Mục lục
Truyện Linh Vực - Nghịch Thương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân Tần Liệt hướng tới đầm nước mùi tanh hôi xộc lên trời ngã xuống.

Trên mặt đầm, mặt quỷ đáng sợ do gợn sóng đầm nước ngưng tụ thành, hưng phấn cười quái dị, giống như đang đợi nháy mắt Tần Liệt tiến vào đầm nước.

Đầm nước vốn xám xịt, màu sắc cũng ở trong bất tri bất giác xảy ra biến hóa, biến thành màu xanh tím dọa người, mơ hồ có thể thấy được ven đầm nước hiện ra rất nhiều chi gãy thê thảm, còn có không ít xác chết máu thịt đang thối rữa.

Nhìn lên một cái, có thể khiến võ giả nhát gan gặp ác mộng mười ngày nửa tháng.

Đáy đầm, hiển nhiên có người ẩn nấp, đang tu luyện bí thuật tà ác nào đó.

“Khách khách khách!”.

Tần Liệt hướng phía đầm rơi xuống, trên người đột nhiên toát ra sương mù lạnh nồng đậm, ngay trong quá trình rơi xuống một khối băng tinh thật dày đem hắn đóng băng ở giữa.

“Oành!”.

Băng tinh bọc Tần Liệt, nặng nề nện vào đầm nước, lập tức lao về phía sâu bên trong đầm nước.

Trong băng tinh, sắc mặt Tần Liệt lạnh lẽo, nhíu mày nhìn về phía cảnh tượng đáy đầm.

Trong nước đầm màu xanh tím, tùy ý có thể thấy được chi gãy, xác chết nổi lơ lửng, đầu lâu da thịt đang thối rữa, còn có rất nhiều khung xương trắng toát.

Tầng dưới chót của đầm nước, một cái huyệt động sâu thẳm, như mồm ác ma, đang điên cuồng nuốt.

Những chân tay cụt, xác chết, xương trắng còn có đầu lâu nổi ở đầm nước, đều hướng tới trong huyệt động sâu thẳm lao đi, ở nháy mắt tiến vào huyệt động đó, còn truyền đến tiếng nhai nuốt làm người ta sợ hãi.

Tần Liệt sau khi ngã xuống đầm nước, bị băng tinh bọc thân thể, cũng bị một lực hút dẫn dắt, hướng tới huyệt động u ám đó lao đi.

“Xẹt xẹt xẹt!”.

Trong nước đầm, mấy chục xúc tu màu xanh tím, lại từ trong huyệt động u ám đó thò ra, như rắn nước dài vài trăm thước hướng tới hắn quấn quanh.

“Huyết Chi Bạo Liệt thuật!”.

Tám giọt bản mạng tinh huyết trong suốt như huyết ngọc, đột nhiên từ trong băng tinh bay vọt ra, hóa thành tám chùm huyết quang, linh hoạt vô cùng đâm về phía huyệt động u ám đi thông sâu bên trong hải đảo.



Huyết quang không nhìn đủ loại lực lượng quỷ dị trong nước đầm, chợt lóe rồi biến mất, nháy mắt nhập vào cửa động.

“Phốc! Phốc! Phốc!”.

Tám giọt bản mạng tinh huyết cùng lúc nổ tung, một loại dao động đáng sợ dẫn nổ máu tươi trong cơ thể toàn bộ sinh linh, khiến sinh linh có được thân thể máu thịt nổ tan xác mà chết, từ sâu bên trong huyệt động đó phát ra!

Cùng lúc, thần văn ngụ ý là “Liệt Diễm”, nháy mắt phóng ra dung nham nhiệt độ cao khủng bố, bốc cháy lên mãnh liệt.

“Rắc rắc rắc rắc!”.

Cửa hang u ám, truyền đến một chuỗi tiếng nổ nặng nề dày đặc, sau đó có ngọn lửa mãnh liệt hiện lên.

Liệt diễm vừa ra, toàn bộ đầm nước màu xanh tím, như nồi chảo bị đốt lên, thế lửa lấy tốc độ cực kỳ khủng bố lan tràn, còn kèm theo các tiếng nổ vang, cùng tiếng máu thịt nổ tung.

Nước của đầm nước bị bốc hơi lên kinh người, nước đầm như biến thành nham thạch nóng chảy, nhiệt độ cao như muốn thiêu hủy tất cả vật thực trong thiên địa.

Tiếng rú thảm thê lương không thể ức chế, đột nhiên từ sâu bên trong huyệt động u ám kia truyền đến, thanh âm đó tràn ngập hận ý vô cùng vô tận, rít gào, lấy ngôn ngữ không biết tên chửi mắng, đem Tần Liệt căm thù đến tận xương tủy.

Sắc mặt Tần Liệt hờ hững, ở lúc liệt diễm trong đầm nước càng lúc càng khủng bố, một lần nữa lấy ra một chiếc Thủy Tinh chiến xa thoát đi.

Hắn một lần nữa bay trở về trên không, ở trên cao hướng xuống nhìn bên dưới liệt diễm thiêu đốt nước đầm, sờ cằm như có chút đăm chiêu.

Tám giọt bản mạng tinh huyết sau khi nổ tung, trong nháy mắt hình thành khí huyết dao động, đủ để khiến rất nhiều võ giả máu tươi không khống chế được, làm võ giả cảnh giới thấp hơn hắn mạch máu nổ tung.

Cái này cũng không phải đáng sợ nhất.

Đáng sợ là thần văn trong bản mạng tinh huyết ngụ ý là “Liệt Diễm”, các thần văn này sẽ theo thiêu đốt mãnh liệt, hình thành ngọn lửa giống như có thể thiêu đốt vạn vật.

Ngọn lửa đó, đem nước đầm nước bên dưới lấy bí thuật tà ác luyện đều điểm hỏa, nay còn đang nhanh chóng bốc hơi.

Hắn ở trên không bình tĩnh nhìn, chưa có bất cứ động tác nào, lại cảm giác được tám giọt bản mạng tinh huyết do hắn ngưng luyện, liệt diễm trong thần văn còn chưa hoàn toàn phóng thích, vẫn đang liên tục thiêu đốt.

Rất nhanh, đầm nước kia đã biến mất không thấy, nước đầm bị bốc hơi lên sạch sẽ, chỉ còn lại có một cái hố khổng lồ cháy đen.

Vẻn vẹn chỉ là tám giọt bản mạng tinh huyết, Liệt Diễm thần văn bên trong, đã đem nước đầm diện tích mấy chục mẫu bốc hơi sạch sẽ, hơn nữa trong cái hố khổng lồ cháy đen kia vẫn còn có thể nhìn thấy đốm lửa, còn đang ương ngạnh thiêu đốt.

Mấy chục cái xúc tu từ trong huyệt động u ám đi ra, muốn quấn quanh hắn, đã sớm biến thành tro tàn, ngay cả cặn cũng không nhìn thấy.



Sâu bên trong huyệt động, lúc trước còn mơ hồ truyền đến tiếng gầm gừ, tiếng chửi mắng của ngôn ngữ không biết tên, cũng dần dần bình ổn xuống.

Tần Liệt vừa suy tư, vừa nhìn về phía dưới, yên lặng chờ.

Một lát sau, lúc toàn bộ dư lực của tám giọt bản mạng tinh huyết bị thiêu đốt hầu như không còn, lúc trong cái hố khổng lồ không có ánh lửa lóe ra nữa, từ trong cửa hang đen sì sì kia mới một lần nữa truyền đến một tiếng rít hung ác lại tỏ ra suy yếu.

“Vù!”.

Một chùm ô quang từ trong đó bay ra, một lão giả Hôi Dực tộc có cánh chim màu xám, lông chim bị đốt trụi mảng lớn, bộ dáng chật vật vô cùng dần hiện ra.

Phía dưới cái hố khổng lồ, một khối hài cốt dị thú đen sì, dài gần trăm mét, cũng bị Tần Liệt dần dần nhìn rõ.

Nhìn từ khung xương, con thú khổng lồ ẩn nấp ở đáy nước đầm, bị lão giả Hôi Dực tộc chăn nuôi, có chút tương tự với Thôn Hồn thú Tần Liệt từng săn giết.

Chỉ là, dị thú kia rõ ràng bị liệt diễm đốt chết tươi, trên khung xương đen sì không nhìn thấy da thịt gì, cho nên làm Tần Liệt khó phân biệt hình dáng.

“Ô, ô nha...”.

Lão giả Hôi Dực tộc vẫy cánh, trong mắt bắn ra hào quang cực độ oán hận, hướng về phía Tần Liệt lấy ngôn ngữ dị tộc hét giận dữ.

“Ngươi cứ muốn tìm chết, ta ngăn cũng ngăn không được, cũng chỉ có thể thành toàn”. Tần Liệt bình tĩnh nói.


“Ô! Ô!”. Lão giả Hôi Dực tộc còn đang hét giận dữ.


Tần Liệt không kiên nhẫn, đang lúc muốn nói chuyện, sắc mặt đột nhiên biến đổi.


Ở trên hải đảo vốn nên hoang vắng này, từ khu vực khác cũng đồng thời truyền đến từng cái tiếng rít hô ứng, rất nhanh, liền có từng cỗ khí tức âm trầm từ sâu trong lòng đất toát ra, nhanh chóng hướng tới hắn hội tụ đến.


Các góc của hải đảo, từng dải ô quang hắc mang, như khói báo động xông lên bầu trời, lại gào thét lướt đến.


Trong lúc nhất thời, các loại tiếng rít như trăm quỷ cùng khóc, từ tám phương đột kích.


Tần Liệt đứng ở trong Thủy Tinh chiến xa, ngưng thần nhìn, phát hiện có mười mấy lão giả Hôi Dực tộc, còn có rất nhiều võ giả cưỡi linh cầm mặc áo choàng màu đen, rất nhanh tụ tập lại.


Lão nhân Hôi Dực tộc kêu gọi giúp đỡ, chỉ vào Tần Liệt lớn tiếng hô nhanh, muốn mọi người hỗ trợ tiêu diệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK