Đem huyết mạch tăng lên tới cấp mười, chính là giấc mộng cuối cùng của ba đại chủng tộc, cũng là mục tiêu của mọi tộc nhân.
Nhưng, vô số năm qua, toàn bộ U Minh giới vẻn vẹn chỉ có huyết mạch Âm Minh tộc có thể lột xác đến cấp mười.
Quy tắc này từ đầu tới cuối không ai có thể đánh vỡ.
Cũng bởi vì huyết mạch Âm Minh tộc, sau khi tiến giai đến cấp mười, có thể lột xác thành Tà Thần, cho nên Âm Minh tộc được xưng là một trong những thái cổ cường tộc, nổi danh cùng Cổ Thú tộc, cự Nhân tộc, cự Long tộc.
Cấp bậc chủng tộc của Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc, Quỷ Mục tộc, cùng những thái cổ cường tộc kia so sánh, rõ ràng yếu hơn một bậc.
Đây là sỉ nhục của ba đại chủng tộc bọn họ!
Giờ này ngày này, Lạp Phổ nói huyết mạch ba tộc bọn họ, sở dĩ không thể đột phá đến cấp mười, vậy mà lại là huyết mạch tồn tại chỗ thiếu hụt.
Cùng nói hắn có thể bù lại những chỗ thiếu hụt đó, điều này bảo sao bọn họ không chấn động?
Ba người này chính là kẹt ở huyết mạch cấp chín nhiều năm, nhân vật trước mắt cách huyết mạch cấp mười gần nhất, bọn họ sao lại bất động dung?
“Ta là nói, chỉ cần Tần Liệt có thể tìm được huyết mạch cấp bậc cao hơn của những chủng tộc này, trải qua ta rèn luyện, chế thành một ít dược tề, mới có thể bù lại chỗ thiếu hụt của huyết mạch ba tộc chúng ta!”. Lạp Phổ nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, nói: “Mấu chốt là càng nhiều huyết mạch cấp cao hơn!”.
Trong chốc lát, ánh mắt cường giả ba tộc đều hội tụ đến trên người Tần Liệt.
Trong đó cũng bao gồm Lăng Ngữ Thi.
“Máu thâm uyên ác ma cấp cao, cần đi thâm uyên thu hoạch”. Tần Liệt hít sâu một hơi, nói: “Bất cứ một tầng diện nào của thâm uyên, cũng có rất nhiều thâm uyên lĩnh chủ, còn có đại lĩnh chủ. Chiến lực của một thâm uyên lĩnh chủ, nhìn từ mặt ngoài, tương đương với Cổ Thú tộc huyết mạch cấp chín, hoặc là cường giả Âm Minh tộc huyết mạch cấp chín, nhưng trên thực tế... Bọn họ càng cường đại hơn!”.
“Cường đại bao nhiêu?”. Lỗ Tư ngưng trọng nói.
“Thâm uyên ác ma huyết mạch cấp chín, chiến lực thật sự, không thua cường giả Thần tộc huyết mạch cấp chín một chút nào!”. Tần Liệt
Lời vừa nói ra, các cường giả đồng thời hít ngược một ngụm khí lạnh.
Thần tộc, chính là chủng tộc trong vũ trụ chung quanh công nhận huyết mạch mạnh nhất, sức chiến đấu mạnh nhất!
Một cường giả Thần tộc huyết mạch cấp chín, có thể một mình chém giết ba đến năm con cự long cấp chín, loại sức chiến đấu phi phàm này sớm đã xâm nhập lòng người, làm các đại chủng tộc cảm thấy sợ hãi.
Năm đó, Thần tộc sẽ trốn vào vũ trụ, cũng vẻn vẹn chỉ là bởi số lượng tộc nhân Thần tộc quá thưa thớt, bọn họ cũng không muốn lưỡng bại câu thương.
Cường giả các tộc tham dự trận chiến ấy, âm thầm, đều không cho ràng bọn họ thật sự đạt được thắng lợi.
Trong lòng các cường giả đều mang sự sợ hãi đối với Thần tộc.
Một chủng tộc huyết mạch có thể so với Thần tộc, chiến lực, cũng tương đương với Thần tộc, vậy phải đáng sợ bao nhiêu?
Lại bắt giết bọn họ, chẳng phải là ăn no rừng mờ, đi tìm chết?
Tần Liệt từ trong mắt bọn họ cũng nhìn ra sợ hãi, vì thế lại lạnh nhạt nói: “Tin tức tốt là... Thâm uyên ác ma không đoàn kết như Thần tộc”.
“Đều là người trong nhà, Tần Liệt, đem tình huống ngươi trải qua nói một lần đầy đủ”. Tháp Đặc nói.
Tần Liệt gật đầu, đem chi tiết quá trình hắn ở trong thâm uyên, cùng những thâm uyên ác ma kia chiến đấu nói ra.
Trừ trên chuyện dung hợp với phân thân Ám Hồn thú, hắn cất giấu chưa nói, hắn đem chuyện vụn vặt còn lại đều giải thích rõ ràng.
“Ngươi chuẩn bị tập kết các tộc Bạc La giới, các thế lực ở Bạo Loạn chi địa, còn có lực lượng U Minh giới, cùng nhau đi thâm uyên săn bắn?”. Lỗ Tư dần dần hiểu ra, ý vị sâu xa nói: “Tiểu tử ngươi thật đúng là hào phóng, loại chuyện này cũng bò được để cho toàn bộ các phe tham dự? Ngươi không sợ sau khi đem những gia hỏa kia nuôi béo, mất đi khống chế?”.
“Nuôi béo?”. Tần Liệt lắc lắc đầu, nói: “Bọn họ thật có bản lĩnh thông qua thâm uyên đem bản thân nuôi béo, vậy thật sự là bản lãnh”.
“Những thâm uyên ác ma đó thật đáng sợ như thế?”. Lăng Ngữ Thi nghiêm túc nói.
Tần Liệt nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về phía nàng, do dự một chút, nói: “Huyết mạch Âm Minh tộc, tám chín phần mười bắt nguồn từ thâm uyên ác ma lĩnh chủ đẳng cấp cao. Nghiêm khắc nói tới, ngươi, còn có cường giả các tộc U Minh giới, hẳn đều tính là thâm uyên ác ma, chỉ là... Huyết mạch các ngươi đã có một chút vấn đề mà thôi”.
“Xem ra thật phải bước vào thâm uyên, kiến thức một chút những thâm uyên ác ma đó, mới có thể làm rõ chân tướng”. Lăng Ngữ Thi nói.
“Thương Viêm phủ thành thật rồi?”. Tần Liệt chuyển đề tài.
“Ừm, lần này chúng ta liên thủ với Chu Tước giới, cộng thêm Quỷ Mục tộc cũng dốc hết toàn lực, chúng ta thực làm Thương Viêm phủ bị thương nặng rồi”. Lăng Ngữ Thi cười yêu kiều: “Trong thời gian ngắn, Thương Viêm phủ hẳn là sẽ không có động tác nữa. Mặc dù là có, cũng nên là sau lưng có lục đạo minh ủng hộ, bằng không bọn hắn sẽ không dám tìm chúng ta gây sự”.
“Khi nào tiến vào thâm uyên?”. Qua Đãng tràn ngập chờ mong nói.
“Mười ngày sau”. Tần Liệt đáp lại.
Qua Đăng, Lỗ Tư, còn có Cách Lôi ba cường giả này chợt liếc một cái, đều lập tức có quyết định.
“Chúng ta cần lập tức chuẩn bị!”. Qua Đăng âm trầm quát.
“Ừm! Ta cũng cần trở về kêu gọi tộc nhân!”. Cách Lôi dã tâm bừng bừng nói.
Rất nhanh, Qua Đăng, Lỗ Tư còn có Cách Lôi, đã mượn dùng không gian Truyền Tống trận trở về U Minh đại lục, bắt tay vào làm chuẩn bị ở mười ngày sau bước vào thâm uyên.
Trên Chiêu Hồn đảo, lập tức chỉ còn lại có đám người Lăng Ngữ Thi, Cao Vũ, còn có Lạp Phổ Ngải Địch