Bất luận là phân thân Ám Hồn Thú của Tần Liệt, hay là những hồn nô lấy Kha Đế Tư cầm đầu, đều cố ý vòng qua nàng.
Không ai đi để ý tới Hàn Thiến mất hồn mất vía.
Hàn Thiến, như bỗng nhiên bị cô lập, một mình ngây ngốc đứng ở trên phượng hoàng linh khí, tinh thần sụp đổ.
Tần Liệt nheo mắt, xem thời cơ thành thục, vì thế hướng tới Hàn Thiến.
Phạm Ny Toa lúc trước dựa sát vào hắn, đến lúc này, lại từ bên cạnh hắn rời khỏi.
Phạm Ny Toa không tiếp tục cất tiếng cười to, mà là trở nên trầm mặc kỳ lạ, không nói một tiếng theo ở bên cạnh hắn.
Hoa Vũ Trì vốn muốn tiếp tục cười nhạo mấy câu, nhìn bộ dạng của Hàn Thiến, hắn hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên ngậm miệng.
Mắt hắn lóe lên ánh sáng kì dị, trước nhìn nhìn Hàn Thiến, lại nhìn nhìn Phạm Ny Toa.
Hắn do dự một chút, ho khẽ một tiếng, nói: “Bên này giao cho ngươi.”
Dứt lời, hắn biết điều rời khỏi nơi này, sau một lát đã không thấy bóng dáng.
“Ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho các ngươi!”
Ngay lúc này, Hàn Thiến tựa như đột nhiên tỉnh táo, ý thức được Tần Liệt và Phạm Ny Toa đã đi tới trước mặt.
Nàng lấy ra một thanh kiếm sắc bén nhỏ dài, thẳng tắp hướng mi tâm của mình đâm xuống.
Sau mi tâm chính là một tầng hồn đàn của nàng, một khi vỡ, linh hồn nàng cũng sẽ tan thành tro bụi.
Tự biết tuyệt không phải đối thủ của Tần Liệt và Phạm Ny Toa, không có bất cứ hy vọng báo thù nào, nàng không cam lòng tiếp tục chịu nhục, chuẩn bị tự tuyệt tại chỗ.
Tần Liệt khẽ búng đầu ngón tay.
Một đạo huyết quang lóe lên rồi biến mất.
“Đương!”
Thanh kiếm sắc Hàn Thiến đâm về phía mi tâm đột nhiên bị đánh bay sang bên cạnh, không thể như nàng mong muốn, đâm vào mi tâm nàng.
Sắc mặt nàng tái đi, liền muốn tự bạo hồn đàn.
Một quầng sáng óng ánh màu nước, từ trong tay Phạm Ny Toa bay ra, đem Hàn Thiến hoàn toàn bao lấy.
Phạm Ny Toa huyết mạch cấp chín đỉnh phong, cách cấp mười cũng chỉ xa có một bước, muốn đối phó một Hàn Thiến, quả thật không có bất cứ khó khăn nào.
Hàn Thiến cũng hoàn toàn không có sức đánh trả.
Một lát sau, Hàn Thiến liền phát hiện nàng ngay cả lực lượng tự bạo hồn đàn, cũng đã bị quầng sáng nước óng ánh kia khóa lấy.
Nàng trừ có thể cử động tứ chi, có thể lên tiếng nói chuyện, không thể đi làm việc nào khác nữa.
Ánh mắt nàng hung ác như quỷ, đột nhiên nhìn chằm chằm Phạm Ny Toa, quát: “Tiện nhân! Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”
Trên khuôn mặt Phạm Ny Toa không có một tia ý cười nữa.
Nàng kinh ngạc nhìn Hàn Thiến trước mắt, nghe nàng mắng, giống như không nghe thấy.
Tần Liệt đột nhiên khẽ nhíu mày.
Ngay lúc này, Phạm Ny Toa ở trên phượng hoàng linh khí, đột nhiên hướng Tần Liệt quỳ hai đầu gối xuống, cúi đầu, nói: “Tần thiếu gia, xin ngươi giữ lại một mạng của nó. Chỉ cần để nó sống, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi, đồng ý tận tất cả khả năng đi lên vị trí tộc trưởng Hải tộc cho ngươi, sau đó dốc tất cả phụng dưỡng ngươi. Chỉ cần ngươi cần, thân thể, linh hồn, toàn bộ của ta đều có thể cho ngươi.”
“Bao gồm nó, ta đồng ý cùng đi hầu hạ ngươi với nó, chỉ cầu ngươi tha nó một mạng.”
“Xin ngươi.”
Phạm Ny Toa quỳ khẩn cầu.
Hàn Thiến còn đang mắng lớn, đột nhiên ngậm miệng, vẻ mặt cũng ngây ngốc.
Phạm Ny Toa sợ nàng kêu la, sẽ chọc giận Tần Liệt, vội lần nữa biến ảo lực lượng huyết mạch.
Quầng sáng nước óng ánh bao bọc Hàn Thiến, làm nàng không cách nào cựa quậy, lực lượng dâng trào bên trong lại biến đổi.
Hàn Thiến đột nhiên phát hiện, nàng ngay cả năng lực nói chuyện, cũng bị lực lượng trong quầng sáng đó cướp đoạt.
Nàng chỉ có thể trợn mắt nhìn Tần Liệt, nhìn Phạm Ny Toa quỳ dưới đất, một câu cũng nói không nên lời.
Ánh mắt nàng trong chốc lát trở nên hung ác như đao, trong chốc lát tràn ngập mê mang hoài nghi, chốc lát suy nghĩ xuất thần...
Mất đi năng lực nói chuyện, nàng bị cử động khác thường của Phạm Ny Toa chấn động tâm linh đại loạn.
Phạm Ny Toa quỳ xuống đất, cúi đầu, vẫn đang thỉnh cầu Tần Liệt.
Mắt Tần Liệt hơi co lại, lạnh giọng nói: “Từ khi bắt đầu, ngươi đã là muốn bảo vệ ả một mạng à?”
“Vâng.” Phạm Ny Toa thấp giọng nói.
Tần Liệt hừ một tiếng.
Lúc ở Bạc La giới, Phạm Ny Toa chủ động tìm đến, cho hắn biết, đồng ý phối hợp hắn đi sỉ nhục Hàn Thiến, đồng ý đi làm bất cứ việc gì.
Tần Liệt vốn cho rằng đó là bổn ý của Phạm Ny Toa.
Nhưng nhìn từ hôm nay, hẳn là Phạm Ny Toa biết hắn muốn giết Hàn Thiến, Hàn Thiến sẽ không chút sức phản kháng, cho nên mới cố ý đi theo.
Phạm Ny Toa làm tất cả, có lẽ có ý tứ báo thù, nhưng mục đích chân thật của nàng, vẫn là hy vọng tận khả năng để Hàn Thiến sống sót.
Lời nói nàng trách Hàn Thiến, tất cả, có thể đều là bổn ý của nàng.
Nhưng, chuyện tới nước này, ở lúc Hàn Thiến phải chết, nàng lại không chút nào do dự ra tay.
Nàng muốn Hàn Thiến sống...
“Vì sao?” Sắc mặt Tần Liệt hờ hững, nói: “Ta tin tưởng tất cả ngươi ở Hàn gia gặp phải, hẳn làm ngươi thống hận toàn bộ tộc nhân Hàn gia, ta cũng tin tưởng lúc trước ngươi nói là thật. Ngươi đã thù hận Hàn gia như vậy, thống khoái đối với Hàn gia diệt tộc như vậy, vì sao ở lúc đối mặt Hàn Thiến, ngươi sẽ đột nhiên mềm lòng?”
“Nó dù sao là con gái của ta.” Phạm Ny Toa thấp giọng nói.
“Con gái?” Tần Liệt kinh ngạc cười, “Hàn Lỗi cũng là con.”
Phạm Ny Toa trầm mặc một chút, giải thích: “Đều là con, nhưng Hàn Lỗi giống cha nó, cùng một đức hạnh như cha nó. Ta ghét nó giống như ghét cha nó. Có lẽ bởi vì như vậy, lúc biết Hàn Lỗi chết, ta không có cảm giác gì đặc biệt.”
Nàng nhìn Hàn Thiến một cái.
Đôi mắt sáng của Hàn Thiến tràn đầy sự lạnh lẽo.
“Hàn Thiến và Hàn Lỗi khác nhau, nó... Giống ta. Không chỉ hình dạng, kế thừa huyết mạch lực, ngay cả tính cách cũng rất giống ta trước kia. Chỉ là, ta không có vận khí tốt như nó, cảnh ngộ so với nó thê thảm hơn nhiều.” Phạm Ny Toa than thở một tiếng, “Rất nhiều lúc, ta thấy nó cũng tràn đầy hận ý, hận nó vũ nhục trên ngôn ngữ đối với ta. Ta biết, bởi vì một số chuyện, nó từ đầu đến cuối cũng không đem ta để ở trong lòng. Ta vốn cho rằng, ta sẽ hận chỉ muốn nó chết, tựa như Hàn Lỗi giống như mạc không thèm để ý.”
Phạm Ny Toa lắc lắc đầu, nói: “Nhưng ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, ta thật ra... Cũng không muốn nó chết.”
Nói tới đây, nàng đột nhiên ngẩng đầu, tay đặt ở bộ ngực cao ngất, buồn bã nói: “Vừa nghĩ đến nó phải chết ở trong tay ngươi, ta liền đau lòng. Ta biết, bất luận nó đối đãi ta như thế nào, ta cũng không muốn nhìn nó chết, thực không muốn.”
“Cho nên ta van ngươi, van ngươi tha nó một mạng!”
Ngữ khí Phạm Ny Toa kích động hẳn lên.
“Chỉ cần để nó sống, ta có thể vứt bỏ tất cả! Có thể ở dưới ngươi bày mưu đặt kế, đi làm bất cứ việc nào hạ tiện, thậm chí còn là hại Hải tộc chúng ta!”
“Ta đồng ý ở sau khi trở thành tộc trưởng Hải tộc, tận tâm phụng dưỡng ngươi, đồng ý khiến cả Hải tộc góp sức cho ngươi.”