“Thẳng đến ta nhận rõ bản thân, không bị khuôn mặt này ảnh hưởng nữa, dám xé khăn che mặt lấy khuôn mặt này lui tới Khư Địa, cảnh giới chậm chạp không tăng tiến của ta mới một lần nữa đột phá”.
“Hiện tại, ta sở dĩ dùng khăn che mặt che khuất khuôn mặt này, không phải tâm lý còn có gánh nặng, mà là, ở trên Hàn Băng đảo này, hàn khí thẩm thấu đến vết sẹo trên mặt, những vết sẹo đó vẫn sẽ đau đớn, khăn che mặt chỉ là một bức tường phòng ngự cam đoan vết thương ở mặt ta không đau”.
Bạch Lị ngữ khí lạnh nhạt giải thích một phen, chợt, lại đem khăn che mặt đeo lên: “Lần này, chẳng những thỏa mãn lòng tò mò của ngươi, lại có thể cho ngươi sẽ không có phán đoán khác nữa, có thể để ngươi chuyên tâm đầu nhập đến chính sự chứ?”.
Tần Liệt xấu hổ cười cười.
“Già Nguyệt nha đầu đó, phải gọi ta di nương, trước khi rời khỏi tộc bộ ta cũng rất thương yêu nàng, ta hy vọng có thể giúp nàng”. Bạch Lị bình tĩnh nói.
Tần Liệt gật gật đầu, cũng nói: “Ta sẽ hết sức giúp Già Nguyệt giải thoát”.
“Ngươi?”. Bạch Lị bĩu môi: “Ngươi có lý do gì giúp Già Nguyệt?”.
“Nàng là ý trung nhân của huynh đệ tốt nhất của ta!”. Tần Liệt nghiêm túc nói.
“Nó có đã ý trung nhân? Còn là gia hỏa Bạo Loạn chi địa?”. Bạch Lị cả kinh.
“Xem như vậy đi”. Tần Liệt nói.
Bạch Lị không hỏi tiếp, vẻ mặt thì là có chút phức tạp, giống như đang âm thầm cân nhắc cái gì.
Tần Liệt cũng không để ý tới nàng, khống chế Thủy Tinh chiến xa, dựa theo phương hướng nàng chỉ dẫn, hướng đến sâu bên trong Hàn Băng đảo.
Chỉ là một khắc đồng hồ sau.
Chiếc Thủy Tinh chiến xa này, ở dưới Bạch Lị chỉ dẫn, tới giữa các ngọn núi băng không cao.
“Bạch Lị! Ngươi vì sao sẽ tiến vào?”. Trong núi băng, một tộc nhân Tích Dịch tộc kéo cái đuôi thật dài, giương giọng kêu la.
Ở phương hướng đó, tụ tập mấy chục tên Tích Dịch tộc, Long Nhân tộc, còn có võ giả Nhân tộc mặc quần áo màu xanh đậm.
Cảnh giới những người đó, đại đa số đều là Như Ý cảnh cùng Phá Toái cảnh, cũng có mấy người đạt tới Niết Bàn cảnh độ cao lực lượng này.
Bọn họ đứng ở dưới sườn một ngọn núi băng, tựa như đang thông qua linh khí, đang đục ra hang băng, muốn xâm nhập bên trong núi băng.
“Ta không muốn ở bên ngoài chờ!”. Bạch Lị đáp một tiếng, ra hiệu Tần Liệt khống chế Thủy Tinh chiến xa đi qua: “Tiểu bối Nhân tộc này, có giao tình với Thất Mục lão quái, hắn tới đây là vì Thất Mục lão quái”.
“Có giao tình với Lạp Phổ?”. Một gã Nhân tộc gầy mặc quần áo màu xanh đậm, có tu vi Niết Bàn cảnh trung kỳ nheo mắt đánh giá Tần Liệt: “Chưa bao giờ nghe nói Lạp Phổ từng có giao tình thâm hậu với ai, hơn nữa, lão quái đó rõ ràng là gia hỏa Thiên Mục tộc, hắn sao có thể có liên quan với một tiểu bối Nhân tộc?”.
“Cái đó cũng chưa hẳn”. Một gã Long Nhân dị tộc hét, nói: “Đoạn thời gian trước, họ hàng gần của Giao nhân chúng ta, ở ngoại vi Khư Địa đuổi giết một tiểu bối Nhân tộc, tiểu bối Nhân tộc đó cuối cùng trốn vào Thất Mục đảo của Lạp Phổ. Không bao lâu, Lạp Phổ liền xông ra, đem những gia hỏa tụ tập ở Thất Mục đảo giết hơn phân nửa, sau đó, tiểu bối Nhân tộc bị đuổi giết kia liền cũng chưa từ Thất Mục đảo thò ra”.
“Ngươi chính là tiểu tử Nhân tộc đó hả?”. Đại hán Long Nhân tộc nói.
“Không sai”. Tần Liệt gật đầu.
“Lạp Phổ vì sao chưa giết ngươi, đem huyết mạch cùng gân cốt của ngươi cắt thành từng khối, nghiên cứu cái gì cấu tạo thân thể chủng tộc khác nhau đó của hắn?”. Long nhân hỏi.
“Vấn đề này, ta không tiện trả lời”. Tần Liệt mỉm cười.
“Ta giới thiệu cho ngươi một chút”. Bạch Lị nói.
Lúc này, chiếc Thủy Tinh chiến xa này của Tần Liệt đã hạ xuống giữa đám dị tộc cùng tà ma, lúc Bạch Lị nói chuyện, trước chỉ hướng gã Nhân tộc gầy kia: “Đây là tùy tùng của Minh Phong lão tổ Lục Hằng”.
Chỉ hướng Long Nhân dị tộc nói chuyện: “Long Nhân tộc Thanh La”. Cuối cùng Bạch Lị chỉ hướng một tộc nhân Tích Dịch tộc: “Đây là Huy Giáp!”.
“Lục Hằng, Thanh La, Huy Giáp...”, vẻ mặt Tần Liệt kinh ngạc.
Hắn phát hiện tên của dị tộc tà ma Khư Địa, nghe đều rất kỳ quái, cùng tên võ giả các thế lực Bạo Loạn chi địa so sánh, lạ lùng khó đọc hơn rất nhiều.
“Lục Hằng đại biểu Minh Phong lão tổ, Thanh La là đại biểu Long Nhân tộc, Huy Giáp là đại biểu Tích Dịch tộc, bọn họ tiến vào Hàn Băng đảo là vì tìm được chủ nhân, nghĩ cách đánh chết chủ nhân nơi này”. Bạch Lị cuối cùng bổ sung một câu.
“Ngươi thì sao? Ngươi tên gì?”. Lục Hằng tuy là Nhân tộc, con ngươi lại bày ra màu xanh thẫm, rõ ràng tu luyện linh quyết quỷ dị nào đó.
“Diêu Thiên”. Tần Liệt thuận miệng đáp.
“Bạch Lị, cho dù Diêu Thiên gì gì này có liên quan với Thất Mục lão quái, nhưng ngươi dẫn hắn vào làm gì? Hắn có thể làm gì?”. Long nhân Thanh La nghi hoặc nói.
Hai gia hỏa còn lại cũng lấy ánh mắt tràn ngập hồ nghi nhìn qua.
“Hắn...”. Bạch Lị cũng có chút chột dạ: “Hắn nói hắn biết lai lịch chủ nhân mới của Hàn Băng đảo. Nói hắn có thể giúp chúng ta, giúp chúng ta tìm được chủ nhân mới kia”.
“Bản thân ngươi tin sao?”. Lục Hằng hừ nói.
Bạch Lị âm thầm cắn răng, nghĩ một chút, nói: “Hắn nói chủ nhân mới của Hàn Băng đảo, là Băng Linh từ Thần Táng tràng chạy ra, ta cũng không biết là thật hay giả”.
“Băng Linh? Đó là cái quỷ gì?”. Lục Hằng thân phận Nhân tộc lạnh lùng nói.
Tích Dịch tộc Huy Giáp cũng là mặt ù ù cạc cạc.
Chỉ có Long Nhân tộc Thanh La, sau khi sửng sốt chốc lát, đột nhiên chấn động cả người: “Băng Linh? Đó là Thần tộc xây dựng Thần Táng tràng, bên trong dùng để trấn thủ sinh linh băng hàn của Băng chi cấm địa, Băng Linh, thường thường do linh thú thuần túy hàn băng thuộc tính đảm nhiệm! Linh thú có thể được xưng hô là Băng Linh, nhất định là linh thể hàn thuộc tính thuần túy, hơn nữa có trí tuệ cực cao, có lực lượng rất đáng sợ!”.
“Thanh La, ngươi sao lai biết?”. Lúc Hằng cả kinh nói.
“Long Nhân tộc chúng ta, chính là chủng tộc cự long cùng Nhân tộc hỗn huyết thành, tộc ta có một bộ phận điển tịch Long tộc, bên trong ghi lại một ít tri thức về Thần tộc”. Trên khuôn mặt hình rồng của Thanh La hiện ra vẻ sợ hãi: “Từ trên các điển tịch đó của Long tộc, chúng ta biết Thần tộc kia phi thường đáng sợ, bọn họ thường xuyên đi rất nhiều thế giới phụ cùng bí cảnh cự long sinh sống, tiến hành săn bắn bắt giết quy mô lớn đối với cự long, cho nên Long tộc đối với chủng tộc này phi thường sợ hãi, hiểu biết cũng liền tương đối nhiều”.