ta một lần nữa luyện chế cho ngươi, hy vọng hữu dụng với ngươi”. Mặc Hải đưa tới một cái áo giáp nhẹ nhàng, nói: “Linh giáp mới này, đã đạt tới Địa cấp thất phẩm, tiến thêm một bước nữa mà nói, có thể... Xem như Thiên cấp linh khí”.
“Tốt!”. Mắt Tần Liệt lại sáng ngời.
Một trận chiến Đô Linh động lần trước, kiện ‘Thiên Vân giáp’ kia ngạnh kháng một đòn của Hách Liên Tranh, hơn nữa còn là Hách Liên Tranh được ‘Nguyệt Ma’ tăng phúc lực lượng.
Lúc một đòn đó đến, hắn không chút phòng bị, tuy ‘Thiên Vân giáp’ vỡ nát, nhưng cũng bảo vệ tính mạng hắn.
Sau đó, hắn có phòng bị, lấy Thiên Lôi Cức, Hàn Băng quyết, Huyết Linh quyết, còn có Địa Tâm Nguyên Từ Lục bốn loại linh lực ngưng tụ thành màn hào quang, toàn lực phòng bị, còn bị một đòn của Hách Liên Tranh phá vỡ.
Cái này đủ để chứng minh kiện ‘Thiên Vân giáp’ Mặc Hải luyện chế đó lực phòng ngự ưu tú bao nhiêu.
Mà ‘Thiên Vân giáp’ mới này, cấp bậc cao hơn, trợ giúp đối với hắn tất nhiên lớn hơn.
“Có lẽ, chờ lúc ngươi trở về Bạo Loạn chi địa, Viêm Nhật đảo chúng ta đã có thể luyện chế ra Thiên cấp linh khí”. Mặc Hải bình tĩnh nói.
“Khi đó, Viêm Nhật đảo có lẽ có thể thay thế Huyễn Ma tông, trở thành thế lực cấp Bạch Ngân mới của Bạo Loạn chi địa”. Trong mắt Tống Đình Ngọc tràn đầy khát khao.
“Mỗi khi dị tộc xâm nhập, luôn có thế lực cấp Bạch Ngân xuống dốc, thậm chí cuối cùng bị hoàn toàn thay thế”. Lý Mục cười, nói: “Theo ta thấy, chờ sau khi ba đại Quỷ tộc bị diệt, thế lực cấp Bạch Ngân của Bạo Loạn chi địa, sẽ tiến hành một lượt tẩy bài mới”.
“Có thể thừa thế mà lên, cười tới cuối cùng hay không, phải xem bản thân các ngươi”. Đoạn Thiên Kiếp thình lình cũng chen vào một câu.
Tần Liệt hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: “Viêm Nhật đảo tất nhiên có thể cười đến cuối cùng!”.
***
Đêm khuya.
Tần Liệt bỗng tỉnh lại, quay đầu nhìn về phía Tống Đình Ngọc bên cạnh, trong mắt hiện lên một tia hào quang không nỡ.
Đây là một ngôi lầu đá phía sau cung điện Hắc Diệu thạch.
Sau khi quyết định theo gia gia hắn an bài, tạm thời rời khỏi Bạo Loạn chi địa một đoạn thời gian, hắn hai ngày nay luôn ở cùng một chỗ với Tống Đình Ngọc.
Tống Đình Ngọc đang ngủ say, trên khuôn mặt kiều diễm ướt át, còn có dấu vết xuân triều chưa trôi đi hết.
Thân thể trần truồng yểu điệu thon thả của nàng, như bạch tuộc, còn gắt gao quấn quanh ở trên người Tần Liệt.
Tần Liệt sợ đánh thức nàng, tay chân nhẹ nhàng, mất một phen công phu, mới đem tay ngọc và chân đẹp của nàng từ trên người dời đi.
Mượn dùng ánh trăng lành lạnh nơi bệ cửa sổ, Tần Liệt lẳng lặng nhìn nàng một lát, thở dài một hơi, lặng yên rời phòng.
Dưới bóng đêm hắn như một đạo điện quang bay vút đến trước cung điện Hắc Diệu thạch.
Tháp Đặc đã đang đợi.
“Buổi trưa ngày mai, mới đến thời gian ba ngày, ngươi còn có thể nán lại thêm một hồi”. Thấy hắn đi tới, Tháp Đặc cười hắc hắc, thần thái thản nhiên nói.
“Ta cũng không muốn mọi người cùng nhau đến nhìn theo ta rời khỏi”. Tần Liệt lắc lắc đầu.
“Sao? Không nỡ bỏ nữ nhân đó?”. Tháp Đặc trêu đùa.
“Ta sau khi rời khỏi, như thế nào mới có thể trở về?”. Hắn tránh né đề tài này.
“Một cái ấn ký này cho ngươi”. Tháp Đặc đưa qua một cái ấn ký Bạch Cốt Minh Linh đàn, ấn ký cũng chỉ có kích cỡ bàn tay, lấy một loại chất liệu ngọc thạch chế tác, vào tay hơi lạnh: “Chỗ ngươi tới, sẽ là nơi ngươi về sau quay về. Chờ lúc ngươi muốn quay về, lấy một cái ấn ký này, đặt ở nơi ngươi truyền tống, sẽ hiện lên cánh cửa bí cảnh cùng loại với nơi này”.
Chờ sau khi Tần Liệt tiếp nhận ấn ký, Tháp Đặc lại cẩn thận giảng giải một phen phương pháp sử dụng, sau đó tiếp tục nói: “Hư Không chi trùng nơi này, ở sau lần này mở cánh cửa bí cảnh, đem ngươi truyền tống vượt giới rời khỏi, ít nhất một năm thời gian không thể mở ra”.
“Một năm này, Hư Không chi trùng cần thông qua không ngừng hút một cỗ năng lượng tinh huyết của Ma Thần, mới có thể chậm rãi khôi phục lại”.
“Bên kia, hẳn cũng là tình huống cùng loại, Hư Không chi trùng nơi đó, cũng cần ít nhất một năm thời gian thời kỳ dưỡng bệnh”.
“Nói cách khác, ngươi lần này sau khi rời khỏi, ít nhất trong một năm thời gian, ngươi không thể về Bạo Loạn chi địa”.
“Gia gia ta bảo ta nán lại bao lâu?”. Tần Liệt hỏi.
Tháp Đặc lắc đầu: “Tôn giả cũng không nói thời gian cụ thể, nói tất cả do chính ngươi làm chủ”.
Trầm ngâm một chút, Tháp Đặc lại nói: “Theo ta nhắm chừng, Bạo Loạn chi địa ít nhất phải náo động năm năm, năm năm sau, nơi đây mới có thể chậm rãi ổn định xuống”.
“Ta đại khái có tính toán rồi”. Tần Liệt gật đầu.
Lúc hai người nói chuyện, Lý Mục, còn có Đoạn Thiên Kiếp như u linh xông ra.
“Không Gian Truyền Tống vượt giới, ta cũng chưa từng thấy mấy lần, lợi dụng Hư Không chi trùng truyền tống, càng là chưa gặp một lần”. Lý Mục cười đi tới, bừng bừng hứng thú nhìn về phía một cánh cửa bí cảnh đó: “Ta cố ý tới kiến thức một chút”.
“Cũng không biết sẽ thông hướng nơi nào”. Tần Liệt cười cay đắng.
“Tinh không mênh mông, linh vực của chúng ta chính là một mảng thiên địa độc đáo nhất, được rất nhiều dị tộc cùng sinh linh xưng hô là Thiên giới, Linh giới, Thần giới v. V... Hoàn cảnh linh vực có thể thích hợp hầu như mọi chủng tộc sinh tồn, nơi này có thiên địa linh khí dư thừa, có đủ loại linh tài, còn có cửa bí cảnh có thể liên thông các giới, có thể nói là trung tâm thiên địa”. Lý Mục cười, thản nhiên nói: “Chẳng qua, thiên địa vô cùng vô tận, rất rất nhiều thế giới phụ cùng bí cảnh hoàn cảnh ác liệt, cũng có phong cảnh khác”.
“Có thể kiến thức phong cảnh khác, ở thiên địa khác nhau chinh chiến rèn luyện, đối với võ giả mà nói chính là sự từng trải vô cùng trân quý”.
“Ít nhất, mọi thế lực ở Bạo Loạn chi địa chúng ta, đều không thể hướng môn nhân và thân truyền đệ tử cung cấp loại rèn luyện võ đạo này”.
“Ngay cả bản thân chúng ta, muốn vượt qua vực giới không gian, đi thiên địa khác đi lại, khả năng cũng tương đương rất nhỏ bé”.
Lý Mục thành khẩn nói: “Tần Liệt, cũng chỉ có gia gia ngươi nhân vật thủ đoạn thông thiên như vậy, mới có thể an bài cho ngươi cơ hội tu luyện đặc biệt như vậy”.