Mục lục
Truyện Linh Vực - Nghịch Thương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta hiểu”. Lang Tà tiếp nhận một cái Không Gian giới chỉ đó, trầm ngâm một chút, nói: “Hôi đảo, còn có Viêm Nhật đảo, đều phải có vũ lực mạnh mẽ để bảo vệ, nhất là Hôi đảo, một thế lực do Luyện Khí sư tài nghệ cao siêu tạo thành, về sau sẽ càng ngày càng đáng chú ý, không có võ giả cực mạnh tọa trấn, thủ hộ, Hôi đảo sẽ bị Huyễn Ma tông, Thiên Khí tông, Hắc Vu giáo các thế lực này cắn nuốt ngay cả xương cốt cũng không còn”.

“Chúng ta thiếu cường giả đích thực”. Trong lòng Tần Liệt biết rõ.

“Chúng ta quá ít thời gian, vì có thể mau chóng tăng thực lực, chỉ có thể đi Khư Địa lấy máu tươi rửa tội bọn họ, tuy ở trong quá trình này, bọn họ sẽ có người chết”. Lang Tà lạnh lùng khắc nghiệt nói.

Gật gật đầu, Tần Liệt không nói thêm gì.

Tâm niệm khẽ động, hắn lấy linh hồn ý thức liên hệ tám cái thi thể thần, ý niệm của hắn vừa dâng lên, huyết mạch Bác Thiên tộc trong cơ thể lại nhấc lên sóng triều tận trời.

“Rầm rầm!”.

Một cái tiếp theo một cái thi thể thần như ngọn núi nhỏ, từ biển sâu bên cạnh trồi lên, nhanh chóng tụ tập ở bên cạnh Tần Liệt.

Trong mắt tám cái thi thể thần nở ra thần quang như dệt, trên người truyền đến khí thế kinh người như ngục như biển.

“Vù!”.

Phong Ma Bi chủ động trôi nổi ra, ngay tại ngực Tần Liệt, phóng ra bảy đạo thần quang đẹp mắt.

Cùng lúc, từ trong Phong Ma Bi truyền đến một cỗ dao động huyền diệu ẩn giấu, dao động đó thuần túy do thần ngữ mơ hồ ngưng tụ thành, cũng chỉ có Tần Liệt có thể cảm giác.

“Máu, máu tươi, máu tộc ta...”.

Tin tức hỗn độn, xuyên thấu qua Phong Ma Bi, không ngừng tràn vào não hải Tần Liệt.

Tần Liệt rất nhanh hiểu ra.

Từng giọt bản mạng tinh huyết hắn ngưng luyện, như hồng mã não trong suốt, từng giọt tròn trịa lóe sáng, hóa thành một chuỗi vòng cổ như huyết mã não, rơi vào trong Phong Ma Bi.

Phong Ma Bi chợt lấp lánh huyết quang, hào quang lóa mắt, ngưng tụ thành bảy đạo.

Bảy đạo xiềng xích thần quang bay vọt ra, quấn quanh ở trên cổ bảy thi thể thần, ở trong sợi xích thần quang, xen lẫn thần văn nhỏ vụn, tia máu đỏ rực, còn có tiếng nỉ non mơ hồ không rõ nào đó.

Phong Ma Bi giống như đang mạnh mẽ rót các đoạn truyền thừa vào trong thi thể thần.

Lại có tiếng thần ngữ ngâm xướng vang dội, phong cách cổ xưa, xa xưa, thê lương, đứt quãng từ trong Phong Ma Bi truyền đến, giống như đến thẳng cực hạn của bầu trời.

Tần Liệt sâu sắc phát giác được, ở không gian cực kỳ xa xôi, ở vực ngoại tinh không, rất nhiều nơi sâu thẳm không biết tên, như có tàn hồn bị hấp dẫn, đang lấy tốc độ vắt ngang hư không bay vụt đến.

Những tàn hồn đó, tựa như vốn thuộc về tám cái thi thể thần, là một bộ phận của bọn hắn, chỉ là tạm thời bị quên đi ở cuối trời.

Một ít ký ức về thi thể thần, ở chỗ sâu trong não hãi hắn lóe ra, khiến ánh mắt Tần Liệt càng thêm thâm thúy.

Thi thể thần, tên thật sự, là thái cổ thần dân, lại gọi là tôi tớ của thần.

Bọn họ theo Bác Thiên tộc tự xưng là ‘Thần’, đến từ vực ngoại tinh không, xưng hô bản thân là thần phó, thần dân, trung thành và tận tâm đối với Bác Thiên tộc, không có hai lòng.

Thần phó Bác Thiên tộc, đều có được lực lượng khổng lồ kinh thiên, có lực lượng khủng bố dời non lấp bể, bọn họ tựa như sinh ra đã là vì Bác Thiên tộc mà chiến, vì Bác Thiên tộc mà chết.

Không có ai biết lai lịch các thần dân đó, mọi người chỉ biết, Bác Thiên tộc đối với bọn họ yên tâm trăm phần trăm, so với đối với Tà Long tộc còn ưu ái hơn.

Lúc trận chiến trăm tộc, rất nhiều thần dân bị chém giết. Theo Bác Thiên tộc rút lui, thần dân cũng dần dần mai danh ẩn tích ở linh vực, không ai có thể tìm được hành tung bọn họ.

Đồn đại, thái cổ thần dân và Bác Thiên tộc cùng nhau trốn vào vực ngoại tinh không. Cũng có lời đồn, nói thái cổ thần dân lẻn vào biển sâu, yên lặng chờ Bác Thiên tộc ngóc đầu trở lại.

Thậm chí, nói thái cổ thần dân thay hình đổi dạng, rút nhỏ thân thể, sinh sống trong Nhân tộc, chờ thời cơ trả thù.

Ngay cả Tần Liệt cũng không biết ý kiến nào là thật, ý kiến nào là giả, bởi vì hắn ở trong ‘Hỗn Độn Huyết Vực’, cũng chưa thu hoạch tin tức cùng ký ức về thái cổ thần dân, cho nên hắn đối với các thần dân đó nhận biết cũng có hạn.

“Bọn họ so với trước kia càng cường đại hơn. Từ trong khí huyết của bọn họ, ta cảm giác được, chính là hiện tại... Bọn họ vẫn đang nhanh chóng mạnh lên”. Lang Tà đột nhiên nói.

Hắn rõ ràng nhìn thấy, theo các luồng thần quang quấn quanh ở trên thi thể thần, khí tức của thi thể thần đang kéo lên, chỗ sâu trong linh hồn nhấc lên dao động thật lớn, tựa như có chiến hồn đang nhanh chóng thức tỉnh lại.

Tần Liệt nhìn chỗ sâu trong hư vô, lẩm bẩm: “Qua đoạn thời gian, sẽ có các luồng tàn hồn lần lượt tới đây, đến lúc đó bọn họ sẽ càng cường đại hơn”.

Mắt Lang Tà sáng lên.



“Ta không cần tiếp tục đợi, tám cái thi thể thần này sẽ ở sau khi hấp thu tàn hồn, một lần nữa về đáy biển. Không cần ngươi quan tâm”. Sau khi huyết mạch thức tỉnh, liên hệ giữa hắn cùng thi thể thần tăng cường hơn nhiều.

Hắn sâu sắc phát hiện, chỉ cần ở trong vòng trăm dặm quanh Lạc Nhật quần đảo, hắn đều có thể dễ dàng đạt thành liên hệ với tám cái thi thể thần.

“Ta đi Hôi đảo một chuyến, ngươi cũng chuẩn bị một chút, không cần bao lâu chúng ta sẽ đi Khư Địa”. Tần Liệt lại nói.

Lang Tà gật đầu.

Tần Liệt khống chế Thủy Tinh chiến xa rời khỏi.

Một khắc đồng hồ sau, hắn đi căn phòng bí mật Đường Tư Kỳ tu luyện, thấy Đường Tư Kỳ hai tay chống má, nhìn một khối linh bản, đang suy nghĩ xuất thần.

“Đường sư tỷ”. Tần Liệt đi vào, cười mỉm, nói: “Nghĩ cái gì nghĩ xuất thần như vậy?”.

“Không, không có gì”. Khuôn mặt diễm lệ của Đường Tư Kỳ đỏ lên, trong đôi mắt đẹp của nàng tràn ra dao động, lườm Tần Liệt một cái, thầm mắng tên khốn này chuyên môn hỏi thứ không nên hỏi.

- Nàng vốn đang cân nhắc nên thông qua phương pháp gì, làm Tần Liệt đem nhiều ánh mắt hơn từ trên người Tống Đình Ngọc, di chuyển đến trên người nàng.

“Hơn một năm qua, ta lại hiểu thêm vài loại Cổ Trận Đồ, ngươi tới xem”. Nói xong như vậy, Tần Liệt tiến lên, đem linh bản khắc họa Ngưng Hình, Chân Hiển, Phong Linh, Không Huyễn các Cổ Trận Đồ trung gian, một khối tiếp một khối lấy ra, nhất nhất đưa về phía nàng.

Cổ Trận Đồ trong những linh bản đó, đều là Tần Liệt đặc biệt chế tác, bên trong các đường linh tuyến ẩn chứa bao nhiêu linh lực, vừa xem hiểu ngay.

Đường Tư Kỳ có thể thông qua các khối linh bản này nghiền ngẫm, nghiên cứu kỹ, từng chút một bóc ra chi tiết khắc họa, do đó thuần thục nắm giữ.

Từ khi biết Viêm Nhật đảo có thể có hôm nay, đều là bởi vì các Cổ Trận Đồ cơ sở hắn cho trợ giúp thật lớn, hắn liền biết Cổ Trận Đồ hắn nắm giữ, sẽ là mấu chốt làm Viêm Nhật đảo thật sự quật khởi.

Cũng là căn bản để Hôi đảo chống lại Thiên Khí tông.

Mặc Hải, thông qua mấy bức Cổ Trận Đồ cơ sở, không ngừng lột xác, nay đã có thể luyện chế linh khí Địa cấp lục phẩm.

‘Thiên Vân giáp’ và ‘Lôi Phách’ xuất hiện, cũng làm hắn càng thêm tin tưởng vững chắc, chỉ cần hắn có thể hướng Hôi đảo cung cấp nhiều Cổ Trận Đồ phức tạp cấp cao hơn, Hôi đảo có thể mang tới cho hắn càng nhiều kinh hỉ!

“Cổ Trận Đồ mới?”. Thân thể mềm mại của Đường Tư Kỳ run lên.

Nàng vội vàng đón, đôi tay nhỏ non mềm trắng nõn, không biết là bởi tâm tình quá mức kích động hay không, ở lúc đón các linh bản đó, nàng lại vội vội vàng vàng chộp vào trên bàn tay Tần Liệt.

Bàn tay nhỏ ấm mềm như ngọc, chộp vào trên bàn tay to của mình, Tần Liệt nhịn không được tâm thần đong đưa, trong mắt hổ hào quang hừng hực.

Ánh mắt hắn nhìn về phía Đường Tư Kỳ cũng trở nên nóng rực hơn một ít, như bàn là làm nóng người ta.

Hắn đối với Đường Tư Kỳ cũng không phải hoàn toàn không có hảo cảm.

Trái ngược, nữ tử xinh đẹp này lúc ở Khí Cụ tông, đã cho hắn trợ giúp rất lớn, luôn khiến hắn có chút động lòng.

Chẳng qua, lúc ấy phân lượng của Lăng Ngữ Thi ở trong lòng hắn quá nặng, làm hắn luôn đè nén tình cảm đối với Đường Tư Kỳ.

Trước kia hắn quả thực rất chuyên tình.

Nhưng, theo Lăng Ngữ Thi và Giác Ma tộc tiến vào U Minh đại lục, theo sự từng trải của hắn phong phú, theo các tuyệt cảnh không biết ngày mai có thể sống sót hay không xảy ra, theo hắn cùng bóng dáng tính cách trước kia dung hợp... Thái độ đối đãi cảm tình của hắn trong bất tri bất giác đã xảy ra biến hóa.

Hắn bắt đầu không nghĩ tương lai quá nhiều, mà là càng ngày càng quý trọng hiện tại, coi trọng trước mắt.

Ở trên cảm tình, hắn cũng dần dần trở nên không đè nén nữa, mà là tuần hoàn ý tưởng thật sự trong lòng mình.

Hiện nay, Đường Tư Kỳ thành Luyện Khí sư có thiên phú nhất của Hôi đảo, ở trên trình độ luyện khí bước tiến cũng là tiến triển cực nhanh, hơn nữa còn nắm giữ đủ loại Cổ Trận Đồ hắn cho.

Đường Tư Kỳ còn rõ ràng có tình với hắn, hơn nữa ở Hôi đảo có thân phận siêu nhiên, nếu là Đường Tư Kỳ bị hắn tổn thương, đem cảm tình chuyển dời đến trên thân một người khác, như vậy, Hôi đảo, đủ loại Cổ Trận Đồ, rất rất nhiều bí mật trên người hắn, đều có thể lộ ra ngoài.

Về tư về công, hắn đều phải đem Đường Tư Kỳ gắt gao trói ở trên người, quyết không cho phép ngoài ý muốn xảy ra.

Nghĩ như vậy, Tần Liệt càng thêm kiên định ý tưởng trong lòng.

“Nha!”.

Đường Tư Kỳ bối rối buông tay, mấy khối linh bản khắc họa Cổ Trận Đồ kia “lạch cạch” rơi xuống đất.

“Sư tỷ, ngươi đây là?”. Tần Liệt cười hắc hắc.

Đường Tư Kỳ rất xấu hổ, khuôn mặt xinh đẹp đỏ muốn chảy ra máu, vội che giấu: “Đều do ta quá kích động, ta thật sự là đáng chết, xem ta tay chân vụng về...”. Nàng vội ngồi xổm xuống, muốn đem mấy khối linh bản kia nhặt lên.



Đường Tư Kỳ mặc một bộ váy bào màu đỏ bó chặt, cái mông đẫy đà bị quần lụa mỏng bó người bọc chặt, vừa ngồi như vậy, đường cong cái mông như nước mật đào lập tức tỏ ra vô cùng no đủ mê người.

Tần Liệt cúi đầu nhìn, lại ngực nóng lưỡi khô, hào quang trong mắt hổ càng thêm nóng rực.

“Hôi đảo có thể có hôm nay, đều là bởi vì ngươi lúc trước cho ta Cổ Trận Đồ đó, ta...”.

Đem linh bản thu vào Không Gian giới chỉ, Đường Tư Kỳ vừa nói chuyện, vừa ngẩng đầu lên.

Thanh âm nàng đột nhiên dừng lại, hàm răng nhẹ nhàng cắn môi dưới hồng nhuận, một đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Tần Liệt.

Tần Liệt do không tự biết, ánh mắt nóng như lửa vẫn dừng lại ở cái mông tròn trịa dụ hoặc của nàng.

Đường Tư Kỳ cũng không lên tiếng, chỉ nhìn hắn như vậy, dần dần, ngay cả cổ cũng đỏ rực.

Hồi lâu sau, Tần Liệt rốt cuộc phản ứng lại: “Sư tỷ, ngươi sao không nói chuyện nữa?”.

Tầm mắt khẽ chuyển, hắn chú ý tới ánh mắt Đường Tư Kỳ nhìn hắn, còn có cổ Đường Tư Kỳ đỏ bừng.

“Khụ khụ!”.

Vội vàng thu hồi ánh mắt, ho khan hai tiếng mãnh liệt, hắn lập tức nói sang chuyện khác: “Sư tỷ, Hôi đảo bên này chuẩn bị an bài ai, theo ta cùng đi Khư Địa thu mua linh tài?”.

Tầm mắt hắn lóe lên, ngượng ngùng lảng tránh ánh mắt Đường Tư Kỳ, khuôn mặt già nua đỏ lên.

Hắn cũng không ngờ được hành động trộm ngắm của hắn, thế mà bị bắt quả tang, hắn càng không ngờ Đường Tư Kỳ rõ ràng phát hiện hắn nhìn trộm, lại chưa lập tức đứng dậy, mà là vẫn duy trì tư thế ngồi xổm, làm hắn không dám nhìn tiếp.

“Đẹp không?”. Đường Tư Kỳ thấp giọng nói.

“Cái gì, cái gì?”. Tần Liệt theo bản năng hô khẽ.

“Nơi đó của ta... Đẹp không?”. Đường Tư Kỳ chậm rãi đứng dậy, trước mặt Tần Liệt, nhẹ nhàng xoay người, đem lưng đẫy đà cùng cái mông tròn đẹp đẽ bọc bó sát dưới váy bào, toàn bộ hiện ra ở trước mắt hắn.

“Khụ khụ... Đẹp”. Thanh âm Tần Liệt có chút khô.

“Trước kia, ở đường hầm dưới Khí Cụ thành, ngươi từng...”. Đường Tư Kỳ đỏ mặt lẩm bẩm.

Tần Liệt không khỏi nhớ lại quá khứ.

Năm đó lúc năm phương thế lực công kích Khí Cụ tông, hắn và Đường Tư Kỳ lẻn vào đường bí mật, muốn quay về tông môn.

Lúc ấy... Ở trong đường bí mật chật hẹp, hắn không thể khống chế được bản thân, từng làm ra hành vi quá mức đối với Đường Tư Kỳ.

Lần đó, Đường Tư Kỳ cũng không nổi giận, cũng bởi vì chuyện lần đó, Tần Liệt mới dần dần hiểu tâm tư Đường Tư Kỳ đối với hắn.

Thời gian cách nhiều năm, Đường Tư Kỳ đột nhiên nhắc tới đoạn chuyện cũ năm đó, lập tức khiến không khí bên trong càng tỏ ra kiều diễm ái muội hơn.

“Có đôi khi, ta thật hy vọng chuyện năm đó Nhu tỷ nói là sự thật, thật hy vọng... Ngươi tới Khí Cụ tông, là vì ta”. Đưa lưng về phía Tần Liệt, Đường Tư Kỳ nhẹ nhàng cúi đầu, buồn bã nói: “Nhưng ta cũng biết, ngươi tới Khí Cụ tông không phải vì ta, cái này ta cũng rõ ràng. Nhưng ngươi... Lúc ở Khí Cụ tông, lại bởi vì ta mà xung đột với Lương Thiếu Dương, hơn nữa thay ta giết Lương Thiếu Dương. Còn có, ta sau khi bị Huyết Ảnh bắt, ở lúc tông chủ cùng ba đại trưởng lão đều chuẩn bị hy sinh ta, lại là ngươi tìm qua, làm ta có thể sống sót”.

“Ngươi nếu không có cảm tình với ta, vì sao sẽ hai lần liều chết thay ta ra mặt. Vì sao sẽ tin tưởng ta như thế, đem Cổ Trận Đồ trân quý như thế cho ta xem”.

“Nhưng nếu là có tình, vì sao ta rõ ràng luôn ở Hôi đảo, ngươi lại chỉ tìm Tống tiểu thư, chưa bao giờ bởi việc riêng đi tìm ta?”.

“Ta không biết trong lòng ngươi nghĩ những gì”.


“Nhưng ta lại đặc biệt đặc biệt muốn biết”.


Nói xong như vậy, Đường Tư Kỳ xoay người lại, nhìn chằm chằm về phía hắn, trong mắt không còn khiếp nhược cùng sợ hãi.


Tần Liệt trầm mặc, hồi lâu sau, hắn đột nhiên thở dài: “Bên người ta đã...”.


“Lúc ở Khí Cụ tông, ngươi và Tống tiểu thư còn chưa quen biết, đã từng có hôn ước với Lăng gia tiểu thư. Tống tiểu thư quen biết với ngươi, còn ở sau ngươi ta, nhưng sau khi hai người các ngươi từ Thần Táng tràng đi ra, thì... Rõ ràng tới với nhau”. Đường Tư Kỳ bĩu môi: “Nàng dám từ trong tay tiểu thư Lăng gia, đem ngươi cướp lấy, ta vì sao không thể từ trong tay nàng cướp ngươi?”.


Tần Liệt nghen lời.


“Nàng có thể giúp Viêm Nhật đảo xử lý tài vật, ta cũng có thể luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi cho Viêm Nhật đảo, có thể thông qua Hôi đảo cuồn cuộn không ngừng tích lũy tài phú. Chuyện nàng có thể làm được, ta có lẽ không làm được, nhưng ta có thể làm được, nàng cũng... Chưa chắc được!”. Trên mặt Đường Tư Kỳ tỏa sáng ra một loại hào quang tràn đầy lòng tin.


Gãi gãi đầu, vẻ mặt Tần Liệt quái dị: “Cái này...”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK