Hào quang màu máu chậm rãi hướng mắt Trang Tĩnh chui vào.
Ở lúc những hào quang màu máu kia sắp tràn vào mắt, trên mặt Trang Tĩnh toát ra nét sợ hãi, sau nháy mắt, nàng liền dứt khoát kiên quyết thu hồi toàn bộ linh hồn ý thức phản kháng.
Từng luồng sáng màu máu kia cũng liền không trở ngại nữa xâm nhập não hải nàng.
“Huyết Chi Cấm Hồn thuật!”.
Theo tâm niệm Tần Liệt biến động, những ánh sáng màu máu đó qua lại, như sợi dây nhỏ đến không thể nhận ra, nhanh chóng quấn quanh về phía chân hồn Trang Tĩnh từ trong hồn hồ trồi lên.
Các tia máu rất nhanh cắm rễ ở chân hồn của Trang Tĩnh.
Khi toàn bộ tia máu biến mất ở chân hồn của Trang Tĩnh, ở giữa nàng cùng Tần Liệt đã có thêm một cái liên hệ vô hình.
Thông qua ‘Huyết Chi Cấm Hồn thuật’, hắn có thể khống chế gắt gao Trang Tĩnh, chỉ cần Trang Tĩnh dám có gan phản loạn, tâm niệm hắn khẽ động, liền có thể khiến chân hồn Trang Tĩnh tiêu tan ngã xuống.
Làm xong những cái này, Tần Liệt nói: “Ngươi rất thông minh, ta giữ lại ngươi có lẽ còn có tác dụng”.
Một nửa lực lượng lôi điện còn lại để lại trong cơ thể Trang Tĩnh cũng bị hắn thu về.
Trang Tĩnh khôi phục tự do.
“Được rồi, ngươi muốn làm gì thì làm cái đó, chờ lúc ta cần ngươi, ta sẽ đưa tin linh hồn ngươi”. Tần Liệt phất tay đuổi người.
“Ta, ta muốn tạm thời ở lại bên cạnh ngươi”. Trang Tĩnh cầu xin: “Người của Thái Âm điện đã chết hết, nơi đây lại hung hiểm trùng trùng, tộc nhân Tu La tộc kia vừa rồi còn đuổi theo tới. Ta sợ vừa tách ra khỏi ngươi, ta sẽ bị tộc nhân Tu La tộc kia coi là con mồi, đợi lần sau gặp được thế lực Nhân tộc, ngươi lại để ta rời khỏi được không?”.
Tần Liệt nhíu mày.
Trên người hắn có quá nhiều bí mật, giữ Trang Tĩnh ở bên người, hắn cảm thấy không quá tiện.
Hơn nữa hắn sắp sửa hướng tới nơi liên quan đến bí mật của Thần tộc.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ tuyệt đối không cản trở ngươi”. Trang Tĩnh thỉnh cầu lần nữa.
Tần Liệt mới muốn nói chuyện, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, quát: “Xuất hiện đi!”.
“Rốt cuộc lại tìm được ngươi rồi!”. Tu La tộc Nạp Cát cười ha ha từ phương xa bay tới, vừa thấy Trang Tĩnh thế mà còn sống, hắn tỏ ra rất kinh ngạc: “Ngươi còn chưa giết chết ả?”.
Tần Liệt không nói hai lời, lại đem Lôi Phách đao gọi ra, chuẩn bị đem Nạp Cát xử lý gọn.
“Đừng kích động”. Nạp Cát vội vàng xua tay, nói: “Nguyệt chi tinh hạch có phải hữu dụng đối với ngươi hay không? Ta biết có nơi, còn có mấy khối Nguyệt chi tinh hạch, ta có thể mang ngươi đi qua!”.
“Ồ? Ngươi có thể tốt bụng như vậy?”. Tần Liệt cười lạnh.
“Ta đương nhiên không tốt bụng như vậy”. Nạp Cát cười hắc hắc: “Nơi đó chẳng những có Nguyệt chi tinh hạch, còn có mảnh vỡ của Nhật chi tinh hạch, chẳng qua một thế lực tên là Thương Viêm phủ của Nhân tộc các ngươi cũng đã tìm tới nơi đó. Mà ta, cần thu thập một ít Nhật chi tinh hạch, nhưng lực lượng một mình ta, chỉ sợ không phải đối thủ của các võ giả Thương Viêm phủ kia, cho nên...”.
“Thương Viêm phủ?!”. Tần Liệt khẽ nhíu mày: “Ngươi xác định là Thương Viêm phủ?”.
“Lúc bọn hắn nói chuyện, tự mình nói như thế, sao có thể có sai sót?”. Nạp Cát nói.
Kẻ địch lớn nhất của Lăng Ngữ Thi ở U Minh đại lục chính là Thương Viêm phủ, lúc trước huyết mạch nàng bị tổn thương cũng là bởi vì Thương Viêm phủ.
Nếu không phải bị ám toán kéo vào nơi đây, hắn vốn chuẩn bị liên thủ Chu Tước tộc xuống tay với Thương Viêm phủ, vừa nghe khu vực đó có võ giả Thương Viêm phủ tụ tập, vốn không muốn để ý tới Nạp Cát, hắn chợt có hứng thú.
“Nguyệt chi tinh hạch về ta, Nhật chi tinh hạch ngươi lấy”. Tần Liệt đưa ra điều kiện.
“Sảng khoái!”. Nạp Cát cười to: “Đi theo ta!”.
“Thương Viêm phủ và Lục Đạo minh quan hệ không phải là cạn, lại là thế lực Nhân tộc, ngươi liên thủ với Tu La tộc động thủ với Thương Viêm phủ, có thể không quá thỏa đáng hay không?”.
Trên đường đi theo Nạp Cát, hướng chỗ Nguyệt chi tinh hạch, Nhật chi tinh hạch tiến lên, Trang Tĩnh lo lắng, thấp giọng nói.
"Cơ gia tìm được nơi này, lúc thông báo các đại thế lực cấp Hoàng Kim Nhân tộc, từng cảnh cáo các phe Nhân tộc không được ở nơi này chém giết tranh đấu. Nếu để Cơ gia biết ngươi làm, có thể sẽ rước lấy phiền toái cho ngươi, còn có gia tộc thế lực phía sau ngươi". Trang Tĩnh tiếp tục nói".
“Lúc trước ngươi cùng đám người Thái Âm điện, không phải cũng hạ sát thủ đối với ta?”. Tần Liệt ngạc nhiên.
“Ta ngay từ đầu thực cho rằng ngươi là tộc nhân U Nguyệt tộc”. Trang Tĩnh tỏ thái độ.
“Về sau thì sao?”. Tần Liệt nói.
“Về sau, ta cảm thấy ngươi không thể còn sống đem tin tức chúng ta đối phó ngươi, báo cho tộc nhân Cơ gia, cho nên...”. Trang Tĩnh giải thích.
Tần Liệt gật gật đầu, ánh mắt thâm trầm: “Nói cách khác... Chỉ cần đem tất cả Nhân tộc của Thương Viêm phủ giết sạch là được rồi?”.
“Gia hỏa Thương Viêm phủ lần này tới đây không dễ đối phó”. Trang Tĩnh nghĩ một chút, nói: “Quan Lượng con Thương Viêm phủ phó phủ chủ Quan Châu, là người đầu lĩnh của bọn hắn, Quan Lượng có tu vi Phá Toái cảnh hậu kỳ, thực lực mạnh hơn ta. Hơn nữa, hắn tu luyện hỏa diễm linh quyết sẽ không chịu Ngân Nguyệt ấn ký ảnh hưởng, ngươi cộng thêm tộc nhân Tu La tộc kia, có thể cũng chưa chắc là đối thủ của Thương Viêm phủ, muốn toàn diệt bọn họ... Không quá thực tế đâu”.
“Quan Lượng con trai Quan Châu?”. Sắc mặt Tần Liệt âm trầm.
“Ngươi biết hắn?”. Ánh mắt Trang Tĩnh cổ quái.
“Không quen, chẳng qua... Ta rất muốn giết hắn, để cho cha hắn khó chịu trước một chút”. Trong mắt Tần Liệt hiện ra tàn khốc.
Huyết mạch Lăng Ngữ Thi sẽ gặp cắn trả, chính là vì giúp Qua Đăng đối phó Thương Viêm phủ Quan Châu. Thương Viêm phủ phủ chủ Thái Xán bởi vì tu luyện thời gian dài ở Chu Tước giới, cho nên là Quan Châu luôn phụ trách chèn ép ức hiếp đối với U Minh đại lục.
Rất nhiều cường giả U Minh giới đều bị Quan Châu giết chết, người này sớm đã kích lên sự phẫn nộ chung của ba đại chủng tộc U Minh giới.
Tần Liệt vốn cũng chuẩn bị giúp cường giả U Minh giới đối phó Quan Châu.
Con trai hắn Quan Lượng, nay thế mà giống với Hàn Lỗi, cũng đến chỗ này, điều này làm Tần Liệt âm thầm kinh hỉ.
“Quan Lượng thực không quá dễ đối phó, ngươi tốt nhất cân nhắc mà đi”. Trang Tĩnh khuyên bảo.
Chiến đấu lúc trước, nàng cho rằng Tần Liệt có thể thoải mái đem võ giả Thái Âm điện chém giết, là vì Ngân Nguyệt ấn ký trên người Tần Liệt, còn có thánh khí của U Nguyệt tộc.
Những cái đó đối với bọn họ cũng lấy nguyệt năng làm nguồn suối lực lượng phi thường bị động, rất nhiều linh quyết cường đại, không thể sinh ra hiệu quả nên có ở trên người Tần Liệt.
Ở sâu trong lòng nàng, nàng luôn cảm thấy Tần Liệt chỉ có Phá Toái cảnh sơ kỳ, là ỷ lại thánh khí như vậy mới có thể thắng ở đánh bất ngờ tiêu diệt các đồng môn sư huynh đệ kia của nàng.
Nàng không cảm thấy Tần Liệt có thể theo nếp mà làm, đem võ giả Thương Viêm phủ, cũng dễ dàng chém giết như thế.