Càng có ba linh khí trăng non tinh xảo đẹp đẽ, như bánh xe bay chuyển hướng tay phải giơ lên của Tần Liệt, giống như muốn đem một bàn tay của Tần Liệt chém đứt.
“Khó hiểu đột nhiên động thủ, lại còn trách ta hung ác, chẳng lẽ muốn ta đứng bất động, mặc ngươi xâm lược hay sao?”. Tần Liệt hừ lạnh một tiếng.
U Thiên Lan, Lận Tiệp hai nàng, nấp ở chỗ tối xem người ta tu luyện, bản thân cái này đã là chuyện kiêng kị.
Sau khi bị phát hiện, chẳng những chưa xin lỗi gì, Lận Tiệp còn lập tức động thủ, điều này làm Tần Liệt càng thêm khó chịu.
Hơn nữa hắn cũng nhìn không thấu cảnh giới tu vi của Lận Tiệp, căn bản không dám che giấu thực lực, vừa động thủ đã toàn lực ứng phó.
“Bạo Lôi chùy!”.
Hai tay hắn từ hình móc nắm lại, nguồn suối linh lực trong cơ thể biến đổi, trong nắm đấm chợt truyền đến một tiếng sét nổ cuồng bạo.
Các dải cầu vồng điện thanh u, ở trên nắm đấm của hắn nhảy nhót bất định, lực lượng sấm sét bành trướng cũng mãnh liệt chờ phát.
Tại thời điểm các linh khí trăng non kia bay tới, hai tay hắn như chùy, hung hăng đập xuống.
Nước lôi trì trong huyệt khiếu, cũng có hai giọt bay vọt ra, dung nhập ở trong nắm đấm.
“Oành! Oành!”.
Hai tiếng nổ vang từ trên nắm đấm của hắn bùng nổ, linh khí trăng non Lận Tiệp phóng thích, thế mà lại bị đánh vang giòn một trận leng keng, đồ vật tựa như bị đập biến hình.
“Keng keng!”.
Các linh khí trăng non kia rơi trên mặt đất, hào quang ảm đạm, không phóng thích ánh trăng long lanh nữa.
Đôi mắt sáng của Lận Tiệp tràn ra một tia kinh dị, trên mặt cũng tràn đầy không thể tưởng tượng. Tựa như cảm thấy linh khí trăng non kia biến hình không quá thực tế.
U Thiên Lan cũng hơi ngẩn ra.
Nàng biết các linh khí trăng non đó, thật ra là một bộ, tổ hợp lại có thể hình thành trận hình tinh vi, phát huy ra lực lượng rất đáng sợ.
Chỉ là, Lận Tiệp chưa có ý tứ muốn đẩy Tần Liệt vào chỗ chết, cho nên ngay từ đầu chưa vận dụng toàn lực, cũng chưa đem một mặt cường đại thật sự của linh khí này bày ra.
Dù vậy, kiện linh khí đó cũng là Thiên cấp nhị phẩm, tài liệu luyện chế cực kỳ hiếm lạ, cũng không nên bị Tần Liệt lấy nắm đấm đánh biến hình.
Cho nên hắn cũng cảm thấy kỳ quái.
“Ngươi không phải bất cứ một phương nào trong sáu đại thế lực Nhân tộc của Bạc La giới, một điểm này ta có thể khẳng định”. Lận Tiệp dừng thế công, mắt sáng ngời chăm chú nhìn Tần Liệt, thản nhiên nói: “Ngươi hẳn cũng không phải từ cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung cùng Thái Âm điện tới đây, bởi vì, trong khoảng thời gian này cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung chưa mở ra, mà cánh cửa bí cảnh của Thái Âm điện chúng ta người nào vào, ta đều có lưu ý”.
Tần Liệt thấy nàng chưa động thủ, cũng chưa chủ động tiến công, mặt trầm như nước nói: “Vậy lại thế nào?”.
Mắt Lận Tiệp đột nhiên sáng ngời, như phát hiện đại lục mới: “Ngươi thừa nhận ngươi không phải từ Thái Dương cung cùng Thái Âm điện đến Bạc La giới?”.
“Ngươi không phải đã có đáp án rồi?”. Tần Liệt không kiên nhẫn nói.
Lúc này, ngay cả U Thiên Lan cũng kinh ngạc hẳn lên, cũng nhìn thật sâu tới, mắt sáng kỳ lạ.
Nàng biết rất sớm trước kia, cánh cửa bí cảnh nối liền Bạc La giới và linh vực có rất nhiều, chỉ là, bởi vì đủ loại nguyên nhân, có mấy chủng tộc chủ động phá hủy các cánh cửa bí cảnh đó, để ngừa thù địch truy đuổi tới.
Thí dụ như Ma Long nhất tộc, bọn họ là lo lắng Cự Long nhất tộc đuổi giết tới, cho nên phá hủy thông đạo.
Về sau các chủng tộc đó, vì tránh né Bác Thiên tộc xâm nhập đến, cũng định sẵn phá hủy cánh cửa bí cảnh.
Rất nhiều năm sau, khi Bác Thiên tộc trốn xa vực ngoại, cánh cửa bí cảnh liên thông với Bạc La giới mới được một lần nữa đào móc ra.
Khi đó, Thái Dương cung và Thái Âm điện dẫn đầu nắm giữ cánh cửa bí cảnh, sau đó tìm kiếm phạm vi lớn, đem cánh cửa bí cảnh sau đó tìm được nhất nhất phá hoại.
Cuối cùng, Bạc La giới chỉ còn hai cánh cửa bí cảnh, phân biệt ở trong tay Thái Dương cung cùng Thái Âm điện.
Từ đó, bất cứ Nhân tộc cùng dị tộc nào ra vào linh vực, đều cần hướng Thái Dương cung cùng Thái Âm điện giao nộp linh thạch truyền tống đắt đỏ.
Hai thế lực này chỉ dựa vào cánh cửa bí cảnh đã thu hoạch lượng lớn tài phú.
Nếu thực có một cánh cửa bí cảnh mới xuất hiện, như vậy, thế tất ảnh hưởng ích lợi của Thái Dương cung cùng Thái Âm điện, làm bọn họ không thể kiếm lấy tài phú trình độ lớn nhất.
“Nói như vậy ngươi quả thật là từ cánh cửa bí cảnh khác tới đây!”. Đôi mắt sáng của Lận Tiệp có một tia vui mừng: “Ta chỉ biết! Bạc La giới năm đó cánh cửa bí cảnh liên thông với linh vực, hẳn là không có khả năng bị phá hủy toàn bộ, nhất định còn có thông đạo chưa biết, chỉ là chưa được phát hiện mà thôi!”.
U Thiên Lan cũng kích động hẳn lên.
Lận Tiệp quay đầu, lấy ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn về phía nàng, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Sự kiện kia có hy vọng thành công”.
U Thiên Lan mím môi, trịnh trọng gật đầu, sau đó tràn ngập chờ mong nhìn về phía Tần Liệt, nói: “Có thể báo cho chúng ta vị trí cánh cửa bí cảnh đó không, chúng ta... Đồng ý trả giá cao để sử dụng, cũng chỉ sử dụng một lần!”.
“Thái Âm điện các ngươi không phải có sao?”. Tần Liệt không rõ nguyên do.
Sắc mặt U Thiên Lan cay đắng: “Không thể dùng, cái kia không thể dùng”.
“Thái Dương cung cũng có”. Tần Liệt lại nói.
“Cũng không thể dùng, hai cái đó đều không thể sử dụng, tóm lại, chúng ta cần cánh cửa bí cảnh thứ ba”. U Thiên Lan vội vàng nói.
“Ngại quá, cánh cửa bí cảnh nọ ta tới đây, ở nháy mắt ta tiến vào, đã trực tiếp nổ tung rồi”. Tần Liệt nhún vai, vẻ mặt lực bất tòng tâm.
“A? Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy?”. U Thiên Lan ảm đạm thương tâm.
Lận Tiệp thì nhìn thật sâu về phía Tần Liệt, trong đôi mắt sáng ánh sáng lấp lánh, tựa như nhìn ra Tần Liệt đang nói dối.
Lúc ba người nói chuyện, Hư Hồn chi linh Thổ thuộc tính, từ dưới lòng đất bay vọt ra, vội vã tiến vào mi tâm Tần Liệt.
“Có gã rất đáng sợ đang tới đây!”. Nó hướng Tần Liệt đưa tin.
Tần Liệt ngạc nhiên, vội vàng nhìn về phụ cận, cũng chưa phát hiện cái gì khác thường.
“Như vậy đi”. Lận Tiệp hướng Tần Liệt nhìn một lát, khẽ cười một tiếng, nói: “Cho dù là cánh cửa bí cảnh đó nổ tung, chúng ta cũng rất có hứng thú biết vị trí chính xác của nó, có lẽ... Chúng ta có biện pháp sửa chữa”.
Trong mắt U Thiên Lan lại cháy lên hy vọng.
“Ta dựa vào cái gì nói cho các ngươi?”. Tần Liệt không khách khí nói.
“Ngươi nếu chịu nói cho chúng ta biết, U Nguyệt tộc chúng ta nhất định sẽ trả cho thù lao ngươi hài lòng, khẳng định sẽ không để ngươi thất vọng”. U Thiên Lan nóng vội nói.
“Ta không quen thuộc đối với Bạc La giới, sau khi tới đây, xông pha loạn một thời gian, không nhớ quá rõ nơi đó ở chỗ nào”. Tần Liệt bày rõ không muốn nhiều lời.
Chân mày Lận Tiệp cau lại: “Ngươi nói một chút ngươi muốn nhận được cái gì, mọi người có thể hảo hảo bàn bạc, điều kiện gì cũng dễ nói”.